Bar về đêm vẫn nhộn nhịp thế, tụi nó do ngày mai ko đi học nên quậy phá dữ dội, giờ này vẫn chưa ai về! Pj hôm nay lên sàn khá nhiều, nhảy cũng sung sức nữa! Ở trạng thái bình thường đã quyến rũ rồi... nghĩ thế nào mà nhỏ lại múa cột chứ...? Định giết người chắc... Cũng hên là màn múa cột của nhỏ chỉ kéo dài vài giây mà cũng khiến người khác nóng người... Khánh Hạ cùng vài người đã ra sàn nhảy rồi, chị ta cũng muốn mọi người thấy khả năng của mình... chị ta từ khi sinh ra là ko muốn phải thau ai cả!:) Trên bàn bây giờ chỉ còn mấy người thôi, có Ken và Pj ^^, Pj cứ lơ lơ thế, cứ nhâm nhi ly rượu của mình, trầm tư hẳn... giọt rượu trượt dài từ khóe miệng của nhỏ xuống cổ...
Ken đưa tay lên quệt lên vành môi Pj, bất ngờ có người chạm vào mình, Pj giật mình
- Uống rượu mà để rượu chảy ra ngoài thế hm?
- À.. ukm.. – Pj ú ớ.
Bất chợt Ken cuối xuống hôn lên môi pj, nơi mà rượu vươn đầy trên đó, Pj bất động... cũng chẳng kháng cự khỏi cái cảm giác ngọt ngào này... Ken ko thể lí giải vì sao mình lại hành động như thế nữa... Ken cứ hôn... hôn sâu và mút mạnh... đến khi buông ra thì môi Pj sưng tấy cả lên... Pj cũng chẳng biết nên phản ứng thế nào nên cứ cúi mặt xuống...
- Vẫn như thế! – Ken chợt cười, cảm giác vẫn như thế... – Đêm nay em thực sự khiến tôi muốn trở thành tội đồ đấy! – Ken khẽ nói vào tai Pj.
Nhạc trong bar rất to, vậy sao mà Pj chỉ còn nghe câu nói đó vọng trong tâm trí mình... cảm nhận vật bên trái trong lồng ngực đập rất nhanh, cũng may là tiếng nhạc lớn nên ko ai nghe thấy nó đập cả...
- Tim em – chỉ vào ngực trái của Pj – đập mạnh lắm đấy! – Ken nhếch môi cười.
Pj ngẫn người.
- Có đâu chứ! Anh hâm thật ấy! Ngồi đó mình mà tự kỉ đi! – nói rồi Pj đứng dậy ra sàn nhảy hòa mình vào điệu nhạc... nếu ở đó thêm phút giây nào nữa... chắc nhỏ sẽ chết mất...
Ken ngồi đó nhìn theo và mỉm cười... Hình như có cái gì đó với Pj nhưng Ken cần thời gian làm rõ điều đó với cả Pj và cả Khánh Hạ nữa =)
Nó vào phòng V.I.P, ko gian yên tĩnh hẳn đi, nó châm điếu thuốc rồi hút... nó từng ghét cái trò này... nhưng ko hiểu sao từ khi xảy ra hiểu lầm với Jun dạo trước, nó phát sinh ra thói quen này...
- Bò điếu thuốc ra! Tôi đã nói với em bao nhiêu lần rồi nhỉ?
Hắn tiến sát lại ngồi gần nó.
Nó rít hơi thật dài rồi dụi điếu thuốc vào cái gạt tàn, bất chợt quay sang áp môi mình lên môi hắn, khói thuốc hòa quyện vào nụ hôn, nó cố tình đây mà, phả khói sang miệng hắn, rồi dừng nụ hôn lại...
- Em đùa với tôi hm?- hắn nheo mày, khói vào đầy miệng hắn.
Nói rồi hắn ghị nó sát vào mình, trao cho nó nụ hôn thật sâu, hắn ghị sát gáy nó, mãnh liệt... lâu lắm rồi nó mới cảm nhận được cảm giác này...
Bên hắn ko bao giờ thấy nhàm cả!
- Hôm nay em đẹp lắm đấy! – hắn thì thầm vào tai nó.
- Người yêu anh đấy! – nó chậm rãi hôn vào má hắn, rồi môi, rồi trải xuống cổ, thật lòng mà nói, cơ thể hắn đang cảm thấy nóng bừng. Nó còn ôm mặt hắn, lưỡi chạm nhẹ vào tai trái của hắn...
Hắn đẩy nó nằm xuống ghế đệm, dùng tay vuốt nhẹ má nó...
- Em yêu Anh... – nó thốt lên rồi ghị cổ hắn xuống hôn, nhưng nò cố tình ko cho hắn vờn được chiếc lưỡi mình, lưỡi nó cứ đảo trên vành môi hắn, rồi vào trong miệng, nhưng lưỡi hắn vẫn ko tóm được lưỡi nó, bất chợt nó cắn mạnh vào môi dưới hắn khiến hắn bừng tỉnh. Nó xô hắn ra khỏi người, đứng nhanh dậy rồi cừi trêu chọc.
- Dễ ăn vậy à? Cục cưng của anh vẫn chưa quên chuyện ban sáng đâu! – môi nó nhếch lên thành nửa vòng cung rồi nó bỏ đi ra ngoài, dáng đi vẫn kiêu sa và ngạo nghễ như thế.
Hắn chỉ biết ngồi trong phòng cười khổ, ban sáng vì nó thôi mà! Đúng thật ko nên đắc tội với nó mà... Cơ thể hắn nóng bừng đây, mùi hương nó vẫn phảng phất quanh đây... Vờn cho đã rồi bỏ đi à... kiểu này vài lần là hắn chết thật đấy...
- Em hay lắm! Nếu người yêu tôi ko phải là em thì tôi đã đi kiếm đứa con gái nào đó để giải tỏa rồi... Khỉ thật... em làm tôi ko bình tĩnh được, khó chịu thật, tôi phát điên vì em đấy, cô gái à!
Thế thôi, trong lòng hắn vẫn ấm và hạnh phúc lắm, nó đã nói ‘ Em yêu Anh ‘ cơ đấy... hắn biết nó ko đùa đâu, lỡi nói đó là thật lòng!:’)
Sáng hắn ngủ dậy, nét uể oải hiện rõ trên gương mặt góc cạnh ấy, đôi mắt băng lãnh thường ngày hôm nay như bị che bởi lớp sương mờ, chẳng ai biết hắn đã phải vật lộn qua đêm thế nào... dù là thiên tài cũng thế thôi, vấn đề sinh lý ai mà chẳng lần mắc phải, hắn cũng đâu ngoại lệ, huống hồ hôm qua hắn bị người con gái mình yêu chơi vố nặng như thế...
Hắn ở bar tận h sáng mới về, chật vật loay hoay mãi cũng ko sao ngủ được, hắn còn tắm nữa cơ, đúng là nhiệt bên ngoài cơ thể có tỏa ra nhưng bên trong thì... vẫn cứ bức rức, nóng nóng mãi... tới tận chừng h sáng hắn mới chợp mắt được, đáng lý hắn chẳng chợp mắt được đâu... chẳng qua là đuối quá nên cơ thể ngủ quên lúc nào ko biết thôi.
Cầm chiếc điện thoại lên xem giờ, nổi bật trên màn hình là dòng báo có tin nhắn đến, là mess từ nó.
“ Ngủ ngon? “
Hờ, ngon sao? Cố tình trêu hắn à, rõ ràng chơi khăm hắn mà, đúng là chỉ có nó mới làm cuộc sống của hắn đảo lộn đến mức như thế, nhưng có điều ko thể phủ định là chỉ khi chạm vào cơ thể nó, hắn hoàn toàn ko bị ám ảnh gì cả, ko hề có cái cảm giác ghê tởm- cái cảm giác mà trước đó hắn từng có khi chạm vào những đứa con gái khác; dáng nó đúng chuẩn, hơn nữa lại rất quyến rũ nữa, cơ mà hắn quen nó, yêu nó ko phải vì thứ ấy cũng chẳng phải vì nhu cầu tình dục của bản thân:) Hắn yêu nó vì nó chính là nó. Hắn hư nhưng chưa bao giờ hỏng, hắn có thể buông thả bản thân nhưng chưa bao giờ đánh rơi nhân cách của mình.
Giả sử như nó ko còn nguyên vẹn nữa hắn vẫn sẽ yêu nó như thế thôi vì khi yêu ai đó thật lòng bạn sẽ tự nhận ra được, điều đó quan trọng hơn hay người mình yêu thương quan trọng hơn! =) Hắn chỉ cần biết điều là ở hiện tại, trái tim của người con gái đó thuộc về hắn, thế thôi! Yêu nhau thì đừng nên để tâm đến quá khứ của người mình yêu, biết đến quá khứ đó là để yêu, để che chở cho nhau nhiều hơn chứ ko phải là để nó ăn sâu vào não rồi khi có chuyện lại mang ra chỉ trích người ta!
Loại con trai chỉ biết đánh giá nahn phẩm của người con gái qua điều ấy là thằng con trai tồi!:)
Anyway, dù sao thì trước đó nó chưa từng yêu ai thế nên với nó sẽ ko có những chuyện đó đâu, giả sử thôi! Nhưng qua đó đủ để nhận ra hắn dù ích kỉ, độc tài, quyết đoán, tàn nhẫn... thì trong đó vẫn có phần nhân cách hiếm có thằng con trai nào có được!
“ Tương đối! “
Rep nó lại từ như thế rồi hắn từ từ đi xuống nhà dưới, người đầu tiên xỏ mũi hắn là nó, người đầu tiên bước vào phòng hắn là nó, người con gái đầu tiên khoác quần áo hắn lên người cũng là nó, người con gái đầu tiên solo ngang sức và ra tay ko nhân nhượng với hắn là nó, người con gái đầu tiên khiến hắn đau đến muốn chết đi sống lại cũng là nó, người đầu tiên.................., hah, suy cho cùng thì người có ảnh hưởng lớn nhất đến cuộc sống của hắn vẫn là nó...
Chấp nhận là ban đầu hắn tiếp cận nó chủ yếu mua vui thôi, chỉ là tahy nó thú vị, muốn vờn nó chút, nhưng chẳng thể ngờ là cuộc mua vui đó ko đơn thuần mang ý nghĩa như thế nữa rồi...
“ Có bao giờ bạn bắt đầu bằng cách dối trá
Để rồi khi nhận ra mình đã quá thật lòng? “
Hắn từng nói bản thân đừng vướng vào tình yêu, vì đó sẽ là điểm yếu rất lớn của bản thân.