Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương : PY? Giao dịch (che mặt)
Nữ tử hắc bào che mặt bị hạ xuống mạng che mặt liền lộ ra khuôn mặt thanh tú, nếu không phải trên mi mắt trái có vết sẹo dài, thì ngược lại cũng là một người xinh đẹp.
Tay phải Ngôn Âm khẽ động, thu kiếm thối lui, một kiếm này của nàng chỉ muốn khống chế nữ tử hắc bào che mặt, lại không ngờ đổi được thu hoạch lớn.
Nữ tử hắc bào cũng không ngờ mạng che mặt của mình bị đánh rớt, nháy mắt nàng vội đưa tay che mi mắt bên trái, che đi vết sẹo liền hung tợn nhìn Ngôn Âm.
Ngôn Âm cũng không sợ, nàng không kiêng dè nghênh đón ánh mắt nữ tử hắc bào, nàng nhìn động tác nữ tử hắc bào theo bản năng che đi mi mắt trái, kỳ thực nàng ta cũng rất lưu ý đến mi mắt trái của mình, cũng không muốn cho người khác nhìn thấy, có lẽ đây chính là nguyên nhân vì sao nàng che mặt.
Có thể... vết sẹo bên mi trái này là bóng ma trong lòng nàng.
Ánh mắt khẽ nhích, Ngôn Âm âm thầm nghĩ đến trong lòng.
Có lẽ cảm nhận tình thế không ổn, nữ tử hắc bào chuyển động đôi mắt đỏ, chân trái lui về sau một bước, dự định tìm cơ hội bỏ trốn, dù sao với tình hình hiện tại đối với nàng là bất lợi, ba chọi một, hơn nữa tay phải bị thương không thể di chuyển, căn bản cũng không có khả năng thắng được.
"Muốn trốn, đừng mơ!" Phong Khê nhìn thấy nữ tử hắc bào muốn trốn, liền nhảy lên cản lại.
Nữ tử hắc bào dừng lại trên tay tụ lại ma khí đánh về phía Phong Khê, một kích này là toàn bộ lực lượng của nàng, vì đào tẩu nàng không tiếc bất cứ giá nào.
Thực lực Phong Khê kém hơn Ngôn Âm một bậc, sao có thể là đối thủ tiếp được một kích của nữ tử này, nàng nhìn nữ tử hắc bào công kích đến, trong lòng vội vàng nếu bị đánh trúng thì hậu quả khó lường được.
Grừ!
Đúng lúc này, liền có băng long gào thét, khí thế hung hăng xông đến giữa hai người Phong Khê cùng nữ tử hắc bào.
Phong Khê cùng nữ tử hắc bào đều sửng sốt, sau đó liền thu hồi công kích vội thối lui, nhanh tránh khỏi băng long đang lao đến, đang lúc nữ tử hắc bào vừa đứng vững băng long liền đổi hướng, vọt đến chỗ nàng, thế đến mãnh liệt, nàng theo hàn khí lạnh thấu xương.
Ánh mắt nữ tử hắc bào hơi nhướng lên, liền thấy Ngôn Âm đứng một bên khống chế băng long, liền hiểu băng long này là do Ngôn Âm tạo ra, vì giúp Phong Khê giải vậy, thuận tiện đả kích chính mình.
"Hừ!" nữ tử hắc bào hừ lạnh một tiếng, tuy nói cánh tay nàng hiện tại đang bị thương, có chút ảnh hưởng, nhưng thực lực bản thân nàng vẫn còn.
Ma khí toàn thân vọt lên, ma khí màu đen huyễn hóa thành một con hắc long triền đấu cùng băng long của Ngôn Âm, còn chính nàng vọt tới một bên, chuẩn bị chạy trốn.
Thấy vậy, Ngôn Âm liền cong ngón tay, tăng cường linh lực phát ra, hầu như là dùng hết linh lực trong cơ thể, băng long lần nữa há lớn miệng, cắn lấy hắc long, đem ma khí hình thành hắc long xé nát, tứ phân ngũ liệt, đến một chút ma khí cũng không chừa lại, ngay sau đó liền gào thét xông đến chỗ nữ tử hắc bào định chạy trốn.
Ngôn Âm cũng không dễ dàng bỏ qua cho nữ tử hắc bào này, nếu nàng đã đáp ứng Thượng Quan Ngạn giải quyết chuyện ở vương phủ, vậy thì nhất định phải làm cho xong. Mà nàng cũng rất hiếu kỳ với việc vì sao lại có ma tu xuất hiện ở đây, trực giác nói cho nàng biết, mọi chuyện cũng không hề đơn giản.
Rắc rắc!
Băng long nhanh chóng vòng quanh nữ tử hắc bào xoay một vòng, đem nàng vây chặt lại bên trong, đông cứng hai chân của nàng, để nàng không thể chạy trốn được.
"Có bản lĩnh thì giết ta đi, giam ta lại làm gì chứ?" nữ tử hắc bào giật giật hai chân, cố gắng đào tẩu, nhưng lại vô ích.
"Muốn giết ngươi rất đơn giản, bất quá ta có chút vấn đề cần hỏi ngươi, cho nên giữ mạng ngươi lại còn hữu dụng." Ngôn Âm không nhanh không chậm đi đến chỗ băng long đang giam lại nữ tử hắc bào.
"Hừ, ngươi muốn hỏi chỉ là mục đích ta đến đây cùng động cơ giết người thôi chứ gì." nữ tử hắc bào cười lạnh, trong lòng nàng không phục Ngôn Âm giam được nàng, nàng cho là nếu không phải bị Tử Linh làm cho bị thương, tay phải không thể cử động, thì với thực lực của nàng sao có thể để cho Ngôn Âm giữ lại được.
Ngôn Âm không nói gì, nàng chỉ im lặng đứng tại chỗ nhìn nữ tử hắc bào, nhìn vết thương trên tay nữ tử hắc bào bị Tử Linh rạch vừa sâu lại vừa dài, vì vậy dưới ánh mắt kinh ngạc của Tử Linh và Phong Khê, nàng nâng tay trái lên vận khởi linh lực nhẹ nhàng xoa lên vết thương trên tay phải của nữ tử hắc bào, linh lực lạnh như băng không ngừng đông kết máu đang chảy, xem như là cầm máu đơn giản.
Nữ tử hắc bào sắc mặt kỳ quái nhìn Ngôn Âm, nàng không hiểu vì sao Ngôn Âm lại làm như vậy.
Kỳ thực đến cả Tử Linh và Phong Khê cùng phe với Ngôn Âm cũng cảm thấy kỳ quái, các nàng không hiểu vì sao Ngôn Âm lại giúp nữ tử này cầm máu, rõ ràng đôi bên đối nghịch, vừa rồi còn đánh nhau loạn xị mà.
"Ai cần ngươi cầm máu giúp chứ! bớt xen vào việc người khác đi!" nữ tử hắc bào tức giận quát.
"Sao ngươi lại giúp người như vậy cầm máu chứ? ngươi như nàng nên để cho chảy máu chết đi mới đúng." Phong Khê trừng mắt với nữ tử hắc bào rồi nói với Ngôn Âm.
"Máu chảy nhiều dĩ nhiên là sẽ chết, nàng ta còn muốn mất máu nhiều để chết, nhưng ta còn có chuyện hỏi nàng, dĩ nhiên không thể để nàng chết được." Ngôn Âm không để ý nữ tử hắc bào la hét, thu hồi tay trái quay đầu nhìn Phong Khê giải thích, "hơn nữa, thương trên tay phải nàng là do Tử Linh đánh, nếu để nàng chết, vậy không phải là Tử Linh giết người rồi sao, ngươi cảm thấy như vậy tốt sao?"
"Đúng vậy.... đây thực sự không tốt, Tử Linh lại chưa từng giết người." Phong Khê bị Ngôn Âm nói cũng bừng tỉnh đại ngộ.
Tử Linh vốn không muốn giết nữ tử hắc bào, nàng chỉ ở bên cạnh trợ giúp công kích mà thôi.
"Ngươi muốn giết thì cứ giết đi, cần gì nói nhiều như vậy!" nữ tử hắc bào đối với Ngôn Âm không nhìn đến, vô cùng tức giận.
Lần này Ngôn Âm cũng quay đầu nhìn về phía nữ tử hắc bào, nàng nhìn nữ tử hắc bào vì giận dữ mà khuôn mặt nhăn nhó, không lạnh không nóng mà cười nói: "ta biết ngươi không sợ chết, nhưng ta nói rồi, ta sẽ không giết ngươi, chí ít hiện tại thì không, vì ngươi còn hữu dụng."
Nữ tử hắc bào đơn giản là tức giận đến nghiến răng, không có gì khó chịu hơn so với bị địch nhân bắt giữ, so với chết còn nhục hơn.
"Nhìn bộ dạng này của ngươi, chắc là sẽ không thành thật trả lời vấn đề của ta rồi..." Ngôn Âm nhìn ánh mắt nữ tử hắc bào nhìn mình như có thâm cừu đại hận, liền đưa tay như huyệt thái dương, mọi chuyện phát sinh ngày hôm nay thực quá mức tưởng tượng, còn tiêu hao nhiều linh lực như vậy, khiến cho nàng có chút nhức đầu.
"Được rồi, vậy ta và ngươi làm một cái giao dịch được không?" Ngôn Âm thiêu mi nói.
Nghe vậy, nữ tử hắc bào liền kinh hãi, đến cả Tử Linh cùng Phong Khê bên cạnh cũng giật mình.
Ngôn Âm muốn cùng ma tu làm giao dịch, người tu tiên lại muốn giao dịch với ma tu!
"Ngươi đang đùa sao?" nữ tử hắc bào dĩ nhiên không tin, nàng lạnh lùng cười khẽ một tiếng, "ngươi là tu tiên sao lại đi giao dịch với ma tu? bớt giỡn đi!"
"Ngươi cảm thấy ta có giống như đang giỡn với ngươi không?" trên mặt Ngôn Âm không có ý đùa, ánh mắt lại chăm chú.
Đúng vậy, với tình huống hiện tại Ngôn Âm có thể dễ dàng giết chết nữ tử hắc bào, căn bản không cần đùa với nữ tử hắc bào đang ở thế yếu.
Nữ tử hắc bào không nói gì, nét mặt nàng quái dị, nhìn ánh mắt Ngôn Âm trở nên phức tạp, nhưng nàng cũng không vì cái này.... mà tin Ngôn Âm.
Ngôn Âm cũng biết nữ tử hắc bào sẽ không thể tin mình dễ như vậy, nhưng nàng cũng không nóng vội.
"Ngươi nên biết là với người trừ cách này ra cũng không còn cách nào khác, muốn sống thì nhất định ngươi phải tin ta."
Ngôn Âm không sợ nữ tử hắc bào không đáp ứng, hiện tại nàng là người có ưu thế, nữ tử hắc bào đang trong tay nàng, cho nên nữ tử hắc bào muốn sống thì không thể không giao dịch với nàng!
"Được, ta giao dịch với ngươi!" nghĩ lại khẽ cắn môi, nữ tử hắc bào đáp ứng một tiếng với Ngôn Âm.
Thấy vậy, Ngôn Âm nhẹ nhàng câu môi cười, nàng biết chắc nữ tử hắc bào sẽ đáp ứng, vì từ ánh mắt của nữ tử hắc bào nàng nhìn thấy nàng ta cũng không muốn chết, chỉ cần lợi dụng được điểm này, cũng không sợ nàng ta không dám đáp ứng.
"Nội dung giao dịch rất đơn giản, chỉ cần ngươi thành thật trả lời ta vài vấn đề thì ta sẽ thả ngươi.
"Chỉ đơn giản như vậy thôi sao?" nữ tử hắc bào không tin Ngôn Âm lại bỏ qua cho mình đơn giản như vậy.
"Đương nhiên không chỉ có vậy." Ngôn Âm cười cười, rồi nghiêm túc nói, "ta muốn ngươi từ nay về sau không được giết người hại ai, đồng thời phải làm việc tốt giúp người khác để chuộc tội."
Người tu tiên luôn tin có thiên đạo, nhân quả luân hồi, thiện ác có báo. Nữ tử hắc bào phạm tội nghiệt, nên để nàng từ từ đền bù lại.
Ngôn Âm tuy là người từ thế kỷ trọng sinh đến, trong xương nàng cũng không tin những thứ nhân quả luân hồi này, thiện ác có báo, nhưng dù sao thế giới khác nhau thì định luật khác nhau, có thể đây chính là định luật của thế giới này, cho nên nàng vẫn có chút tin tưởng.
"Chuộc... chuộc tội? ngươi muốn ta chuộc tội?" nữ tử hắc bào không dám tin nhìn Ngôn Âm, người này điên rồi sao?! sao lại muốn một ma tu như ta đi chuộc tội!
"Đúng vậy, ta muốn ngươi đi chuộc tội." Ngôn Âm gật đầu, biểu tình chăm chú, nhìn qua không giống nói đùa.
Nữ tử hắc bào sắc mặt trở nên khó coi, nàng đường đường là một ma tu, lại luân lạc đến mức bị một người tu tiên ép đi chuộc tội, điều này khiến nàng không thể tiếp nhận được, nhưng lại không thể không thỏa hiệp, ai kêu nàng hiện tại đang bị Ngôn Âm quản chế chứ, người dưới mái hiên không thể không cúi đầu.
"Được, chuộc tội thì chuộc tội!" nữ tử hắc bào cắn răng đáp.
"Này, ngươi đừng có tin nàng a, nàng là loại người hèn hạ không thể tin a! ai biết được ngươi thả nàng thì nàng có đi chuộc tội hay không?" Phong Khê lại nhìn không nổi, nàng cảm thấy Ngôn Âm thực sự quá ngốc, sao có thể một ma tu được.
Ngôn Âm khoát tay, ngăn lại Phong Khê muốn khuyên can mình: "ngươi đừng vội, ta cũng không có nói là ta tin nàng a."
"Vậy sao ngươi còn..." Phong Khê nhíu mày nghi hoặc nhìn Ngôn Âm, nàng phát hiện nàng thực sự không hiểu Ngôn Âm này đang tính toán cái gì.
"Ta nghĩ, nếu Ngôn cô nương quyết định làm như vậy, hẳn là đã có cách rồi đúng không?" so với Phong Khê nghi hoặc, Tử Linh bên này lại có vẻ lạnh nhạt hơn nhiều, nàng tuy không biết rõ Ngôn Âm muốn làm gì, nhưng nàng tin với tính cách của Ngôn Âm nhất định sẽ không đem chuyện này ra đùa.
"Dĩ nhiên." Ngôn Âm gật đầu cười nói, nếu không nắm chắc, nàng cũng sẽ không làm như vậy.
Nàng đem Thanh Hàn kiếm cắm xuống đất, chuyển đầu ngón tay khẽ nhích, thật nhanh điểm lên tám vị trí khác nhau trên nữ tử kia.
Nữ tử hắc bào cảm nhận rõ ràng được linh lực của Ngôn Âm đang thấm vào tám vị trí trên người mình, nhưng kỳ quái là cổ linh lực này có sự khác biệt hoàn toàn, tám cổ linh lực thật nhanh chạy vào gân mạch của nàng phối hợp thành khối hỗn độn rồi hình thành một khỏa cầu linh lực, tiếp đó tan vào đan điền của nàng rồi biến mất.
"Ngươi đã làm gì ta?" nữ tử hắc bào hỏi.
"Cũng không có gì, chỉ là động chút tay chân với thân thể của ngươi thôi." Ngôn Âm dựng một ngón tay lên, chậm rãi nói, "vì đề phòng ngươi nói chuyện không suy nghĩ, ta sẽ ẩn trong cơ thể ngươi một khỏa đạn linh lực, ngày nào đó mà ngươi có ý niệm làm chuyện xấu với ta chỉ cần tâm niệm vừa động, thì ngươi sẽ.... đùng!"
"Ngươi!" nữ tử hắc bào nhất thời nổi điên, ánh mắt nàng bất thiện nhìn Ngôn Âm, cho dù là ai thì bị người động tay chân trên người mình cũng sẽ rất khó chịu, huống chi đối phương còn là địch nhân của mình.
Ngôn Âm đối với ánh mắt muốn giết người của nữ tử hắc bào coi như không thấy, đạn linh lực này nói đúng ra thì nó gọi là Băng Bạo thuật nàng học được trong Băng Linh Ký, sử dụng tính hạn chế lớn, đem linh lực của mình chia làm tám cái khác nhau, đánh vào tám huyệt đạo của địch nhân, chỉ có như vậy mới hoàn thành thi thuật, bất quá không thích hợp trong sử dụng chiến đấu, nhưng dùng ở chỗ như vậy thì lại rất hợp lý.
"Được rồi, tiếp đến là hỏi vấn đề thôi." làm xong mọi chuyện, Ngôn Âm vỗ vỗ hai tay, cười với nữ tử hắc bào nói.