Tuyết Dao cùng Lang Nhị các nàng vừa mới từ trên miệng núi đi xuống dưới,cũng cảm thấy được một hơi thở âm u lạnh lẽo,khác với gió lạnh của mưa gió,mà gió ở đây có một loại hơi thở xơ xác tiêu điều,có chút âm u mát mẻ đồng thời cũng cảm thấy lạnh đến tận xương.
Lang Nhị cõng Tuyết Dao dừng chân một chút,sau đó nhìn nhìn phía sau,có chút do dự,dù sao Quỷ cốc được coi như một nơi truyền thuyết trong mắt mọi người,truyền thuyết nếu ai cố ý xông vào,sẽ bị mất mạng,không ai biết trong Quỷ cốc cất chứa điều gì,cho tới bây giờ chưa có ai còn sống ra khỏi đó.Mấy trăm năm qua.chỉ có duy nhất một nữ tử giữ chút hơi tàn ra khỏi đó,cũng chỉ nói một câu “Vĩnh viễn không nên vào Quỷ cốc” liền chết không nhắm mắt.
Nếu không phải bị buộc vào đường cùng,dù nói cái gì nàng cũng sẽ không lựa chọn con đường này,dù không biết trước tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì nhưng cũng cảm thấy tuyệt vọng.
“Lang Nhị,vào đi,còn tốt hơn là chờ chết,nói không chừng sẽ có kỳ tích” Tuyết Dao cảm giác được thân thể Lang Nhị cứng ngắc cùng trầm trọng,chậm rãi mở miệng nói.Nàng biết khi nàng đã nói,dù cho có không đúng,các nàng cũng sẽ nghe theo.Chính là nàng cũng muốn cho các nàng được sống sót,trên thế giới không có chân chính tuyệt cảnh,đôi khi tuyệt cảnh cũng có nghĩa là hy vọng,vô luận truyền thuyết Quỷ cốc khủng bố như thế nào,nàng cũng muốn thử một lần.
tuyệt cảnh:hoàn cảnh tuyệt vọng,không còn đường sống sót
“Tuân lệnh” Lang Nhị cung kính nói,sau đó cõng Tuyết Dao cũng với Lang Tam các nàng tiến vào Quỷ cốc.
Các nàng vừa mới bước vào,cũng cảm giác được cảnh vật xung quanh lập tức thay đổi,toàn bộ bị bao phủ bởi sương mù,còn kèm theo từng trận tiếng gió,làm cho lòng người có chút phát lạnh.
“Nín thở,đây là độc khí” giống như cảm giác được cái gì,thân thể Tuyết Dao run lên,lập tức lớn tiếng nói,mà chính nàng cũng bắt đầu nín thở,nhưng nàng bởi vì vừa mới mở miệng nói chuyện,đã muốn hít phải một chút độc khí,trong nháy mắt sắc mặt liền có chút biến xanh.
Những trải qua kiếp trước của Tuyết Dao nói cho nàng,nàng đã bị trúng độc,nàng cũng biết độc này rất mạnh,sẽ làm cho người lâm vào thống khổ bởi những chướng ngại bóng ma tâm lí,sẽ không để cho người đó dễ dàng chết đi,mà nàng cần dùng thời gian ngắn ngủi còn tỉnh táo này giúp các nàng vượt qua chỗ này,Tuyết Dao tập trung,mắt nheo lại nguy hiểm,chỗ này khắp nơi đều tràn đầy những trận pháp quỷ dị.
Tuyết Dao rút từ chân mình ra một cây dao đâm một chút lên đùi,nàng phải làm cho đầu óc đang mê muội của mình thanh tỉnh một chút,chính là trong nháy mắt vừa đâm vào đùi,Tuyết Dao không có phát hiện trên trán nàng như ản như hiện một cái ấn ký,mà ánh sáng trên ấn kí cũng chợt lóe rồi biến mất.
Lang Nhị cac nàng nhìn đến Tuyết Dao đâm đao vào đùi,vẻ mặt biến đổi,Tuyết Dao lập tức ra hiệu cho các nàng,hiện tại không thể nói chuyện,một khi khí độc tràn vào cơ thể,ai cũng không đi ra khỏi đây được.
“Lang Nhị,Lang Tam,Lang Tứ,Lang Ngũ,đây là trận pháp,các ngươi phải đi theo Thất Tinh trận,đi bảy buốc,sau đó rẽ trái hai bước,rồi lại đi chin bước theo Liên Hoàn trận” chẳng biết tại sao,Tuyết Dao có thể cảm giác được gió loãng hơn,thông qua cảm giác,nàng có thể nhận biết được tất cả trận pháp,kể ra còn phải nhờ vào sự thiên tài ở kiếp trước của nàng.
Lang Nhị các nàng không chút do dự bước đi theo sự phân phó của Tuyết Dao,chỉ chốc lát,quả nhiên ra khỏi khu vực đó,sương mù tiêu tán.Mà trước mắt xuất hiện một hang bụi hoa,trông sum xuê nhưng lại khiến cho người ta cảm giác thực hoang vắng,cái gì đều không có,không có cỏ cũng như không có cây.
Mà cũng bởi vì vừa nói chuyện,độc khí lại tràn vào một chút,lúc này nàng cảm giác cơ thể mình bắt đầu không chống đỡ được.
“Lang Tam,mau nhìn xem chủ tử thế nào?” Lang Nhị lập tức buông Tuyết Dao ra,Lang Tam cởi áo khoác,lấy ra một gói to bằng da trâu,mở ra,tất cả trên mặt là rất nhiều ngân châm.
ngân châm:giống như cây kim của mình nhưng mỏng và dài hơn,dùng để châm cứu lên cơ thể người của những thầy thuốc đông y
“Chủ tử,người đợi một chút” Lang Tam nói xong,liền nhanh nhẹn đem ngân châm cắm lên các huyệt đạo trên cơ thể Tuyết Dao.
Trong Quỷ cốc
“Cốc chủ,có người vượt qua trận pháp vòng ngoài” một người tiến lên cung kính bẩm báo,hơn mười năm,cũng chỉ có hai ba người linh tinh vượt qua rận pháp vòng ngoài,hắn nghĩ cũng nên bẩm báo với cốc chủ một chút.
Mà cái người cốc chủ giống như thần trong lòng hắn kia cái gì cũng chưa nói,mà là cẩn thận chăm sóc hoa của hắn,động tác mềm nhẹ như vậy,giống như đối đãi với trân bảo vậy.
Người tới im lặng một lúc,thật cẩn thận ngẩng đầu nhìn về phía cốc chủ,cốc chủ của bọn họ vẫn phong hoa tuyệt đại như vậy,như một vị tiên nhân,ngay cả bóng dáng cũng đều làm cho người khác lưu luyến.Rất nhiều nữ tử vì cốc chủ,đều nguyện ý ở rể,buông tha cho quyền lợi một thê nhiều phu,đều chỉ là vì muốn gả cho cốc chủ,đáng tiếc cốc chủ tâm tư như nước,vô dục vô cầu.
vô dục vô cầu:không có dục vọng,không có mong muốn
“Cốc chủ” người tới sợ tâm tư của cốc chủ không ở việc mình bẩm báo,không nghe rõ hắn nói cái gì,liền mở miệng nhắc nhở lần nữa.
“Biết rồi,quy củ trong cốc không thay đổi” Mặc Cốc Mộc Huyền thản nhiên nói,giọng nói bình thản không gợn sóng.
“Vâng” Quỷ Đông nhìn bóng đêm đen tối,lắc lắc đầu,cốc chủ của bọn họ trừ bỏ đối với hoa hoa cỏ cỏ,không có hứng thú với cái gì,lão cốc chủ hình như cũng từng nói qua cốc chủ tâm tính lạnh bạc nha.
tâm tính lạnh bạc:cả thâm tâm và tính cách đều lạnh nhạt,bạc bẽo,không quan tâm đến ai và điều gì,chỉ muốn sống theo ý mình
Nhưng vừa nghĩ tới mấy người vừa xông ra trận pháp vòng ngoài kia,trong mắt hiện lên sự thương hại,không có cách nào,quy củ trong cốc không thể thay đổi.
Lại nói tới Tuyết Dao,sau khi được Lang Tam dùng y thuật chữa trị,độc đã hết một nửa,vốn Lang Nhị muốn dùng nội công bức hết những chỗ độc còn lại ra khỏi cơ thể nàng,nhưng bị Tuyết Dao ngăn lại.Hiện tại công lực của Lang Nhị các nàng không thể lại tiếp tục hao tổn,không biết điều tiếp theo chờ đợi các nàng sẽ là cái gì,mà chỉ cần có thảo dược trân quý,nàng chắc chắn sẽ giải hết độc tố trong cơ thể,tuy rằng thế giới thay đổi,nhưng nàng tin không có loại độc nào có thể làm khó được nàng.