Cao tam ban .
Không ít người sôi nổi tò mò lặng lẽ liếc mắt đánh giá bạn học mới.
Lại lặng lẽ liếc nhìn Giang Ly Hoán.
Tầm mắt ở trên người hai người dạo qua một vòng rồi lại một vòng.
Bọn họ cũng thấy được bài đăng trên diễn đàn.
Thành thật mà nói.
Ai đều có cái bệnh bát quái, đặc biệt là, hai người này một người là: Giang Ly Hoán nổi tiếng lạnh lùng, một người còn lại là vừa mới tới trường học, tiểu khả ái hung ba ba.
Như vậy còn không phải là ngăn không được tò mò sao?
Ai cũng muốn dò xét một chút quan hệ của hai người này.
Đáng tiếc chính là, bọn họ đợi hồi lâu, cũng không nhìn thấy hai người này nói một câu.
Có người đi tìm bạn học ban săn tin nóng.
Học sinh ban : Thực xin lỗi, chúng tôi không thể tiết lộ! !
Ngay cả Phó Dương hiếm khi mới dạo diễn đàn, cũng lặng lẽ nhìn thoáng qua bạn cùng bàn của mình.
Kỳ thật! !
Có câu nói cậu ta không dám nói.
Bạn cùng bàn hung ba ba và thiếu niên lạnh lùng Giang Ly Hoán! ! Kỳ thật thoạt nhìn vẫn là rất xứng?
Chính là! ! Giang Ly Hoán quá lạnh lùng.
Tiếng chuông vào học vang lên.
Trà Trà vẻ mặt u oán đem sách vở mở ra, ô, cô phải làm một tiểu khả ái chăm chỉ học tập.
Ban ngày nghiêm túc học tập, buổi tối làm cu li giúp Giang Ly Hoán học bù!
Tức giận nga!
Ngón tay mượt mà trắng nõn mở ra sách vở, khẽ giật mình.
Sách này! ! Giống như không phải của cô.
Tiểu cô nương mộng bức mở sách ra trang thứ nhất.
Chỉ thấy mặt trên dùng bút màu đen viết ba chữ: Giang Ly Hoán.
Chữ viết rất đẹp, rất tinh tế, cùng với con người hắn không sai biệt lắm thanh thanh lãnh lãnh.
Huh? Buổi sáng cô lấy nhầm sách?
Không đúng, là Giang Ly Hoán đưa sai rồi!
Cô vội vàng mở một quyển khác ra, mặt trên cũng là tên Giang Ly Hoán! !
Đêm qua, cô để quên ở phòng hắn hai quyển sách, buổi sáng hôm nay, khi Giang Ly Hoán đưa cho cô, cô cũng không có mở ra xem.
Ai, lấy nhầm rồi.
Tiểu cô nương suy nghĩ một chút, thôi, dùng đỡ trước đi.
Có lẽ là động tác lật qua của cô quá mức rõ ràng.
Phó Dương ngồi bên cạnh, theo bản năng nhìn thoáng về phía cô.
Sau đó cậu ta ngẩn ra.
Cậu ta nhìn thấy rõ ràng ba chữ ở trên bìa sách_____Giang Ly Hoán.
Đó là! ! Sách của Giang Ly Hoán?
Chữ viết của Giang Ly Hoán rất dễ nhận ra.
Cho nên, sách của Giang Ly Hoán tại sao lại ở trong tay của cậu ấy?
Cậu ta vẻ mặt kinh ngạc đi nhìn bạn ngồi cùng bàn của mình.
Ngay sau đó liền nhìn thấy tiểu cô nương vẻ mặt bình tĩnh tìm ra cây bút, ở ngay bên cạnh ba chữ " Giang Ly Hoán ", vẽ một cái đầu sói xám manh manh đáng yêu.
Phó Dương, "! ! ! ! "
Cậu ta rũ mắt suy nghĩ sâu xa, nhìn thoáng qua giao diện trong điện thoại, đang thảo luận quan hệ bạn cùng bàn và Giang Ly Hoán.
Cậu ta yên lặng rời khỏi diễn đàn.
"! ! " Cậu ta giống như, một chút không cẩn thận phát hiện một cái bí mật không thể nói.
Vẽ một con sói xám xong, Trà Trà vừa lòng nhìn chằm chằm một lát.
"Thất Thất, mau xem ta vẽ sói xám chân ngắn nhỏ này!"
Tiểu cô nương đôi mắt lấp lánh, dường như rất vừa lòng với kiệt tác của mình.
【 Thật lợi hại! Trà Trà nhà ta mặc kệ là vẽ cái gì cũng siêu đẹp siêu đáng yêu! 】
Kết thúc khoá đầu tiên.
Giang Ly Hoán đột nhiên đứng dậy, trong tay cầm một quyển sách ở dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người kinh ngạc, đi tới trước mặt Trà Trà.
Hắn vẻ mặt bình tĩnh nhìn tiểu cô nương ghé vào trên bàn.
Hắn nói, "Buổi sáng, chúng ta lấy nhầm sách rồi.
"
Trà Trà ngẩng mặt lên nhìn hắn, "! ! Đúng vậy, lấy nhầm rồi.
"
Cô chớp chớp mắt, nhìn sách trong tay hắn một cái, sau đó chậm rì rì đem quyển sách vẽ sói xám chân ngắn nhỏ sói, đưa cho hắn.
"! ! "
Giang Ly Hoán đạm nhiên tiếp nhận, sao đó xoay người rời đi.
Nhưng mà, một cái nhạc đệm nhỏ này, đã khiến toàn bộ học sinh trong lớp mộng bức.
Bọn họ vừa mới nghe thấy cái gì?
Buổi sáng lấy nhầm sách?
Như vậy vấn đề tới rồi, tại sao lại lấy nhầm sách?
Rồi tại sao buổi sáng này hai người đi cùng nhau?
Ngao, cái tin tức này độ nóng có chút lớn!!!.