「Edit: Hạ Lan Tâm Nhiên.」
「Beta: Tiểu Hy Hy.」
“Thánh Nữ đại nhân, không phát hiện bất cứ dị thường nào.” Carlos nói với Cố Thịnh Nhân.
Cố Thịnh Nhân nghe vậy, chân mày tinh xảo cau lại.
Chuyện này không nên.
Lúc này nàng đang cùng Carlos và một tiểu đội thành viên Kị Sĩ Ánh Sáng điều tra ở bên ngoài Băng Nguyên thành.
Vì chuyện này tương đối bí mật, nên lúc này đây người Cố Thịnh Nhân mang tới không nhiều lắm.
Chỉ có điều kết quả điều tra ra lại không được bình thường, toàn bộ phạm vi ngoài Băng Nguyên thành, đều không tra ra được một chút dấu vết gì của Ma tộc.
Bởi vì trước đó Cố Thịnh Nhân thi triển đại tinh lọc thuật, cho nên toàn bộ khí tức của Ma tộc lúc trước đều bị thanh trừ, tình huống hiện giờ cũng đã chứng minh, khoảng thời gian sau đó, không còn Ma tộc nào tới Băng Nguyên thành nữa.
Cố Thịnh Nhân cũng sẽ không ngây thơ cho rằng, Ma tộc quấy rầy đế quốc Thâm Lam chỉ có một nhánh mà lúc trước mình vừa ra tay đã tiêu diệt hết.
Chắc chắn là, Ma tộc có biện pháp gì đó, che giấu hành tung của mình.
Có lẽ, bọn họ chỉ là tạm thời muốn tránh đi đầu gió của giáo đình.
Cuộc điều tra lần này không bệnh mà chết.
Đoàn người về tới Băng Nguyên thành.
“Carlos……” Cố Thịnh Nhân nói với Carlos.
Hai ngày sau, vì Ma tộc ở nơi này đã bị tiêu diệt, đội ngũ Giáo Đình Ánh Sáng khí thế rời khỏi Băng Nguyên thành, đi đến một thành trì khác cũng bị Ma tộc quấy rối —— Băng Sương thành.
Nhưng mà ngoài dự kiến của mọi người, ngày thứ ba sau khi thành viên của Giáo Đình Ánh Sáng rời đi, Băng Nguyên thành lần nữa bị Ma tộc tập kích.
Lực lượng hắc ám lại lần nữa bao phủ thành trì này.
“Đuổi theo.” Trong bóng tối, hai đôi mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào mấy bóng đen Ma tộc kia.
Hai người này chính là Cố Thịnh Nhân và Carlos.
Giáo Đình Ánh Sáng rời khỏi Băng Nguyên thành chỉ là một sự ngụy trang. Trên thực tế, Cố Thịnh Nhân đã sớm đoán trước được Ma tộc không thể nào hành quân lặng lẽ như vậy, đơn giản tương kế tựu kế, làm ra bộ dáng như đã rời khỏi nơi này.
Mà nàng và Carlos thì âm thầm canh giữ ở nơi này, chờ đợi Ma tộc đến.
Cố Thịnh Nhân nhìn thấy mấy Ma tộc kia đi tới một căn nhà hoang phế ở góc đông bắc của Băng Nguyên thành.
Mấy Ma tộc kia cảnh giác nhìn xung quanh một vòng, mấy người bắt đầu vây lại cùng một chỗ niệm một loại chú ngữ tối nghĩa.
Dần dần, theo giọng của bọn họ, phía trên khoảng đất trống ở giữa bọn họ có một đạo ánh sáng màu đỏ sậm sáng lên, dần dần hình thành một cánh cửa ánh sáng lớn bằng cỡ người trưởng thành.
Mấy tên Ma tộc kia không chút do dự bước vào cánh cửa ánh sáng, thân hình biến mất trong gian phòng này.
Cố Thịnh Nhân và Carlos liếc nhau, đây rõ ràng chính là một loại trận pháp truyền tống đặc thù.
Mắt thấy cánh cửa màu đỏ sậm kia sắp biến mất, Cố Thịnh Nhân không chút do dự lắc mình tiến vào.
Carlos nhìn thân ảnh mảnh khảnh kia biến mất, cũng đi theo vào.
“Tích! Ký chủ kích phát nhiệm vụ ngẫu nhiên: Phá hỏng âm mưu của Ma tộc, ngăn cản Hung Thần Hắc Ám sống lại!” Thanh âm của hệ thống làm Cố Thịnh Nhân cả kinh.
“Nhiệm vụ ngẫu nhiên, còn có giả thiết như vậy sao?”
Hệ thống nghiêm túc giải thích: “Trong tình huống bình thường, sẽ không xuất hiện nhiệm vụ ngẫu nhiên. Ký chủ yên tâm, nhiệm vụ này thoạt nhìn rất khó khăn, nhưng dựa theo tư liệu sau khi hệ thống kiểm tra đo lường xong thì phát hiện, tỷ lệ hoàn thành nhiệm vụ của ký chủ là %, độ khó của nhiệm vụ, thấp.”
Cố Thịnh Nhân: …Nếu không phải hệ thống luôn đáng tin cậy, thì nàng đã hoài nghi là nó đang lừa gạt mình.
Ngăn cản Hung Thần Hắc Ám sống lại. Nhiệm vụ vừa nghe đã thấy rất to lớn khó khăn hơn nữa còn rất nguy hiểm như vậy, mà độ khó lại rất thấp, hơn nữa tỷ lệ hoàn thành là %?
Chẳng lẽ Hung Thần Hắc Ám kia đã chết đến không thể chết tiếp, căn bản không có cơ hội tiếp tục sống lại?
Cố Thịnh Nhân vừa phun tào, vừa phát hiện mình bị truyền tống tới một nơi rất kỳ quái.