Xảo Nhi tiến lại gần giường, Lãnh Sương Hàn bị dọa khiến khuôn mặt tuấn tú tái nhợt, lui đến góc giường né tránh.
“Đừng, ngươi đừng tới đây, ta không cần!” Lãnh Sương Hàn giống nàng dâu nhỏ sợ hãi lắc đầu.
“Ngoan, ta sẽ nhẹ nhàng một chút, bằng không ta sẽ dùng vũ lực a.” Xảo Nhi chỉ muốn hôn hắn, lừa hắn không được lại giở trò uy hiếp, thân thể vừa chuyển động, liền đem Lãnh Sương Hàn kéo đến trước mặt mình.
“Ân.” Lãnh Sương Hàn kinh hô liền bị Xảo Nhi nuốt vào trong miệng, đầu lưỡi thơm tho, linh hoạt lập tức tiến vào, càn quét miệng hắn, hấp thụ khí tức của hắn, khiến hắn hoảng sợ trợn to mắt đẹp không biết phản ứng thế nào.
“Nhắm mắt!” Xảo Nhi híp mắt trừng hắn, thanh âm khàn khàn nhưng âm lãnh, khiến Lãnh Sương Hàn lập tức nhắm chặt mắt lại, thân thể căng cứng như khúc gỗ.
Lưỡi của Xảo Nhi ôn nhuận, linh hoạt, chậm rãi càn quấy cùng một chỗ, lồng ngực Xảo Nhi căng thẳng, thu tay lại ép ngực của mình lên ngực hắn.
Lãnh Sương Hàn chỉ thấy hai khỏa mềm mại va chạm chính mình, biết rõ đó là ngực của Xảo Nhi, gương mặt tuấn tú liền nóng bừng, thân thể càng thêm cương cứng.
Xảo Nhi nhẹ mút linh lưỡi của hắn, tựa hồ mùi vị rất ngon, Lãnh Sương Hàn lén lút mở to đôi mắt, thấy Xảo Nhi nhắm mắt lông mi thật dài, mắt phượng dài hẹp, khuôn mặt nhỏ nhắn phấn hồng, lộ ra khí tức xinh đẹp, nhất thời làm cho dục vọng của hắn nổi lên, hạ thân ngẩng đầu, khiến hắn vừa xấu hổ vừa giận dữ.
“Phanh!” Cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra, Lâm Vô Du đi đến, thấy hai người đang ôm nhau, lập tức đem Xảo Nhi kéo ra cả giận nói: “Xảo Nhi! Ngươi không thể như vậy!”
Lãnh Sương Hàn cả khuôn mặt đỏ bừng, xoay đầu vào trong, lén lút dùng tay áo lau nước miếng của Xảo Nhi trên miệng, trái tim bị dọa nhảy đến tận cổ họng.
“Đại nhân, ngươi làm cái gì a? Là hắn tự nguyện, không tin ngươi hỏi hắn xem.” Xảo Nhi bất mãn nói, nàng hiểu cảm giác của mình, nam nhân nàng thuận mắt khó có thể gặp được, không thể buông tha, bằng không cuộc sống của nàng về sau sẽ bị ác mộng đày đoạ mà chết .
Lâm Vô Du lập tức quay đầu nhìn Lãnh Sương Hàn nghiêm túc hỏi: “Công tử, ngươi chính là tự nguyện? Nếu như bị cường ép, ta sẽ vì ngươi làm chủ!”
“A.” Lãnh Sương Hàn cả kinh, hết thảy đều không nằm trong dự liệu của hắn, nhìn Xảo Nhi gương mặt đỏ hồng đang nhìn hắn liếm cái miệng nhỏ, mặt hắn càng đỏ hơn, kỳ thật hắn vừa rồi không phải không thích nàng hôn, nhưng mà hiện tại chính là cơ hội tốt, nếu nói mình bị cưỡng ép, thì có thể thoát khỏi không? Liếc nhìn Xảo Nhi lần nữa chỉ thấy khuôn mặt Xảo Nhi đã trở nên băng lãnh.
“Ta, ta là tự nguyện, đại nhân không cần lo lắng.” Vũ lực quyết định hết thảy, Lãnh Sương Hàn thừa nhận chính mình sợ Xảo Nhi, muốn chống đối nàng, không biết nàng sẽ làm hắn thành ra cái gì nữa, chẳng lẽ nha môn này không có ai quản được nàng, nếu làm nàng tức giận, hắn liền chết không có mặt mũi đi gặp phụ mẫu .
“A, ngươi, đây” Lâm Vô Du nhất thời kinh ngạc, cứ như là hắn đã làm hỏng chuyện tốt của họ vậy.
“Đại nhân, hôm nay không có án sao?” Xảo Nhi cười lạnh nhìn Lâm Vô Du đang kinh ngạc.
“Xảo Nhi, ngươi không thể làm xằng làm bậy, ngươi cùng ta ra ngoài!” Lâm Vô Du phẫn nộ, hắn cảm thấy chính mình phải có nghĩa vụ, có trách nhiệm, không thể bỏ mặc Xảo Nhi.
Thượng Quan Xảo Nhi quay đầu nhìn Lãnh Sương Hàn trên giường, đột nhiên nhìn hắn chớp chớp mắt, sau đó bị Lâm Vô Du kéo ra, khiến Lãnh Sương Hàn đỏ mặt lần nữa.
“Đại nhân, có việc gì cứ nói ở đây!” Sau khi hai người ra khỏi phòng, Xảo Nhi giằng khỏi bàn tay lớn của Lâm Vô Du, lạnh như băng nhìn hắn.
“Xảo Nhi, ngươi thế nào lại có thể như vậy, ngươi là nữ hài tử, thanh danh là quang trọng, như vậy mang nam tử trở về đã là ngươi mang nam nhân kia về đã là không tốt, ngươi, ngươi còn như thế.” Lâm Vô Du đỏ mặt, hiện tại Xảo Nhi là nữ tử phong tình, hắn đã thấy qua bộ dạng ngây người của nàng, cũng không nghĩ đến Xảo Nhi cũng có bộ dạng ôn nhu, xinh đẹp như vậy.
“Ta thích!” Xảo Nhi lơ đãng nhìn hắn.
“Ngươi, ngươi không thể như vậy, ta sẽ tức giận !” Lâm Vô Du không có biện pháp, cảm giác là chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, đành phải làm sắc mặt phẫn nộ.
Thượng Quan Xảo Nhi nhìn khuôn mặt đang tức giận của hắn, bỗng nhiên cảm thấy hắn rất nam tính, giật mình, cổ quái quay đầu nhìn trước cửa, đột nhiên duỗi tay kéo cả người Lâm Vô Du đến bên cạnh, kiễng một chân lên, miệng nhỏ liền cắn chặt môi mỏng của hắn khẽ mút.
“Ngô…ngô.” Lâm Vô Du gấp đến độ muốn đẩy nàng ra, nhưng Xảo Nhi một lần cũng không cho hắn có cơ hội, vô cùng cường thế, khiến Lâm Vô Du vừa nóng vừa giận, lại giãy dụa thoát ra, Xảo Nhi đột nhiên ôm cả người hắn, đi đến gian phòng, một cước đạp tung cửa phòng, đem Lâm Vô Du ném trên giường, chính mình liền đè ở phía trên.
“Ngô…ngô, Xảo.” Đôi tay của Lâm Vô Du bị Xảo Nhi mạnh mẽ tách ra hai bên, miệng lại bị nàng hôn chặt, tất cả liền giống như Xảo Nhi đang cuồng bạo.
“Đừng quản việc của ta nữa, bằng không đây chính là kết cục!” Xảo Nhi buông Lâm Vô Du đang giãy dụa, đôi mắt toàn là băng lãnh.
“Xảo Nhi, ngươi, ngươi đừng cho rằng mình có võ công cao cường liền có thể làm xằng làm bậy! Ta là Huyện thái gia, có trách nhiệm đem ngươi trừng phạt!” Lâm Vô Du thực sự nổi giận, một nữ tử như thế nào lại có thể tùy tiện như thế, nếu tính là phát xuân, cũng không quá phận như vậy.
“Thế ngươi muốn bắt ta a!” Đôi bàn tay của Xảo Nhi đan vào nhau để ở trước mặt hắn, khóe miệng lộ ra nụ cười tàn nhẫn.
“Ngươi, ngươi đừng cho rằng ta không dám, ngươi muốn cứ u mê không chịu tỉnh ngộ, ta dù hy sinh cái mạng này, cũng phải bắt ngươi quy án!” Khuôn mặt tuấn tú của Lâm Vô Du xanh mét, tinh mâu trừng trừng, nộ khí trùng thiên nhìn chằm chằm Xảo Nhi.
“Ai da, ngươi ngốc a, dù có mười Lâm Vô Du có thể làm gì được ta sao?” Xảo Nhi nhìn khuôn mặt tuấn tú, chính nghĩa của hắn cảm giác rất vô hại.
“Ta, ta, ta có thể làm như vậy!” Lâm Vô Du đột nhiên đem Xảo Nhi kéo xuống, nghiêng người áp chế thân thể quyến rũ của nàng, mở miệng hung hăng cắn chặt miệng nhỏ của Xảo Nhi, Xảo Nhi cơ hồ là ngoài ý muốn, xem ra tiên nhân cũng bị phát hoả rồi.
Đáng tiếc Lâm Vô Du cũng không quen thân mật, môi mỏng cắn chặt miệng nhỏ của Xảo Nhi, ngẩng đầu lên, mặt đỏ tai hồng, nhưng khẩu khí cường ngạnh nói: “Ngươi có thể làm ta cũng có thể làm, cho nên ngươi muốn xằng bậy, ta sẽ nỗ lực trừng trị ngươi!”
Xảo Nhi nhìn bộ dạng vô cùng đứng đắn của hắn, rốt cục nhịn không được mà cười, “Ha ha ha.”
Khuôn mặt tuấn tú của Lâm Vô Du run rẩy, đỏ mặt bò xuống khỏi người Xảo Nhi, Xảo Nhi co người cười như một con tôm khô, khiến Lâm Vô Du cười khổ, chẳng lẽ chiều này của mình không dùng được?
“Ha ha ha.” Xảo Nhi cảm thấy đây là lần đầu tiên nàng cười đến sảng khoái sau khi nàng tới cổ đại.
“Xảo Nhi! Ngươi có nghe hay không vậy, ngươi là nha môn đại tiểu thư của chúng ta, ta không cho ngươi làm chuyện xấu! Còn có, ngươi đừng lấy chuyện bỏ đi để uy hiếp, đã ở đây nửa năm rồi, nơi này đã là nhà của ngươi! Phụ mẫu dạy! Tu kính nghe! ta tuy không phải là phụ mẫu của ngươi, nhưng cũng được tính là người nhà của ngươi! Ngươi phải có chút lương tri, đừng làm chuyện điên rồ nữa.” Lâm Vô Du không hổ là con mọt sách, liền Tam Tự kinh đều đã nói ra.
Xảo Nhi đột nhiên không cười , tốc độ thu lại nụ cười so với Châu Tinh Trì còn nhanh hơn, mắt phượng dài hẹp nheo lại, lạnh lẽo rét buốt nhìn Lâm Vô Du.