“Phim gì đấy?” Kiều Sơ Hạ vừa hỏi vừa tò mò sáp lại: “Ơ? Đây không phải là bộ phim muốn chiếu vào dịp lễ Giáng sinh sao?”“Chính là bộ đó.” Âu Dương Nguyệt gật đầu thật mạnh.“Sớm thế mà đã coi được xuất chiếu đầu tiên à?” Kiều Sơ Hạ cầm vé xem phim nhìn nhìn, “Sớm hơn gần một tháng đấy.”“Nghe đâu đạo diễn cũng tới buổi công chiếu đầu tiên để gặp gỡ mọi người” Âu Dương Nguyệt nói: “Nam chính siêu đẹp trai, khẩu vị của tớ.”“Ha… chỉ cần là đẹp trai đều đúng khẩu vị của cậu.” Kiều Sơ Hạ nhịn không được trêu ghẹo Tịch xem hai người lại bắt đầu tám chuyện, quay đầu tiếp tục chơi với máy phần mềm thống kê Tạ Liên Thành đưa cho cô dùng tốt như lời anh ta nói, đúng là rất thích hợp với thói quen của bác sĩ và sinh viên y học trong giao diện đã được làm cho thân thiện hơn với người dùng, nhìn qua là biết bọn họ đã bỏ công sức rất nhanh Tần Tịch đã xử lý xong số liệu thí nghiệm đã làm đó tắt đi phần mềm, mở PPT ra.“Đây là PPT phải dùng trong tiết “Lớp học đảo ngược” ngày mai à?” Đường Lăng đứng phía sau cô.“Ừ.” Tần Tịch gật gật đầu: “Thầy chỉ yêu cầu bọn mình tập trung vào chủ đề này, cũng không giới hạn phạm vi.
Tớ đưa một ít thông tin trong đề tài của bọn mình vào.
Đúng lúc mời thầy xác nhận giúp.”Cô hơi đắc ý cười hề hề là có đàn anh Ngô tự mình chỉ đạo nhưng mà có ai chê có càng nhiều thầy cô giáo giúp đỡ Dương Nguyệt với Kiều Sơ Hạ còn đang lầm bầm thảo luận chuyện phim chính là ảnh đế năm nay, vừa đẹp trai lại còn hát siêu chính xinh đẹp tươi trẻ, ngũ quan tinh xảo đến mức không giống người thường, quan trọng nhất là kỹ thuật diễn đỉnh của cả nam phụ cũng là sao hạng A bây giờ, nữ hai cũng là tiểu hoa đán có kỹ thuật diễn tốt nhất, lại còn đẹp nỗi đạo diễn cũng là người luôn được giới phê bình khen ngợi xưa giờ, giải thưởng giành được kể không hết, thiếu mỗi cái giải ấn tượng cả đời để về ẩn cư nữa thôi.……Lầm bầm nửa ngày, Âu Dương Nguyệt thở dài một tiếng: “Đúng là nằm mơ cũng không mơ thấy đội hình siêu đỉnh như này.
Nam thần nữ thần của tớ đều hội tụ ở bộ phim này! Đúng rồi, còn có nhạc phim nữa.
Phối nhạc cũng là đại thần đó.
Không phải lúc tung trailer lên mạng đó, lấy nước mắt người xem quá nửa là đến từ nhạc phim đấy.”“Hay vậy cơ á!” Kiều Sơ Hạ cầm vé xem phim qua nhìn nhìn.“Vé xem xuất công chiếu đầu tiên như này, cậu mua được ở đâu vậy?” Cô ấy hỏi.“Khó nói lắm! Có khi công khai bán vé, có khi chỉ dành riêng cho một ít người, mời bọn họ đến xem!” Âu Dương Nguyệt nói: “Bộ phim này phòng bán vé không cần lo không bán được vé đâu, cho nên xuất công chiếu mở màn ít vé lắm, mấy người trong giới chắc là được mời hết.
Là anh họ tớ biết tớ thích nam chính nên dành riêng cho tớ đấy, lấy cho cả ký túc xá bọn mình nữa.
Tiểu Tịch….”Âu Dương Nguyệt quay đầu gọi Tần Tịch: “Các cậu cũng đi, nhé?”“Gì cơ?” Tần Tịch đang nói chuyện PPT dùng cho lớp học đảo ngược với Đường Lăng, bị gọi tên, mặt ngu ngơ quay lại nhìn Âu Dương Nguyệt.“Xem phim, xem phim.” Âu Dương Nguyệt phe phấy vé xem phim trong ta, “Tối thứ bảy, cả cậu với Lăng tử cùng đi nhé.”“Thứ bảy à…” vẻ mặt Tần Tịch khó là chủ nhật mọi người sẽ được nghỉ ngơi một ngày, tránh để trẻ tuổi mà đã không còn mà cô vẫn sắp xếp rất nhiều chuyện để mình làm rồi.“Đi đi mà, đi đi mà.” Âu Dương Nguyệt nhảy phắt đến cạnh Tần Tịch, “Cậu dù gì cũng mới năm hai thôi, là thiếu nữ mơn mởn đấy, sao lại khiến mình như mấy bà cô dạy lý vậy, gì mà chồi non….”Cô ấy làm mặt quỷ với Tần Tịch, “Trừ phim phóng sự liên quan đến y học, xem phim gì khác cũng lãng phí thời gian.”Tần Tịch: “…… Tớ muốn tố cáo cậu!”Cô nghiêm túc nói.“Cậu sẽ không đâu.” Âu Dương Nguyệt lại cười.“Được rồi.” Tần Tịch gật nhìn lướt qua vé xem phim, cũng lâu lắm rồi không đi xem phim điện ảnh.“À đúng rồi.” Lúc này ánh mắt Âu Dương Nguyệt mới nhìn đến màn hình máy tính của cô, “Đây là PPT cậu chuẩn bị cho lớp học đảo ngược ngày mai dùng hả?”“Là bọn mình, không phải tớ.” Tần Tịch sửa lại cho đó thầy đã nói rất rõ ràng, phân nhóm nhỏ thảo luận, hơn nữa xoay quanh một nội dung trong sách giáo khoa, tìm đọc những tài liệu lên quan, làm PPT trình chiếu cho cả lớp cùng túc xá bọn cô lập thành một Tịch còn thảo luận riêng với các cô rồi, chỉ là Âu Dương Nguyệt đã quên sạch.“Nhớ rõ nhớ rõ.” Âu Dương Nguyệt tùy tiện gật gật đầu, “Không phải là còn có cậu à.”Tần Tịch: “……”.