Sau một thời gian ở nhà nghỉ ngơi tĩnh dưỡng,hôm nay Hứa Thanh Trúc Vi chuẩn bị để ngày mai đi học.
Cô lục lọi nửa buổi, moi từ trong phòng chứa đồ ra một chiếc xe đạp.
Vốn dĩ cái xe này là một đôi với xe của nam chủ Cung Húc Dương,mua từ lúc hai người tuổi,nhưng nguyên chủ không thích đi xe đạp nên cho nó vào xó.
Sau này Cung Húc Dương vì lấy lòng nữ chủ mà khiến nàng nhục nhã,chiếc xe này trực tiếp bị nguyên chủ đập phá.
Bây giờ đổi một linh hồn từ nơi khác đến,cô rất vui vẻ “cứu” nó ra từ trong bụi bặm,tỉ mỉ lau chùi.
Kiếp trước cô đã mài mòn quần jean trên yên xe đạp giao từng tờ báo,từng bình sữa khắp nơi kiếm tiền trang trải học phí.
Sau này thành đạt,với thân phận địa vị của cô lúc đó cô phải nói “goodbye” với chiếc xe đạp thân quen ngồi vào những chiếc bốn bánh thời thượng.
Bây giờ tìm lại cảm giác đi xe đạp y hệt tìm lại bản thân quả thật không tệ.
Điều này khiến Hứa Thanh Trúc Vi rất vui vẻ.
Cô vừa lau chùi bụi bặm trên thân xe vừa cao hứng nâng giọng cất tiếng hát.
Hình ảnh này nhìn như thế nào cũng có cảm giác không dời khỏi được mắt.
Ba người đàn ông đứng ngoài cửa không hẹn mà cùng nghĩ.
Hứa Văn Vũ Triệt cùng Kiều Thái Hy vừa bước vào cổng liền thấy Cung Húc Dương cho tay vào túi quần,hai mắt nhìn chăm chú vào một vị trí trong sân,ánh mắt nhu hoà còn có nhộn nhạo tình ý..
Một giọng hát trong vắt vang lên,âm thanh quen thuộc khiến Hứa Văn Vũ Triệt kinh ngạc,mà Kiều Thái Hy trong mắt hiện lên một tia nghiền ngẫm.
Đây là..
Giọng tiểu Vi!!!
Hứa Văn Vũ Triệt men theo tiếng hát nhìn qua,liền thấy một bóng dáng đang một bên cọ rửa một bên hừ hừ ca hát.
Cô mặc một chiếc áo ngắn tay cổ thuỷ thủ màu kem viền màu nâu,váy ngắn cùng màu với viền áo lộ ra đôi chân thon dài trắng nõn.
Tóc cột cao thành đuôi ngựa nhẹ nhàng thi triển ra chiếc cổ bóng loáng non mềm.
Rõ ràng là cô,muội muội của hắn,nhưng dường như mỗi lần nhìn cô hắn đều không dứt kinh ngạc.
Muội muội biết ngoại ngữ?
Hắn nhưng là kẻ hơn ai hết biết được trình độ “ngoại ngữ” của cô nó thảm hoạ nhường nào,nhưng qua giọng hát lại không thể nghi ngờ trình độ ngoại ngữ của cô tuyệt đối là chuyên nghiệp..
Có câu,nếu muốn kiểm tra trình độ ngoại ngữ một người,hãy lắng nghe người đó cất tiếng hát,bởi vì lời ca người đó hát lên trực tiếp biểu hiện khả năng học ngoại ngữ của họ.
Mà thông qua bài hát này,có thể thấy Hứa Thanh Trúc Vi tuyệt đối là người giỏi ngoại ngữ.
Tiếng hát vừa dứt,cô xoay người vặn vòi nước,đang định phun sạch lớp bọt sau đó mang đi phơi nắng thì một tiếng vỗ tay làm cô giật mình.
“bravo”
Kiều Thái Hy vỗ tay tiến đến,hắn mở miệng đang định nói gì đó không ngờ Hứa Thanh Trúc Vi vì quá độ giật mình khiến tuột trong tay vòi nước xuống đất ..
Mà vòi nước trực tiếp phun Kiều Thái Hy tối tăm mặt mũi.
Hứa Văn Vũ Triệt cùng Cung Húc Dương nhìn một màn này vội vàng chạy đến,một người ôm lấy Hứa Thanh Trúc Vi để tránh nước văng vào người cô,người còn lại nhanh tay tắt vòi nước.
Hai người nhất trí bỏ qua vì kinh ngạc không kịp phản xạ ngã lăn dưới đất Kiều Thái Hy, đều đi vào phòng,để mình hắn trợn mắt há mồm nhìn theo.
Cuối cùng bất đắc dĩ lồm cồm bò dậy,phủi phủi một thân bùn đất lết vào nhà.
--- ------ ------ ---
Trong nhà.
Hứa Thanh Trúc Vi ngoan ngoãn ngồi trong lòng ca ca,để hắn lau tóc cho mình,mà Cung Húc Dương tắt vòi nước theo sau cũng ngồi đối diện.
Cô tò mò đánh giá người đàn ông trước mắt,đó là một thiếu niên tầm tuổi cô,bộ dạng anh tuấn phóng khoáng,mái tóc màu nâu hơi rủ xuống chân mày che đi vầng trán,một đôi mắt hơi hẹp tròng mắt màu xanh lơ.
Trong đầu cô không hẹn mà xuất hiện. hai chữ : “Con lai”
Soái như vậy hẳn là nam chủ,vấn đề là sẽ là ai trong số nam chủ đây?
Cung Húc Dương nhìn tiểu mèo lười ánh mắt to tròn xoay chuyển không chớp mắt nhìn hắn,chỉ cảm thấy trái tim không bình tĩnh loạn nhịp.
Đây là cái kia loè loẹt vị hôn thê của hắn?
Trong trí nhớ mờ ảo chỉ có một bóng tiểu cô nương mặc váy công chúa luôn đi theo phía sau hắn gọi hắn Húc caca.
Sau khi tiểu cô nương lớn lên ngược lại dần xa cách hắn,sau đó cũng lại không thấy bóng dáng nhỏ xinh đi theo hắn lần nào nữa.
Sau này nghe nói cô ấy lớn lên trang điểm loè loẹt, chanh chua, đua đòi,lại lẳng lơ ve vãn khắp nơi,dần dần chút cảm tình mờ ảo trong tim hắn cũng bị những lời đồn thổi ăn mòn.
Còn nhớ có lần hắn nhìn thấy cô theo đuôi phía sau Âu Dương thiếu gia,khá xa không rõ nhưng có thể thấy đó là một nữ nhân ăn mặc hở hang,trang điểm không hợp lứa tuổi.
Nếu không phải bạn hắn kéo hắn lại trêu chọc “vị hôn thê của cậu kìa” chăc co lẽ hắn cũng không thể nào gộp bóng dáng bé xinh váy hồng kia cùng nhữ nhân trước mắt là một.
Vậy mà bây giờ trước mắt hắn nhìn thấy gì?
Một cô gái rạng rỡ dưới ánh mặt trời,mắt to tròn lúng liếng trong suốt không chút tạp chất nhìn hắn như nhìn thấy tận linh hồn,môi anh đào no đủ ướt mọng khiến người ta miên man mơ ước được chạm vào nó.
Đúng lúc này Kiều Thái Hy bước vào.
Hứa Thanh Trúc Vi ngước mắt nhìn nam nhân trước mặt sau đó ghét bỏ dời đi ánh mắt.
Hứa Văn Vũ Triệt theo biểu hiện của Hứa Thanh Trúc Vi cũng nhìn sang sau đó đồng dạng nhíu mày ánh mắt ghét bỏ mở miệng nói.
“Nhà tắm ở cuối hành lang bên phải”
Kiều Thái Hy trán nổi gân xanh.
Hảo a.Hai anh em các người cũng dùng ghét bỏ ánh mắt nhìn hắn.
Đừng quên hắn như thế này là do muội muội ngươi làm.
Kiều Thái Hy đối với Hứa Thanh Trúc Vi không nỡ trách cứ,liền hung hăng trừng mắt bạn thân của mình,sau đó dưới sự làm ngơ của Hứa Ăn Vũ Triệt đành lủi thủi lê thân đầy bùn đất vào phòng tắm.