Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lâm Nhược Linh cùng Lâm Ngân Ngân đồng thời lên tiếng làm cô phục vụ không khỏi bối rối
""Xin lỗi nhưng....""
""Tôi là Lâm Nhược Linh""
Chưa để cô phục vụ nói hết câu, Lâm Nhược Linh đã lên tiếng. Dám tranh với cô, cô cho biết thế nào là vô sỉ
Vừa nghe Lâm Nhược Linh nói xong Lâm Ngân Ngân phía sau bật cười, rõ ràng là mua vé máy bay lại khai cả tên ra làm gì chứ?, cô là người nổi tiếng chắc, cô lại chẳng hiểu Lâm Nhược Linh muốn làm gì?
""Thật xin lỗi vì đã để cô đợi lâu, Lâm tổng, đây là vé máy bay của cô, tôi rất xin lỗi""Cô phục vụ vừa nghe tên cô xong, như nhớ ra điều gì, rối rít xin lỗi. Ai mà chẳng biết, công ty MR là nhà tài trợ lớn nhất cho hãng hàng không này, cô thật là không muốn mất việc sớm a~
""Cái gì, sao có thể như vậy, tôi rõ ràng là đến trước sao lại đưa cho cô ta, ở đây làm việc kiểu gì vậy hả?, cô có biết tôi là ai không, tôi là tiểu thư của Lâm gia a, mau gọi quản lý ra đây cho tôi""Lâm Ngân Ngân vừa nghe xong không nhịn được tức giận quát lớn làm thu hút không ít người xúm lại tò mò
""Tiểu thư Lâm gia không phải là Lâm Nhược Linh sao?""
""Sao cậu biết?""
""Hôm đó tại bữa tiệc chúc mừng của MR tôi có thấy cô ta, thật không thể nào hiểu nổi cô ta là Lâm Ngân Ngân, con riêng của Lâm Ân Thiên a~ vậy mà lại năm lần bảy lượt làm khó dễ Lâm Nhược Linh bây giờ vậy mà còn...""
""Thì ra chỉ là con riêng, vậy mà cũng dám làm lớn tiếng làm loạn""
""...""
Tiếng bàn tán xì xào vang bên tai làm Lâm Ngân Ngân sắc mặt khó coi trầm trọng, Trần Hạo một bên cũng không kém là mấy, nữ nhân này sao lại ngu ngốc như vậy dám làm hắn mất mặt, xem về hắn xử lý cô thế nào. Lâm Nhược Linh cũng không bận ở lại xem kịch vui, cô cùng Trần Vũ liền xoay người bỏ đi nhưng bên khé môi lại mang theo ý cười nhẹ
---------------------------------
Hải Vinh là một trong những hoàn đảo lớn trên thế giới, bốn bên hoàn đảo được bao phủ bởi biển nên không khí rất mát mẻ, thích hợp cho việc nghỉ dưỡng, phải nói, đối với một vùng đảo như vậy sẽ thu hút rất nhiều du khách mỗi năm nhưng không, người đến đây lại không nhiều đa phần là giới thượng lưu đến nghỉ dưỡng, một số ít còn lại là những người trong cơ cấu nhà nước đến để đánh bắt hải sản cho nghiên cứu, cho nên ở đâu ngoại trừ khách sạn ở trung tâm ngoài ra không có thêm bất kì một khách sạn nào khác, chỉ đa phần là biệt thự thôi.
Bước vào căn biệt thự, Lâm Nhược Linh nở nụ cười thật tươi, phải, hôm nay tâm trạng cô thật sự rất tốt á!. Căn biệt thự này là ông mua dành riêng cho cô nên cách trang trí ở đây cũng không khác nhà cô là mấy, ông còn đặt biệt xây ở gần biển chỉ cần đến bên cửa sổ là có thể nghe tiếng sóng biển vang tới, thật sự làm cô cảm thấy rất tự nhiên, thoải mái
""Thế nào, thích không?""Trần Vũ từ ngoài cửa, lê đôi vali bước vào
""Rất thích a~""Lâm Nhược Linh lên tiếng nhưng cô lại không nhìn vào mắt anh giọng nói cô có chút không tự nhiên lắm
""Uk, thích là tốt, em mau về phòng đi""Trần Vũ nói
""Ân""