Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bà tử bỏ xuống cái ghế Trần lão phu nhân ngồi, Trần lão phu nhân chống chống gậy trong tay trên mặt đất, có chút khí thế quát lên,: "Nha đầu chết tiệt bất hiếu kia, kể từ khi mày nhận tổ quy tông, cũng chưa từng dập đầu cho tao.
Mỗi lần về nhà mẹ đẻ, cũng không đi Vạn Thọ Đường thăm bà già này.
Nghe nói mày hôm nay đặc biệt đến chúc thọ cho tao, vì sao không đi Vạn Thọ Đường lại tới chỗ này?" Thanh âm vang dội giống như chuông lớn.
Trần A Phúc nói: "Lão phu nhân, bà không tới nơi này ta cũng sẽ đi Vạn Thọ Đường nhìn bà.
Một cái là tặng lễ chúc thọ cho bà, một cái là có người kêu ta thay mặt gửi cho bà hai câu nói." Nói xong, liền để bà tử nâng lễ vật đến bên cạnh lão phu nhân, lại nói: "Một ít rượu là mua ở kinh thành, gấm vóc vải dệt vẫn là Hoa Xương quận chúa đưa ta.
Ta không sử dụng, đều đưa tới cho bà."
Lão phu nhân chứng kiến những lễ vật này thì tức giận đến sắc mặt xanh trắng nổi lên đỏ ửng, mắng: "Nha đầu chết tiệt kia, đây là đưa lễ thọ cho lão bà tử?"
"Đương nhiên, giá trị mấy trăm lượng bạc nha, đây chính là đại lễ." Trần A Phúc nói: "Nếu như lão phu nhân không thích, có thể chuyển tặng cho cha ta cùng mấy muội muội của ta, bọn họ khẳng định thích."
Lão phu nhân gắt gao nhìn chằm chằm Trần A Phúc, từng chữ từng chữ chậm rãi nói: "Hôm nay mày nhất định phải dập đầu cho tao.
Cái đầu này, lão bà tử tao chờ thời gian thật dài, hiện tại mày không đụng cũng phải đụng! Nhiều người đều xem như thế, mày tới chúc thọ không dập đầu, chính là đại bất hiếu."
Trần A Phúc đặc biệt dứt khoát nói: "Được, chờ ta truyền lời xong liền dập đầu cho bà." Nàng nâng cao âm lượng, nói: "Lão phu nhân, tối hôm qua ta mơ thấy ông nội của ta, lão nhân gia ông ấy thật gầy, sắc mặt tái nhợt.
Ông khóc, nói bệnh của ông vốn hẳn nên xung hỉ thì sẽ khỏe, ông không nên chết được sớm như vậy.
Đều là vì có người dương phụng âm vi đắc tội Bồ Tát, ông mới chết sớm.
Ông còn kêu ta thay mặt hai câu nói với bà, để cho bà nói chuyện làm việc tích lũy chút đức, cha ta đi đến một bước này không dễ dàng, đừng triệt để phá hủy quan thanh của cha ta.
Ông nội ta còn nói, ông ấy nhớ bà, trong vài ngày này sẽ đi Vạn Thọ Đường thăm bà.
Nếu như ban đêm bà thấy được có một cái đầu trắng nhỏ bay ở giữa không trung, đừng sợ, đó là..."
Trần A Phúc còn chưa dứt lời, chỉ nghe lão phu nhân "Gào" kêu to lên một tiếng: "Quỷ, quỷ, quỷ, đừng tới tìm ta..." Bà vừa thét vừa gào, giọng lớn đến có thể xốc nóc phòng, người cũng bỗng chốc ngã ngã trên mặt đất.
Bà tử vội vàng đỡ bà ta dậy ngồi ở trên ghế, trong miệng bà ta còn đang không ngừng kêu, nước mắt đều rớt xuống.
Lão phu nhân vừa nháo, trong phòng trong nháy mắt tung nồi.
Thanh Phong cùng Lý ma ma vội vàng đỡ Trần A Phúc đi bên tường cách khá
.