Nữ Chủ, Quản Lý Tốt Hậu Cung Của Ngươi

chương 41: nhất

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Ma thuật thuỷ” thực chất chính là dầu thô,một thứ nhiên liệu quan trọng trong tương lai.

Ở thế giới hiện đại nó được ví như là “vàng đen“.

Nếu thế giới cổ đại,ai nắm giữ trong tay vũ khí bằng sắt ai là bá chủ thì ở hiện đại người nào nắm trong tay sản lượng dầu thô cao,người đó có thể nắm trong tay mạch máu kinh tế thậm chí thao túng cả chính trị.

------------------

Dạ Tuyết vẫn nhớ rõ thứ “vàng đen” này sau này được nữ chủ Vân Mộng Vũ trong một lần bị kẻ thù truy đuổi lọt vào Sa Hải,phát hiện ra mỏ dầu thô này,mà nó hầu như còn nguyên vẹn.

Sau đó ,với sự trợ giúp của Hạ Dật Phong,số dầu thô này trực tiếp trở thành nguyên liệu quan trọng để nàng ta nổi danh cả tứ quốc. “Thiên Hoả nữ vương”

Tất nhiên đổi lại là sự diệt vong của cả hoàng tộc Sa Kì quốc.

Thật châm chọc làm sao khi mà số dầu thô ấy vốn dĩ là nằm trong Sa Hải thuộc sở hữu Sa Kì quốc,cuối cùng lại trở thành bùa đòi mạng của cả một hoàng gia kèm theo hàng ngàn người dân Sa Kì.

---------------------------

Dạ Tuyết cho Long Thiên Mị trước hết đi khai thác mỏ dầu đó một phần để cứu lấy mạng mấy nghìn người trong tương lai,mặt khác chính là trực giác mách bảo trong một ngày nào đó nàng cần nó.

----------------------

-”Nhất,ta cho ngươi điều tra về Hạ Dật Phong đến đâu rồi?”

Trong căn phòng lờ mờ ánh sáng le lói từ ngọn nến lập loè.Một giọng thanh lãnh của nữ tử vang lên.

Từ trong bóng tối truyền ra âm thanh của nam nhân.Tuy rằng âm vực có chút khàn khàn,song rất dễ nhận ra đây là giọng một nam nhân trẻ tuổi.

-”bẩm chủ tử, đã điều tra xong.Hạ Dật Phong,thiếu chủ Phong Tuyệt sơn trang,tài phú khổng lồ,bóng râm của Hạ gia bao trùm tứ quốc,hầu như huyết mạch kinh tế của bốn quốc gia đều hiện hữu Hạ gia. “

-”Hiện tại Hạ Dật Phong đang ngụ tại Vãn Lâu,cũng là gia sản thuộc Hạ gia”

-“....”

-“....”

Nam nhân tên Nhất nói ra một loạt thông tin về vị thiếu chủ Phong Tuyệt sơn trang.

-”tốt,ngươi có thể nghỉ ngơi” giọng nữ tử thâm thuý lần nữa phát ra.

-”đã biết” trong ánh sáng lờ mờ,hé lộ ra đường nét ngũ quan của nam nhân.Đường nét anh tuấn,nhưng khoé mắt lại mang theo tia âm lãnh nhượng người không thoải mái.Ấn đường phiếm sát khí,cho thấy nam nhân thường xuyên tiếp xúc máu thịt, chết chóc.

Nếu Dạ Tuyết ở đây,nàng sẽ nhận ra đây chính là kẻ kiếp trước một mũi tên xuyên qua tim,trực tiếp lấy mạng nàng.

Nếu nàng nhìn thấy hắn hẳn nàng sẽ vạn phần kinh hãi,trung khuyển số hai,sau nam phụ Khung Duệ đã đến bên nữ chủ.

Dạ gia mạng cũng sắp trở thành cát bụi trong biển lửa.

-------------------------

Căn phòng lần nữa rơi vào tĩnh lặng.

Trong phòng,trước gương đồng một thân ảnh nữ tử ngồi đó,ánh nến mờ ảo chiếu một nửa gương mặt non mềm trắng trẻo của nàng,nơi ánh sáng yếu ớt không chiếu tới,bóng đêm che khuất đi nửa gương mặt không rõ cảm xúc của nàng ta.

Vân Mộng Vũ liếm nhẹ khoé môi.Hạ Dật Phong sao?Ân,một con mồi vô cùng tốt,bất quá,nàng tin tưởng mồi câu nàng thả ra tuyệt đối khiến hắn cắn câu-đan dược.

Nếu có người hỏi trên Thương Lam vị diện,thứ có giá trị nhất là gì tất cả mọi người đều sẽ không cần suy nghĩ trả lời ngay: đan dược.

Sở dĩ đan dược trở nên giá trị như vậy trước hết bởi vì sự thưa thớt đến đáng thương của dược sư.

Thêm vào đó là công dụng thần kì của đan dược.

Đan dược càng cao cấp độ quý báu của nó càng tăng cao.Nhưng hiệu quả cũng tuyệt đối nâng cao rõ rệt.

Thử nghĩ,người khác tu luyện ba bốn năm,thậm chí mười năm cũng khó có thể mại nhập lam cấp chiến sĩ,thế nhưng chỉ cần viên tăng khí đan,việc thăng cấp trở nên quá dễ dàng.

Bất quá giá của nó thì quả thật là tận trên mây.

Cho nên không phải ai trong cuộc đời cũng có cơ hội nếm thử đan dược.

Cho nên,Hạ Dật Phong nàng chắc chắn hắn sẽ cắn câu.Nếu có thể khiến hắn cam tâm đứng về phía mình,ủng hộ mình,kế hoạch có lẽ dễ dàng hơn so với mình nghĩ.

Thế kỉ ,nàng là Mẫu đơn nữ vương,nhiệm vụ của nàng không ít lần liên quan đến câu dẫn nam nhân,trong ứng ngoài hợp với đồng đội hoàn thành nhiệm vụ.

Cho nên nàng biết cách làm như thế nào để hấp dẫn đồng thời thao túng nam nhân theo ý mình.

Trăm trận trăm thắng.

Đó là nàng,Mẫu Đơn nữ vương.

Lần này cũng sẽ không ngoại lệ.

Vuốt ve khuôn mặt mĩ lệ có thể xem là khuynh thành của mình,Vân Mộng Vũ nở một nụ cười hài lòng.

Dung mạo này so với kiếp trước càng khiến nàng hài lòng.

Trong muôn loài hoa,mẫu đơn vi vương,do đó nàng cực yêu thích mẫu đơn,cũng lấy nó làm danh xưng.

Nàng cảm thấy không ai so với mình thích hợp hơn với danh xưng Mẫu Đơn nữ vương này.

Kiếp trước nàng quả thật hệt như danh dưng-nữ vương.Nàng thao túng tất cả các nhân vật cao tầng quỳ dưới làn váy nàng.

Mà nàng kiếp này tại nơi này cũng sẽ tựa như kiếp trước,dẫm trên thiên hạ.

Nàng,đột nhiên có một ý nghĩ kì lạ.Nàng xuyên qua nơi này phải chăng có ý nghĩa nào đó?

Nếu như lí do nàng xuyên qua là để đứng đầu thiên hạ đâu?

Nàng là kim bài đặc công thế kỉ ,nàng xinh đẹp,mĩ mạo,hơn hết nàng là người hiện đại.

Những kẻ nơi này chẳng qua là những người cổ đại mê muội ngu xuẩn.

Chỉ cần chút thủ thuật họ sẽ tin tưởng và tôn kính ngay.

Nàng biết,nơi này thực tế có chút giống với cổ đại ở địa cầu,họ mê muội nghĩ rằng những hiện tượng thiên nhiên như gió ,lửa, nước, sấm sét..là quyền lực siêu nhiên của những vị thần.

Nhất là lửa.

Nàng chợt nghĩ,nếu nàng lợi dụng thứ gì đó có khả năng bốc cháy dữ dội, đại biểu cho nàng,có khi nào họ sẽ cung phụng nàng đâu?

Nàng chợt nghĩ đến hoả dược.Thời cổ đại thứ nhiều nhất chính là Lưu Huỳnh và vài phụ gia chế tạo bom.

Nếu có dầu thô thì tốt rồi.Nàng tiếc nuối suy nghĩ.Không có thứ gì bốc cháy vượt qua dầu thô.

Dầu thô thường nằm sâu dưới nhiều lớp địa chất,xuất hiện nhiều nhất là tại sa mạc hoặc trên biển khơi.

Mà theo nàng biết,hình như Thiên Long đại lục không có sa mạc.

Có lẽ nàng nên thám thính một chút về tứ quốc nơi này.

Ngày mai nàng sẽ đi gặp một chút Phong Tuyệt sơn trang thiếu chủ.

Nhẹ phất tay.Ngọn nến lập loè trong phòng tắt ngúm,chỉ để lại một làn khói xanh không cam lòng biến mất lan dần ra trong không khí.

---------------------------

Nhất nhìn căn phòng hôn ám,ngọn nến đã tắt,cả căn phòng chìm vào im lìm, đôi mắt phức tạp.

Hắn là sát thủ tự do,cũng xông ra một mảnh thiên địa trên giang hồ danh xưng Nhất Đao.Bởi vì hắn luôn giết người bằng một đao cắt cổ.

Nhớ ngày đó,hắn chật vật chạy trốn khỏi sự truy sát của kẻ thù,mà lọt vào Dạ gia.

Mặc dù hắn ẩn thân rất kĩ nhưng cuối cùng vẫn bị phát hiện bởi mùi máu tươi.

Chính lúc đó, nàng xuất hiện.

Thanh thoát và lạnh nhạt,đó chính là cảm giác trong nháy mắt của hắn về nàng.

Hắn có chút nghi ngờ nhìn xung quanh căn phòng.Cách bài trí bố cục này xem ra là phòng của nữ nhân.

Thì ra trên đường chạy trốn hắn đã chui vào phòng nàng.

Trong căn phòng hôn ám.Hắn cẩn thận quan sát nàng.

Thật đẹp,nàng tựa như đoá hoa mẫu đơn cao quý lại phảng phất thanh lãnh tựa tuyết liên.

Một nữ tử vô cùng mĩ mạo ,nhưng đáng tiếc hôm nay nàng phải chết.

Tay hắn sờ vào dao găm bên hông, đúng lúc hắn tiếc nuối chiếc cần cổ non mềm kia sắp tách rời thân thể nàng, hắn chợt thấy nàng ưu nhã ngồi xuống.

-”ta khuyên ngươi đừng lộn xộn.Ngươi hít vào một lượng lớn độc dược của ta,càng cử động độc phát tác cành nhanh chóng” một giọng thanh thanh pha chút băng tuyết vang lên phá lệ quỷ dị.

Hắn kinh hãi dừng lại động tác.Hắn trúng độc?Là khi nào?

Ngẩng mặt cẩn thận nhìn thiếu nữ trước mắt.Chỉ thấy nàng như có như không nụ cười nhẹ nhìn hắn.

-”muốn sống?”

-“...”

-”làm người của ta,ta cứu ngươi,bao gồm đám phế vật ngoài kia”

-“....phế vật..??” hắn nhìn thật sâu vào mắt thiếu nữ trước mắt,trog ánh mắt nàng không hề có một tia gợn sóng,hay sợ sệt gì,một mảnh lạnh băng.

Thậm chí hắn có cảm giác nếu hắn không đồng ý,không cần thiết bị truy sát,nàng sẽ tự tay giết hắn.

-”đúng vậy,phế vật..” nàng cười khẽ nhìn hắn.

-”quyết định cho nhanh,ta ghét nhất nhân dây dưa..”

-”hảo” hắn sâu kín nhìn nàng nói.

Chỉ thấy nàng quay lưng lại,mở cửa phòng bước ra ngoài,tầm một khắc sau,cửa phòng lần nữa mở ra

Nàng đi đến bên cạnh hắn vứt xuống đất mười lăm cái đầu ,khuôn mặt dữ tợn,dường như trước khi chết là không thể tin,sợ hãi cùng tuyệt vọng.

Đến cùng là sợ cái gì khiến ngũ quan của họ trước khi chết lại đáng sợ như vậy?

Đó..nhưng là sát thủ Diêm Tự Các.

-”như hẹn,từ nay ngươi là người của ta” nhét vào môi hắn một viên đan dược.

-”đây là lục phẩm giải độc đan”

Tròng mắt hắn đột nhiên co lại.

Đan dược...

Lần nữa nhìn thẳng vào nàng.Ánh mắt hắn có chút thay đổi.

Nữ tử này..

.....không đơn giản.

Nàng, rõ ràng thấp bé hơn hắn,khả hắn có ảo giác nàng lúc này,là đang từ trên cao nhìn xuống hắn.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio