Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương : Y Mặc đấu với Ân Minh
Trên quảng trường núi Lâm Dương bố trí năm lôi đài lớn, theo thứ tự là Trúc Cơ kỳ, Khai Quang kỳ, Dung Hợp kỳ, Tâm Động kỳ, Kim Đan kỳ, tương ứng với tu vi năm lôi đài, qua trận đấu loại thì còn lại người va fut vi chia làm năm nhóm, phân biệt trên năm lôi đài khác nhau, tiến hành thi đấu.
Sau khi phân chia xong, thì Trúc Cơ kỳ có người, Khai Quang kỳ có người, Dung Hợp kỳ có người, Tâm Động kỳ có người, Kim Đan kỳ có người.
Người có Kim Đan kỳ là ít nhất, vì người đến Kim Đan kỳ vốn thiếu, trải qua đấu loại thì lại càng ít, Thiên Nhất và Chung Ly Ngạo tất nhiên là được phân qua nhóm Kim Đan kỳ, còn có thêm Hoa Ngọc và Mặc Liên, như vậy bốn người bọn họ cũng tránh không được sẽ đối đầu nhau.
Điều khiến Ngôn Âm kinh ngạc chính là Y Mặc được phân đến Động Tâm kỳ gần sát với Kim Đan kỳ, đối với thực lực của Y Mặc nàng rất có lòng tin, bất quá nàng nghĩ thầm, kỳ thực tu vi của Y Mặc cũng không chỉ là Động Tâm kỳ, dù sao lúc Y Mặc ở Việt thành cũng đã ngăn được Hỗn Độn yêu thú có tu vi Kim Đan kỳ, cho nên thực lực Y Mặc bao nhiêu nàng cũng không rõ, thực lực của Y Mặc rất thần bí, lần này được an bài sợ là ý muốn của Y Mặc, nói thế nào Y Mặc cũng là người tiếp xúc tu tiên không lâu, tu vi tăng nhanh như vậy cũng sẽ khiến người hoài nghi, cho nên cứ khiêm tốn vấn tốt hơn.
Còn Ngôn Âm nàng, dĩ nhiên là được phân đến Trúc cơ kỳ rồi, tuy tu vi đột phá trong Huyễn Lâm bí cảnh, nhưng việc này nàng cũng chỉ nói với Thiên Nhất, người khác vẫn còn chưa biết, nên nàng vẫn được phân trong nhóm Trúc cơ kỳ, kỳ thực nàng cũng đã có tính toán, nàng nghĩ mình chỉ mới đến tu vi Khai Quang sơ kỳ nếu chạy đến đánh nhau với đám người Khai Quang trung kỳ và hậu kỳ vậy thì không phải là ngốc rồi sao, đừng nói là một trong ba danh hiệu, có thể còn chưa kịp ra trận nữa, nhưng ở Trúc cơ kỳ đối với một Khai Quang kỳ như nàng muốn thắng cũng đơn giản hơn nhiều.
Được phân đến Trúc cơ kỳ giống Ngôn Âm còn có cả Trương Trí Hằng, tu vi của hắn cũng là Trúc cơ hậu kỳ, chỉ cần thi đấu cẩn thận là có thể lấy được một chỗ tốt.
Ngôn Âm thấy Lôi Đài Tái lần này ngoài mình ra, còn có vài người quen thuộc bên ngoài, có cả Du Thanh và Ân Minh, dù sao chính chỗ này cũng suýt đem mạng bọn họ bỏ lại tại Huyễn Lâm bí cảnh.
Hai người đó có Du Thanh được phân đến Kim Đan kỳ, Ân Minh thì được phân đến Tâm Động kỳ, đúng lúc cùng đối chiến với Thiên Nhất, Chung Ly Ngạo và Y Mặc.
Lôi Đài Tái là hình thức vs , dùng rút thăm quyết định người đối chiến với mình, chỉ cần là người có thẻ số giống mình khi bốc ngẫu nhiên, thì người đó sẽ là đối thủ của mình, số trên đó cũng đại biểu cho lượt thi của họ, tỷ như bạn là người thứ mười thì người rút thẻ thứ mười giống bạn sẽ là người đối chiến, mà số thi đấu thứ tự cũng là số .
Ngôn Âm rút thẻ ngẫu nhiên là số , cũng không biết là đối chiến với ai, nhìn trang phục có thể là đệ tử phái Phi Hồng.
Vì đấu trận thứ , nên Ngôn Âm vẫn có chút thời gian đi dạo, nàng cố ý chạy đến chỗ Y Mặc để xem Y Mặc rút được số mấy.
"Y Mặc, ngươi rút được số mấy?" Ngôn Âm chạy đến trước mặt Y Mặc hỏi.
"Ân, ngươi xem." Y Mặc đem thẻ trong tay đưa đến trước mặt Ngôn Âm.
Ngôn Âm nhìn thoáng qua thẻ thì trên đó viết ''bảy'', nói vậy thì Y Mặc đấu trận thứ .
"Là bảy a, đối thủ của ngươi là ai a?" Ngôn Âm nhìn xung quanh, muốn xem ai là người có cùng số với Y Mặc.
"Là ta." lúc này, một đạo âm thanh mang chút khinh thường truyền đến.
Ngôn Âm và Y Mặc dùng dời mắt đi, phát hiện đó chính là người đã tiếp đãi các môn phái khác đã từng gặp qua, đệ tử chân truyền của Tam trưởng lão Nam Diệp, Ninh Nguyệt.
Ngôn Âm nhìn thấy Ninh Nguyệt khóe miệng không nhịn được giật một cái, ha ha, chính là độc ác nữ phối trong nguyên tác, nói tới thật trùng hợp, đây là tự dâng mình cho nữ chủ ngược mà...
"Thì ra là Ninh Nguyệt sư tỷ, đúng là trùng hợp." Y Mặc nhìn thấy Ninh Nguyệt cũng không có gì lạ, vẫn cười ôn hòa như trước.
"Hừ, đến phiên ta đấu, ngươi chờ xấu mặt đi." Ninh Nguyệt khinh thường hừ một tiếng, nàng không để Y Mặc vào mắt, nàng cho rằng Y Mặc có thiên phú tốt thế nào hay tu vi tăng nhanh thì bất quá cũng chỉ là một người vừa tiếp xúc tu tiên không lâu mà thôi, cùng lắm chỉ đến Tâm Động sơ kỳ, so với chính mình là Tâm Động hậu kỳ căn bản không thể sánh được, mình muốn đánh bại nàng cũng thực dễ dàng.
"Ninh Nguyệt sư tỷ nói đùa, chút nữa thi đấu sư muội cùng mong sư tỷ thủ hạ lưu tình nhiều hơn a." Y Mặc cười vô hại, tựa như đánh không lại Ninh Nguyệt mà cầu tình Ninh Nguyệt lưu tình cho mình.
"Hừ!" Ninh Nguyệt không nhìn Y Mặc một cái, hừ một tiếng quay đầu bước đi.
Ngôn Âm nhìn Y Mặc bị Ninh Nguyệt trắng trợn xem thường, bộ dạng vẫn lạnh nhạt tựa như không quan tâm chuyện này.
"Vừa rồi Ninh Nguyệt sư tỷ nàng..."
"A Âm không cần lo lắng, nếu Ninh Nguyệt sư tỷ đối với thực lực của ta không hoài nghi, chút nữa thi đấu ta sẽ cho nàng thua tâm phục khẩu phục." Y Mặc vẫn cười ôn hòa vô hại, Ninh Nguyệt đoán chừng là cũng sẽ không thủ lưu tình với ta, ta đây cũng không cần quan tâm thể diện của nàng làm gì.
Ngôn Âm nhìn nụ cười của Y Mặc rực rỡ, chỉ cảm thấy lông mao sau lưng dựng đứng, trong lòng vì Ninh Nguyệt mặc niệm ba giây, chỉ tại ngươi chọc ai không chọc, còn bày đặt làm heo ăn thịt hổ.
"Trận thứ , tranh tài Trúc cơ kỳ kết thúc, mời đệ tử trận thứ nhanh lên đài." lúc này, Ngôn Âm lại nghe thấy người hô Trúc cơ kỳ lên lôi đài.
"Đến phiên ta so tài, ta đi trước." Ngôn Âm không ngờ nhanh như vậy đến phiên mình, vội vã chào hỏi với Y Mặc rồi đi qua.
"Trận đấu của ta vẫn còn sớm, ta và ngươi cùng đi a." Y Mặc nhấc chân liền đi theo Ngôn Âm.
Đến lôi đài Ngôn Âm phát hiện người tranh tài với mình đã sớm đứng trên lôi đài đợi mình, đến cả Tứ trưởng lão Nham Hưu làm trọng tại đang chờ mình, xem ra là nàng lại đến trễ rồi.
"Thực sự xin lỗi, ta đến muộn." Ngôn Âm dùng lực dưới chân, nhảy lên lôi đài sau đó cúi đầu ngượng ngùng cười nói.
"Không sao, ta chờ cũng không lâu." thiếu niên nhìn hào hoa phong nhã, nhìn qua cũng rất lễ phép.
"Nếu ngươi đến rồi, thì bắt đầu thôi, cho đến khi dừng nhớ kỹ không được ra khỏi lôi đài, nếu không thì sẽ thua." Nham Hưu không răn dạy Ngôn Âm đến trễ, chỉ gật đầu ý bảo bắt đầu thi đấu.
"Ta đến muộn, nên nhận của ngươi một chiêu trước, thế nào?" Ngôn Âm nhìn thiếu niên nói.
"Cô nương không cần, chúng ta tỷ thí bình thường là được rồi." thiếu niên không nghĩ ngợi liền cự tuyệt đề nghị của Ngôn Âm, hắn là nam nhân sao có thể chiếm tiện nghi của một vị nữ tử.
"Đã vậy, ta động thủ đây." nói xong Ngôn Âm liền vung Hàn Long Trảm khi thiếu niên còn chưa phản ứng lại.
Thiếu niên kia không ngờ Ngôn Âm nói xong thì liền động thủ, hoàn toàn không báo trước, bị một chiêu Băng Long của Ngôn Âm đẩy xuống lôi đài.
"Tranh tài kết thúc, người thắng Ngôn Âm." Nham Hưu đi ra tuyên bố kết quả.
Kết quả tranh tài vừa tuyên bố, người dưới đài xem cuộc chiến đều vô cùng kinh ngạc và náo động.
"Người kia là ai? lại chỉ dùng có một chiêu."
"Cô nương này rất lợi hại."
"Ta thấy cô nương này mạnh nhất trong nhóm Trúc cơ kỳ rồi, danh hiệu thứ nhất của Trúc cơ kỳ nhất định là nàng rồi."
"Được, một khi lên tiếng ai cũng đều kinh ngạc thấy hắc mã."
...
Người bên dưới còn đang nhao nhao ghé tai đàm luận về Ngôn Âm, bọn họ thực sự không ngờ sẽ có một người lợi hại như vậy, nhìn một chiêu của Ngôn Âm vừa rồi cũng đã không bình thường rồi. một chiêu đó thì cần có pháp thuật rất mạnh, nhưng lại được Ngôn Âm khống chế tốt uy lực, mà không tạo tổn thương gì đối với thiếu niên đối diện, chỉ là đẩy hắn bay xuống lôi đài, lực khống chế tốt như vậy có thể nói là thiên phú, thực lực cũng rất tốt.
Ngôn Âm nhìn vị thiếu niên bị đánh rớt đài còn đang mơ màng, liền cười cười, kỳ thực thiếu niên này là người đàng hoàng, nếu không sẽ không dễ trúng bẫy nhỏ của mình.
"Tiểu huynh đệ, ngươi không sao chứ?" Ngôn Âm nhảy xuống lôi đài đi trước trước mặt thiếu niên, vươn tay muốn đỡ thiếu niên đứng dậy.
Thiếu niên ngây ngốc nắm tay Ngôn Âm thuận thế đứng dậy, giương mắt nhìn lôi đài rồi nhìn Ngôn Âm, hiển nhiên là vẫn chưa hoàn hồn.
"Xin lỗi a, vừa rồi thi đấu ta có dùng chút thủ thuật, bất quá ta nghĩ ngươi cũng sẽ không ngại a." Ngôn Âm cười hì hì nói.
"Ah... không sao.... không ngại..." thiếu niên cũng không dám nói hắn kỳ thực cũng khổ sở, ta còn chưa ta chiêu đã thua, buồn quá buồn quá buồn quá....
"Ta tên Ngôn Âm, là người phái Thiếu Dương, còn ngươi?" Ngôn Âm thấy thiếu niên này chơi thật vui, có thể kết giao bằng hữu.
"Tiểu sinh Bách Miều, đệ tử phái Phi Hồng." thiếu niên lễ phép nói.
Ngôn Âm nhìn hắn vẻ ngoài giống thư sinh, mà nghe hắn nói chuyện cũng có dáng vẻ như thư sinh.
"Trước khi tu tiên ngươi là một thư sinh?"
"Nhà ta là thư hương thế gia, cũng đọc qua vài năm đèn sách."
"Vậy sao ngươi lại muốn đi tu tiên? ở nhà đọc sách thi công danh, làm rạng rỡ tổ tông là được a."
"Không dối gạt Ngôn cô nương, kỳ thực ta cũng không thích đọc sách, chỉ là trong nhà ép ta học, nên ta phải chạy đi tu tiên."
"Ha ha, xem ra ngươi cũng không phải người chịu ngồi yên."
"Ngôn cô nương nói đùa."
Ngôn Âm phát hiện, kỳ thực nàng và vị thiếu niên tên Bách Miểu nói chuyện cũng rất hợp nhau, sau này là bằng hữu nhất định không có vấn đề.
"Không nói nữa, bạn ta sắp thi đấu rồi, ta qua xem nàng so tài." nói xong Ngôn Âm xoay người đi tìm Y Mặc, Y Mặc phải so tài với Ninh Nguyệt, nàng cũng không thể bỏ qua trận diễn làm mất mặt này.
Khi Ngôn Âm đi đến dưới lôi đài Tâm Động kỳ, Y Mặc và Ninh Nguyệt đã đứng trên đó rồi, giữa hai người hình như đã nổi lửa nguy hiểm, mùi thuốc súng vô cùng nồng nặc.
"Ninh Nguyệt sư tỷ đa tạ." Y Mặc lễ phép chắp tay thi lễ một cái.
"Hừ." Ninh Nguyệt cũng không nương tay với Y Mặc, hừ một tiếng liền một kiếm lao đến, linh lực quấn quanh thân kiếm.
Y Mặc cũng không khinh thường, liền vận khởi linh lực quanh kiếm tiếp nhận một kiếm công đến của Ninh Nguyệt, tiếp đó trở tay chính là một cái lôi điện bổ về phía Ninh Nguyệt.
Ninh Nguyệt nhất thời cũng không ngờ Y Mặc lợi hại như vậy, hơn nữa nàng có chút khinh địch, liền bị lôi điện đánh trúng, mái tóc mới còn tốt cũng bị nổ cho dựng đứng lên, như là con nhím xù lông, khiến đám người bên cười bò ra đất.
"Tóc của ta." Ninh Nguyệt tức giận không để ý đến tóc của mình, thở phì phò nâng kiếm lần nữa tấn công Y Mặc.
"Sư tỷ bớt giận, ta không phải cố ý." Y Mặc một bên tiếp nhận công kích của Y Mặc, bộ mặt một bên áy náy nói.
Thực sự là nàng không phải cố ý, mà nàng chính là cố ý a.
Ninh Nguyệt không nghe Y Mặc giải thích, liền công kích, Y Mặc liền phóng lôi điện đỡ lại, tiếp đó liền đổi thành kiếm, lấy góc độ xảo quyệt chém về phía Ninh Nguyệt.
Ninh Nguyệt vì tránh né, thân thể liền lui về phía sau, kết quả đầu tóc của nàng lại bị kiếm của Y Mặc xén một đoạn lớn.
"Ngươi dám cắt tóc của ta." Ninh Nguyệt đứng vững nhìn thấy đầu tóc của mình nháy mắt liền tức điên, đỏ mặt rống cổ, "tốt cho cái Y Mặc ngươi, xem ta đánh cho ngươi quỳ xuống cầu cứu đây."
"Sư tỷ, ta thực sự không cố ý, là đầu tóc của ngươi tự thò ra mà." đúng vậy, ta chính là cố ý a, ngươi làm gì được ta a? (ed: ha ha ha.)
Cho nên nói, Y Mặc ngươi hư quá a, đúng là một cái gia hỏa phúc hắc a, bản mặt vô hại, nhưng trong lòng thì luôn có ý xấu a.
Ngôn Âm sau này cũng phải chịu trận, đương nhiên những thứ này sẽ nói sau.
Y Mặc và Ninh Nguyệt đại khái đánh hơn phút, cuối cùng Y Mặc thực sự không còn ý muốn đùa nữa, một chiêu Lôi Long đánh ngất Ninh Nguyệt, thi đấu kết thúc, có thể nói khi Ninh Nguyệt hôn mê ngã xuống đất còn đang nín một bụng khí chưa phát xong, đúng là nghẹn chết rồi.
Kỳ thực chỉ cần là người sáng suốt cũng không khó nhìn ra, cuộc tranh tài này từ đầu đến cuối đều là Y Mặc áp chế Ninh Nguyệt, toàn bộ cuộc so tài đều bị Y Mặc nắm trong lòng bàn tay.
"Y Mặc ngươi thật lợi hại." nhìn thấy Y Mặc xuống đài, Ngôn Âm nhịn không được cười khen.
"A Âm ngươi cũng rất lợi hại a, chỉ dùng một chiêu đã giải quyết đối thủ." Y Mặc sủng nịch nhìn Ngôn Âm.
"Ta cũng nhờ vận may." Ngôn Âm gãi gãi ót, cười nói.
Sau đó cả hai chờ cho vòng so tài lôi đài đầu tiên kết thúc, tiếp tục cho các đệ tử thắng trận rút thăm vào vòng so tài lôi đài thứ hai, lúc này Ngôn Âm rút được số , Y Mặc rút được số .
Ngôn Âm vẫn không biết đệ tử đối chiến với mình là ai, còn Y Mặc thì không biết nên nói trùng hợp hay oan gia ngõ hẹp, rút được thẻ lại đối chiến với Ân Minh.
Nhìn kết quả rút thăm, tim Ngôn Âm như bị treo ngược, Ân Minh chính là ma tu a, Y Mặc tuy mạnh, nhưng chỉ sợ Ân Minh chó cùng rứt giậu cắn bậy a.