Cả giờ học, gần như bọn nó ngồi chơi, chẳng thèm đụng đến sách vở. Hắn thì ngồi ngẫm nghĩ, nhỏ thì ngắm hắn. Còn kẻ thù kia thì ngồi nói chuyện với nhau. Cô giáo cũng không nói gì.
Đến trưa, nó quyết định ăn ở trường, từ trước, nó toàn về nhà buổi trưa.
“Sam! Về thôi!” Cô nói với nó.
“Không, em không muốn về... Em muốn ở lại trường. Chị Sam.” Johnny ôm cổ Sam, làm mặt cún.
“Tùy các chị.” Johnson chả quan tâm.
“Từ ngày mai sẽ ăn ở trường, mày không phải nấu nữa đâu.” Nó nói mà đến cả cô cũng ngạc nhiên vì nó không bao giờ thích ở chỗ đông người.
“Yeah! Yêu chị Sam nhiều!” Johnny ôm chặt cổ nó làm nó nhăn mặt.
“Bỏ ra.”
“Em xin lỗi!” Johnny cúi đầu.
“Mọi người có xuống không đây!”Johnson nói.
Vừa xuống căng-tin, bọn nó đã đi thẳng xuống chỗ gần cuối để tránh sự chú ý.
“Chị yêu! Chị ăn gì!” Johnny nói với nó.
“Một cappuccino, một brownie.” Nó vừa làm việc trên laptop vừa nói.
“Chị Kathy ăn gì! Johnny, mày lấy giấy ra ghi nhanh!” Johnson nói với cô rồi quay sang sai Johnny.
“Ghi kịp nhé! salad thịt, taco thật cay, hamburger bò, bít tết bò, sushi cá ngừ, gà rán, ly kem chocolate, tiramisu, latte. Hôm nay chị mày ăn ở trường nên mới ít thế này đó. Thế ai trả tiền?” Cô nói với tốc độ quá nhanh quá nguy hiểm làm cho Johnny không ghi kịp nhưng Johnny vẫn nhớ được.
“Để em!” Cậu lại gần bàn của bọn nó.
Ai cũng xôn xao lên vì không bao giờ hiệu trưởng ăn ở căng-tin. Bây giờ mọi sự chú ý đều hướng vào bàn của bọn nó.
“Thế anh có trả được đống đồ ăn này không?” Johnny giơ lên danh sách mà mình vừa ghi.
“Haiz, anh thừa sức trả. Bình thường chị Kathy còn ăn nhiều hơn!”
“Ờ ha!” Johnny gật đầu.
“Hai đứa có đi bê đồ cùng anh không!” Cậu hỏi hai đứa em.
“Có! Có chứ!” Cả hai John đều đồng thanh.
p sau, ba người quay lại với rất nhiều đồ ăn trên khay.(nhanh cũng phải thôi, vì có cậu là hiệu trưởng nên mọi người mới nhường chỗ)
Cả năm người đều trò chuyện rất vui vẻ. Trừ nó vì nó phải xử lý bản hợp đồng với tập đoàn của hắn.
“John, Josh, Kathy cho chúng tớ ngồi đây được không”Nhỏ vừa hỏi phát là cả bốn đứa chẳng nói chuyện nữa mà quay sang lườm nhỏ. Mà bây giờ bọn nó mới để ý có hai đứa con gái đứng đằng sau nhỏ, nhìn rất quen. Bọn nó cố gắng lục lại trí nhớ, là hai đứa con gái ngồi đằng trước nhỏ và hắn.
-Cắt ngang chyện để au giới thiệu hai con bé kẻ thù nào!!
Anna Nelson:t, ở trường thì trong sáng đáng yêu, về đến nhà thì như con quỷ. Thích giai đẹp, son phấn, những bộ váy hở hang và là hôn thê của Johnson. Yêu tiền. Tập đoàn Nelson là một tập đoàn sắp tuột khỏi top mười thế giới do mất vốn của tập đoàn ba nó, thật ra là nó định cho phá sản luôn cơ nhưng nó lại thương tình.
-Mia Walker: con gái của giám đốc một chi nhánh nhỏ của tập đoàn nó. Hôn thê Johnny. Tính cách y như Anna nên hai đứa mới chơi với nhau.
(Hai đứa này sợ nhỏ vì nhỏ này là người yêu Ken. Còn Ken và nam phụ nữa sẽ là kẻ thù của nhau)
-Quay lại chuyện:
“John, Josh cho chị với hôn thê của em ngồi đây nhé!” Nhỏ nháy mắt với hai John và cậu.
“Cút!” cậu nói.
“Haiz! Chị Sam! Chị Kathy! Ở đây hôi quá! Chắc tại túi rác đang ở trước bàn mình!” Johnny nói xong thì đi lại gần chỗ nó, ôm cổ nó.
Mọi người ai cũng xôn xao hết cả lên. Mia thì ghen đến đỏ cả mặt. Anna thấy thế liền chạy tới ôm cổ Johnson.
“Này! Bà cô! Bà cô bẩn quá! Rửa sạch lớp phấn trên mặt đi, mà tôi và Johnny không phải là hôn phu của các cô từ lâu rồi!” Johnson hất tay của Anna ra khiến Anna ngã dập mặt.
“Tối nay, các chị đi với em tới nhà của gia đình Shelton để chào tạm biệt lần cuối nhé!!”Johnny vừa cười vừa nói với nó và cô.
“h tối đi!” nó nói xong Johnny cũng đi về chỗ mình ngồi.
Chát...chát. Nhỏ tát John. Mỗi người một cái. Đã đi quá giới hạn của nó và cô. Cô đứng dậy, tát trả gấp đôi. Nó thì cầm cốc cà phê nóng hất thẳng vào mặt nhỏ.
“Aaaa....”nhỏ hét lên, hắn nghe thấy thì thấy nhỏ đang bỏng nhẹ ở mặt. Thấy thế, hắn liền lại gần tát cậu.
“Sao mày không bảo vệ chị mày????” Hắn hét lên.”Tao với mày là bạn thân mà mày lại...”
“Haiz! Lại từ bạn thân! Từ khi mày thái độ với chị tao thì mày đã đánh mất một người bạn thân, một người tin tưởng mày, một người yêu quý mày và chính bản thân mày. Tao hồi trước cũng tin tưởng mày lắm luôn. Nhưng từ khi mày xin cho nhỏ người yêu vào khu S thì tao thấy mày mù mắt vì yêu rồi, Ken ạ!” Cậu nhìn hắn với ánh mắt khinh bỉ, cậu đứng dậy tát hắn.
“Josh! Không cân kìa!” Nó nói rồi đứng dậy tát bên còn lại của hắn.
“Mấy anh chị yêu nhau thì lượn đi chỗ khác hộ em cái, khổ cái anh phải vác cái túi rác trước bàn mình đi rồi!” Cô nói khiến Josh không nhịn được cười.
“Thôi ăn đi!” Nó lại ngồi xuống, tiếp tục công việc của mình.
Bọn nó tiếp tục cưới nói như không có sự tồn tại của bọn hắn.
Bọn hắn bỏ đi trong sự bực tức.
“Bọn mày lên lớp trước đi! Chiều tao nghỉ, xin cô cho tao, tao có việc chút!”nó nói xong thì Josh lên phòng mình, John cùng Kathy lên lớp.
Nó bước đến một cánh cổng sắt trong trường, nhìn vào đó thì thấy toàn cây. Đối với nó thì một cái cổng không là cái gì, nó trèo cổng rồi đi vào. Trong đó là một khu vườn toàn hoa, giữa là chiếc xích đu.
Nó ngồi xuống xích đu, bỗng nó khóc, nó khóc rất nhiều vì nhớ gia đình. Khóc đến nỗi ngủ thiếp đi. Trong lúc ngủ, nó cảm giác thấy rất ấm áp, như ai đó đang ôm mình vậy. Nó ngủ rất ngon. h chiều, nó chợt tỉnh giấc rồi nhìn lên trên người mình. Nó thấy chiếc áo khoác đồng phục. Có bảng tên “Alexander Anderson lớp B khu S”
“Ngay cạnh lớp mình, mà tan học rồi, đi trả luôn vậy!” nó nghĩ bụng.
“Mày nghĩ mày có thể đọ với tao được á!”
“Tao có thể đánh bại mày rất nhiều lần!”
Nó chả thèm quan tâm, điều nó quan tâm là đi trả áo. “Ai tên là Alexander Anderson, mình trả áo này!” nó hét to.
“Mình đây!!”một trong hai chàng trai đang cãi nhau nói to.
Nó lại gần trả áo rồi đi luôn.
“Người yêu tao đó!”Chàng trai đó nắm tay nó lại rồi khoác vai nó.
“Lại là cô! Quả là trái đất này bé quá rồi!”Là hắn, hắn đang cãi nhau với kẻ thù, nó tự nhiên xen vào làm hắn cáu.
“Hai người quen nhau à!” chàng trai đó ngạc nhiên.
End chap
Nam phụ đã ra mắt, còn giới thiệu thì mình sẽ để chap sau.