Bánh kem chocolate tinh khiết ngon bé thiên nga tinh xảo kia, các cô không ai dám ăn, tinh ý để lại cho Tần gái ấy mà, có ai mà không thích đồ ngọt tinh xảo Dương Nguyệt thấy Tần Tịch tùy tiện lấy tay cầm bé thiên nga, một miếng đã cắn rớt cánh với đầu, nhìn không được “ặc” một tiếng: “Đừng nhìn Tần Tịch là người nhỏ tuổi nhất trong ký túc xá bọn mình, nhìn qua cũng là người vô hại nhất.
Thật ra lúc cương lên tớ cũng phải quỳ.”“Sao lại nói thế?” Kiều Sơ Hạ hỏi.“Cậu nhìn cách cậu ấy ăn bé thiên nga đi, nếu là tớ á, chắc chắn tiếc lắm.” Âu Dương Nguyệt nói: “Còn nữa, cậu xem, đã khai giảng hơn một tháng rồi, phòng thí nghiệm này, đi học này, luận văn của bọn mình này, có bỏ bê cái nào đâu.
Còn nữa còn nữa, buổi thực nghiệm lần trước, cậu quên rồi à?”Cô ấy nói: “Con gái lớp mình có ai dám kéo đầu chuột bạch đâu, bảo bối Tiểu Tịch đứng lên, xẹt một cái, sạch sẽ lưu loát.”“Buổi thực nghiệm chiều nay, cậu với tớ một tổ nhá, Âu Dương.” Tần Tịch hơi nghiêng đầu nhìn về phía Âu Dương Nguyệt, cười đến là khả ái.“Ôi tớ sai rồi.” Âu Dương Nguyệt vội vàng tiếng lên một bước, chủ động đầu hàng.
“Cầu lão đại đưa tớ theo với.”Thành tích buổi thực nghiệm của bọn họ, chiếm % điểm quá trình nhiều thầy cô cho điểm ở hiện trường, căn cứ vào kết quả thực nghiệm mà cho điểm quá trình tốt khi cùng một tổ với Tần Tịch chính là, cô sẽ chuẩn bị đặc biệt đầy khi bắt đầu làm thực nghiệm, cô sẽ đem những tương quan trong quá trình thực nghiệm và những điều cần chú ý ghi nhớ rõ ràng, còn chủ động đi tìm một chút những sách nói về nguyên nhân thất bại của thực nghiệm xem trước, hết sức tránh khỏi những thứ nên chỉ cần một tổ thực nghiệm với cô, điểm chắc chắn sẽ sao thì lúc học năm nhất, thành tích thực nghiệm của cô đều đạt điểm tối đa, cũng là người duy nhất có thành tích đó trong khoa bọn nay cũng không ngoại lệ, Tần Tịch với Âu Dương Nguyệt một tổ, từ tiết thực nghiệm buổi chiều đến hết tiết tự học buổi tối, lúc sắp hết giờ cũng là khi toàn bộ nội dung thực nghiệm được hoàn thầy giáo xem qua kết quả, vừa lòng gật gật đầu rời người Tần Tịch thu dọn bàn xong, chào hỏi qua với mấy người Đường Lăng, đi ăn bữa tối vì buổi tối có tiết thực nghiệm, nên các cô trực tiếp ăn ở nhà ăn gần khu dạy học hai nhà ăn này là chỗ cho nhân viên trong trường ăn uống, vốn dĩ cùng là vì để thầy cô ăn cơm tiện thường mấy người Tần Tịch ít khi đến đây, lúc này đang ngồi ở bàn ăn lầu một, vừa chờ đợi gọi món vừa trò chuyện với nhau.“Tiểu Tịch.” Âu Dương Nguyệt nhịn mãi vẫn nhịn không được tò mò hỏi: “Sao đàn chị Tô Nhiễm lại đưa bánh kem cho cậu thế?”Lúc sinh nhật cô có mời Tô Nhiễm, Tô Triệt, là vì Âu Dương gia và Tô gia là thế ấy nhìn qua, Tần Tịch với Tô Nhiễm cũng không phải thân thiết hỏi qua loa rồi đi thôi.“Chắc là đàn chị Tô Nhiễm mua nhiều ăn không hết á.” Tần Tịch nhín nhún vai.
“Thế là mang đi chia cho chúng mình.”“Đó là bánh kem sweet đấy.” Âu Dương Nguyệt lại nói: “Mua được bánh kem sweet phải đặt trước đó.
Chả có ai mua nhiều ăn không hết đâu.”“Tớ cũng không biết nữa.” Tần Tịch cười: “Chắc là đàn chị thích tớ? Đang theo đuổi tớ? Cho nên tặng bánh kem lấy lòng tớ.
Còn lấy lòng bạn cùng phòng với tớ.”“Được rồi, được rồi.” Âu Dương Nguyệt bĩu môi, biết Tần Tịch không muốn nói.“Ai mà không biết đàn chị Tô Nhiễm với thầy Tạ là một đôi, sau lễ hội âm nhạc, cả trường ai cũng công nhận điều đó nhé?” Cô ấy nói.“Ừm ừm.” Tần Tịch gật đầu: “Tớ không biết thật mà.”“Tiểu Tịch?”Có đôi lúc người trong cuộc thật sự không thể cô không cùng hệ với Tô Nhiễm, cả khu dạy học cũng cách nhau rất Nhiễm lại không thường xuyên đến trường học, có khi một học kỳ chả gặp được nhau mấy Tịch nghe thấy có người gọi mình nên quay đầu lại, thì thấy Tô Nhiễm đang đi về hướng các mặt cô ấy nhìn qua thì khá hơn hôm qua luôn mặc váy dài màu tím cô ấy thích xếp tầng, bồng bềnh như làn khói lại như tiên qua hôm nay Tô Nhiễm khoác một cái áo khoác denim bên ngoài.
Ngoài vẻ tiên khí ra còn có hơi ngầu.“Đàn chị Tô Nhiễm.” Tần Tịch vội vàng chào hỏi với cô ấy.“Đàn chị.” Âu Dương Nguyệt cũng tò mò nhìn Tô lý mà nói, cô với Tô Nhiễm càng quen thân hơn chút lúc gặp mặt, không hiểu sao Tô Nhiễm luôn gọi Tần Tịch trước nhỉ.“Âu Dương, chào em.” Tô Nhiễm gật gật đầu với Âu Dương ấy ngồi xuống cạnh Tần Tịch: “Các em ăn tối à, đúng lúc chị cũng chưa có ăn.”Cô ấy cũng đi gọi một tô mì, rất nhanh mang theo về ba ly đồ uống.“Nào, chị mời uống trà sữa.” Tô Nhiễm nói, đem trà sữa phân cho hai người.“Cảm ơn, đàn chị.” Tần Tịch nói: “Cũng cảm ơn bánh kem của chị nữa, ăn ngon lắm ạ.”“Ăn ngon nhỉ.” Tô Nhiễm bĩu môi: “Là sweet mà, chị cũng phải xếp hàng lâu lắm mới tới lượt đó, bọn em được hời.”“Cảm ơn chị.” Tần Tịch hơi hơi mỉm cười.“Đúng rồi.” Tô Nhiễm lấy di động ra, “Buổi sáng chị đi đưa bánh kem mới biết, mình không có cách nào liên lạc với em.”Cô ấy nói: “Lưu….
A không cần, thêm wechat đi.”.