Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cao thị trông thấy con mắt Trần A Phúc trợn tròn, mặt tức giận đến đỏ bừng, biết rõ nàng muốn đánh nhau.
Nghe vậy, vội vàng bỏ chậu xuống, nhanh chân chạy tới hướng đông bên cạnh.
Nàng biết rõ, đánh lên, nhị phòng cũng chỉ có Trần A Phúc có thể đánh hai người, lại cộng thêm nam nhân mình cùng cha chồng, cũng đánh không lại người mấy nhà kia.
Ba người kia đang nói hăng say, cũng không biết đằng sau có người đến, tiếp tục nghị luận.
Trần A Phúc đứng ở sau lưng ba phụ nhân đó.
Một người ba mươi mấy tuổi còn nhân tính nói tiếng người, hai người khác thì lại cầm lấy Vương thị làm việc vui mà nói.
Trần A Phúc mở miệng mắng: "Hai ác phụ miệng thối, tại sao có thể phá hủy người khác như thế, nhìn ta đánh chết các ngươi không."
Nàng vừa lên tiếng, liền trừ người nói "Tiếng người" ra, kẻ địch ít một người là đỡ một người.
Hai người khác đều là phụ nhân hơn bốn mươi tuổi, bình thường liền thích ở trong thôn nghe mấy câu chuyện bát quái tranh cãi khắp nơi.
Người trong thôn nghe nói Trần cử nhân trấn bên cạnh lên làm Tri phủ đại nhân, đều vui sướng, cảm giác đến trên mặt có ánh sáng.
Cái này không riêng gì hỉ sự Triệu gia thôn trấn Phong Lâm, mà là hỉ sự cả huyện Tam Thanh.
Mọi người tự hào Trần cử nhân làm Tri phủ đại nhân đồng thời, đã cảm thấy chướng mắt Vương thị "phụ" Trần đại nhân.
Một nữ nhân, đầu tiên là ghen tuông, sau là một nữ gả hai chồng.
Hiện người ở trong thôn đều đang nghị luận chuyện này, trong thôn mấy phụ nhân miệng rộng đương nhiên liền nghị luận được lợi hại hơn.
Hai phụ nhân nói huyên thuyên đang ngồi xổm bên dòng suối giặt xiêm y, lớn tiếng nghị luận, đột nhiên sau lưng truyện tới một thanh âm hung dữ.
Không đợi mấy mụ phản ứng kịp, hai người trên lưng mỗi người lần lượt một gậy.
Tiếp theo, lại bị đẩy một cái, hai người đều bị đẩy vào trong suối.
Trần A Phúc chỉ đẩy một một người, thời điểm nàng đang muốn đẩy người thứ hai, người kia đã bị Truy Phong củng vào trong suối.
Dòng suối bên này là chỗ nước cạn, mực nước chỉ không hơn đầu gối một người, không sợ mấy mụ ta bị chết đuối.
Hai phụ nhân bò ở trong nước, tảng đá đáy nước làm mấy mụ toàn tâm đau đớn, nước lạnh buốt đâm vào càng thêm khó chịu.
Mấy mụ mới vừa kêu to muốn đứng lên, trên lưng một người liên tiếp bị gậy gỗ ra sức đánh, một người bị Truy Phong củng ở trong nước dậy không nổi.
Cái biến cố này dọa một vị phụ nhân khác ngốc rồi, cũng không dám đi cản Trần A Phúc, thét chói tai kêu "Cứu mạng".
Trần A Phúc tiên hạ thủ vi cường, gậy gỗ càng không ngừng trên bay dưới múa, quất vào trên thịt tràn đầy nước bùm bùm vang dội.
Đánh người này mấy gậy, vội vàng lại đánh người bị Truy Phong áp chế ở trong nước thêm hai gậy, hai phụ nhân kia bị đánh đến không bò dậy nổi.
Trong miệng còn hung dữ mắng: "Ta cho các ngươi nói hươu nói vượn, cho các ngươi không tích khẩu đức, đánh chết hai người xú nữ nhân các ngươi..."
Hai phụ nhân bị người đánh, bị chó củng, trong nước lại trơn, căn
.