Nữ Chính Mau Học Hành Đi

chương 108: chương 108

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thật ra đàn anh cũng, dễ nói chuyện nhỉ.

Đâu có giống như mọi người thường ngày vẫn nói đáng sợ thế đâu.

Một nam sinh trong đó động tác nhanh nhẹn lấy sách giáo khoa với bút ra, tràn ngập chờ mong nhìn Ngô Hi Ngạn: “đàn anh, anh nói đi.

”“Chương :.

” Ngữ khí Ngô Hi Ngạn nhàn nhạt.

“Đã xong.

” Nam sinh kia cúi đầu đánh dấu lên phía trước tiêu đề một cái.

“Chương :.

” Lông mày Ngô Hi Ngạn nhẹ nhếch lên, lại nói.

“Chương : , chương : ,!.

đến tận chương : cuối cùng.

” Anh nói đơn giản một hơi: “Chương nào cũng là trọng điểm.

”“Hả?” Nam sinh vừa cẩn thận đánh dấu đề mục vẻ mặt đau khổ, oán niệm ngẩng đầu lên nhìn Ngô Hi Ngạn, “Đàn anh, sao anh có thể như vậy chứ?”Tần Tịch: “……”Bây giờ Tần Tịch càng muốn cười.

Vừa rồi chắc là chỉ có mình cô thấy được, lúc đàn anh Ngô Hi Ngạn đang nói chương : , trong mắt hiện lên sự giảo hoạt.

Sau đó là động tác nhướng mày thì càng giống với bộ dáng hung ác thường ngày của anh trong miệng mọi người vẫn hay thường nói mỗi ngày.

Vậy mà còn giấu một chút xíu đắc ý nho nhỏ trong đó.

Cô hoàn toàn không hề thấy kinh ngạc khi nghe thấy kết quả như vậy.

Ngô Hi Ngạn đã quay đầu, lần nữa nhìn về phía màn hình máy tính, cũng không thèm liếc nhìn mấy người đó một cái nào nữa: “Có phải tôi liệt kê cho các em trọng điểm, trong tương lai người bệnh cũng chỉ biết dựa vào những trọng điểm đó để sinh bệnh?”Anh nói thế.

Mấy người không nói gì.

“Nếu mà như thế thật.

” Giọng nói của anh vẫn cứ bình đạm, nói tiếp: “Tôi đây thật hy vọng sửa cho mấy cuốn sách đó chả có trọng điểm nào, không cần phải thi cử gì.

”Vấn không có ai lên tiếng.

Tần Tịch lại hơi hơi mỉm cười.

Cô xoay người đi vào phòng thí nghiệm.

Học y thì không xứng có được trọng điểm, bởi vì không có người bệnh nào sẽ thật sự dựa hoàn toàn vào sách giáo khoa mà sinh bệnh cả.

Tần Tịch vào phòng thí nghiệm không bao lâu, mấy đàn anh đàn chị vừa mới vây quanh Ngô Hi Ngạn đòi trọng điểm đều đã qua đây cả.

“Aiz.

” Vị đàn chị duy nhất kia thở dài một tiếng, “Dù là như thế, cuối cùng vẫn không nói cho chúng ta trọng điểm.

”Chị ấy nói: “Vừa rồi vẫn cảm thấy đàn anh Ngô rất là đẹp trai, chuyện là sao ta?”“Em cũng thấy vậy.

” Tần Tịch đeo khẩu trang vẫn ồm ồm nói theo.

“Tiểu Tịch!” Đàn chị kia tức giận liếc nhìn cô, xua xua tay: “Em đương nhiên là cảm thấy vậy rồi.

”Chị ấy lui sát lại gần Tần Tịch, nhỏ giọng nói: “Cả phòng thí nghiệm này đều biết, đàn anh Ngô đối xử với em tốt nhất.

”Chị ấy bĩu môi: “Em đương nhiên sẽ không sợ anh ấy.

”“Aiz!.

” Chị ấy nhịn không được lại thở dài: “Vừa rồi sao lại không kéo em lên xin xỏ đàn anh chứ nhỉ, không chừng anh ấy đã đồng ý cũng nên.

”“Ha! ” Tần Tịch nhịn không được cười: “Kết quả vẫn thế thôi ạ.

”Cô để ống thuốc thử trong tay lên giá đựng ống nghiệm, cẩn thận để giá ống nghiệm đặt vào một tủ ấm, điều chỉnh nhiệt độ phù hợp.

“Thật ra đàn anh Ngô rất công bằng, em xin anh ấy nói trọng điểm, cũng sẽ có kết quả như nhau thôi.

”“Thật á?” Đàn chị kia không tin lắm: “Đàn anh Ngô cũng từng mắng em hả? Mấy người trong phòng thí nghiệm bọn chị đều nghĩ là anh ấy sẽ không mắng em đâu.

”“Vậy thì không có thật.

” Tần Tịch nghĩ nghĩ, thành thật lắc đầu.

“Thấy chưa!” Đàn chị lắc đầu: “Chị nói mà!.

.

”“À.

” Tần Tịch cười hì hì: “Bởi vì em chưa mắc sai lầm gì, đàn anh cũng chưa có cơ hội mắng em mà.

”“Hứ, cái con nhỏ này!” Đàn chị kia còn chưa đeo bao tay, thuận tay gõ lên trán Tần Tịch: “Dám chơi xấu với chị đây.

”Bọn họ cũng không thực sự giận Ngô Hi Ngạn.

Thật ra cũng làm việc trong phòng thí nghiệm mấy tháng, mọi người ít nhiều cũng hiểu được tính cách của anh ấy.

Rất công chính.

Thật ra cũng rất quan tâm mọi người.

Tuy nhìn có vẻ hơi hung dữ chút nhưng mà đúng như Tần Tịch nói, không phạm sai thì anh ấy cũng không vô duyên vô cớ la mắng.

Mọi người trong phòng thí nghiệm ở chung với nhau hài hòa, công của Ngô Hi Ngạn là không thể không kể đến,Chờ đàn chị cũng mang bao tay xong, hai người không nói chuyện phiếm nữa, bắt đầu bận rộn chuyện của riêng mình.

Đến giờ rưỡi tối, Tần Tịch mới đưa một cái ống nghiệm cuối cùng đặt vào trong tủ giữ ấm.

Cô đánh số với ghi thời gian lên cuốn sổ ghi chép, sau đó thu thập đồ đạc, xoay người đi về phía phòng nghỉ.

.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio