Vấn đề nêu ra kia giống như là một cái chốt mở.
Rất nhanh, trên màn hình bắt đầu xuất hiện thêm nhiều vấn đề.
Sinh học tế bào, giải phẫu, tổ chức mô và phôi học, đến sinh hóa, sinh lý, bệnh lý… các kiến thức năm hai.
Ánh mắt Tần Tịch không có rời khỏi màn hình, cứ vừa nhìn vừa giải đáp từng vấn đề một.
Giọng điệu của cô vẫn cứ thong dong trước sau như một.
Chỉ là theo vấn đề xuất hiện ngày càng nhiều, tốc độ của Tần Tịch cũng càng lúc càng nhanh.
Nhưng mà cho dù tốc độ có nhanh đến mấy cũng không thấy cô chần chờ chút nào.
Nếu người nào không có xem livestream, chắc là sẽ có người cho rằng cô đang đọc những khái niệm khô khan trừu tượng trong sách giáo khoa ra.
Những người tận mắt nhìn thấy Tần Tịch kia, cũng ngày càng im ắng hẳn.
Lúc ban đầu, còn chỉ có những câu hỏi của sinh viên y.
Sau đó, dứt khoát tất cả mọi người cùng tham dự vào.
Sinh viên y hỏi có khi còn là những kiến thức trọng điểm trong đề thi hay gì đó.
Những người chuyên ngành khác thì chính là tùy tay lật lật sách, lật tới trang nào đó lại nêu cái khái niệm mình cũng chả biết là cái quỷ gì kia ra hỏi luôn.
Tần Tịch vẫn cứ, không do dự chút nào, cứ thể trả lời.
Mười phút, hai mươi phút……Nửa tiếng……Một giờ sau, số người xem livestream cuối cùng cũng đột phá con số K người xem.
Số ít người vào xem sau, còn có vài người không phải sinh viên đại học A.
Bọn họ có một số là bị bạn bè trong đại học A kéo tới, là sinh viên của trường khác.
Còn có một số là nhìn thấy có sinh viên đại học A chia sẻ livestream này lên weibo, cứ thế chạy tới hóng hớt.
Theo nhân số ngày càng nhiều, vấn đề đặt ra cũng ngày càng lắt léo, càng ngày càng biến thái.
Lại một tiếng nữa trôi qua, tốc độ trả lời của Tần Tịch đột nhiên chậm lại.
Những người chuẩn bị bôi đen cô thấy vui rồi, cơ mà lại thấy Tần Tịch quay đầu nhìn về phía Đường Lăng: “Lăng tử, có nước không thế? Khát quá!”“Ha… đáng yêu ghê!” Trong phòng livestream lập tức có người spam.
“Mẹ tôi ơi, chị gái nhỏ mà còn không uống nước, tôi đây lại chả phải nghĩ đây là vị thần tiên nào vậy à?”“Tôi không đồng ý cách nói này, đàn em uống nước xong, chẳng lẽ không phải là thần tiền nữa à?”“Mẹ tôi hỏi tôi sao tự dưng lại quỳ xem livestream….
.
”“Xin đàn chị nhận của em đây một lạy!”“Được rồi, tôi tuyên bố, ai còn dám nói đàn em mập mờ với thầy giáo để người ta lộ đề cho mới thi được điểm tuyệt đối, tôi là người đầu tiên đứng ra cho kẻ đó một cái bạt tai vang dội!”“Cho tôi ké một chân….
”“Tôi cũng vậy!”……Thật ra có rất nhiều người ngay từ một tiếng đầu cũng đã hoàn toàn tin.
Đặc biệt là sinh viên học viện y học lâm sàng.
Bọn họ là người rõ ràng nhất, có mấy câu hỏi biến thái đến mức nào.
Nhất là sau khi những sinh viên khác chuyên ngành cũng gia nhập đặt câu hỏi.
Có những câu hỏi vừa cứng nhắc vừa phiến diện, nói khó nghe ra thì, bọn họ thậm chí còn không nhớ rõ môn học nào có học qua những vấn đề như thế.
Đưa cho bọn họ một quyển sách, có lẽ trong một chốc một lát còn lật không ra đáp án ở đâu á.
Đương nhiên lên mạng search thì không thành vấn đề rồi.
Nhưng mà kiến thức trên mạng tạp nham hỗn loạn, tra được thông tin có đúng hay không cũng cần phải có chút thời gian để phán đoán mà?Trả lời lưu loát, liền mạch như Tần Tịch, gần như không trì hoãn một giây nào đã cho ra đáp án.
Thật là, nghĩ thôi cũng không dám nghĩ rồi!Đường Lăng đưa qua một chai nước, còn tận tình mở sẵn nắp ra luôn.
“Cảm ơn nha.
” Cái miệng nhỏ Tần Tịch uống từng ngụm từng ngụm, sau đó đưa chai lại cho Đường Lăng.
Cô ngẩng đầu cười cười với bạn tốt, lại lần nữa nhìn về phía màn hình: “Có thể tiếp tục rồi nha.
”Giọng điệu của cô vẫn mềm mại, ngọt ngào như vậy, không hề khác gì so với lúc mới bắt đầu.
Trong phòng livestream, bình luận lại bị đình trệ một cách quỷ dị trong chốc lát.
Sau đó, có người tung hoa nở bung màn hình: “Tôi không hỏi nữa! Tôi tin tưởng đàn em thi đạt điểm tuyệt đối là xứng đáng! Giờ tui chỉ muốn tung bông quỳ lạy em thui! Xin lỗi đàn em, đã không tin tưởng em ngay từ đầu.
”“Tôi cũng vậy! đàn em, xin nhận của tui một lạy.
”“Đây nữa, đây nữa! xin cùng nhau quỳ lạy nào!”……Trong nháy mắt, trên màn hình bình luận đều là tung bông tung hoa với quỳ lạy.
Mãi đến khi….
“Tôi không giống mọi người! tôi cao m, là cầu thủ chủ lực trong đội bóng rổ của trường, đã từng giành học bổng, đại diện trường thi đấu thiết kế kiến trúc, đạt giải nhất sinh viên đại học, cũng được các bạn học trong học viện bầu làm giáo thảo, nếu đàn em không chê thì, tôi muốn tặng bản thân tôi luôn.
”“Ha ha ha ha, anh đủ rồi đó nha!”“Xéo đi! Đàn em là của học viện y học lâm sàng bọn tôi!”……Không khí căng thẳng vừa rồi không còn sót lại chút gì, chỉ đầy tràn những bình luận hi hi ha ha sung sướng.
Tần Tịch nhếch nhếch khóe môi, mở miệng hỏi: “Vậy….
mọi người có cần tiếp tục đặt câu hỏi nữa không?”“Không cần!”“Không cần, không cần nữa! Tôi tin % luôn!”“Lần sau đàn em thi không được điểm tuyệt đối, chắc là tôi sẽ không tin một lần!”……Tần Tịch lại nhếch nhếch khóe môi, cười đến mi mắt cong cong.
Cô nhìn nhìn màn hình, nói rõ ràng: “Vậy thì….
.
”Cô nói: “Đàn anh Triệu Vệ Hoa, sinh viên năm ba học viện máy tính, có thể nhờ anh giải thích một chút, vì sao lại đăng topic kia vu oan cho tôi không?”.