Dạ Tuyết nheo mắt nhìn bên hông của Lục Y.
Nép dưới làn váy màu hồng nhạt là một mảnh ngọc bội màu bạc hình kỳ lân.
.
.
Kỳ Lân- thuỵ thú. Đó là một trong ngũ đại thần thú( linh vật) của Thương Lam vị diện.
Đồng thời cũng là biểu tượng của một gia tộc hùng mạnh tại Thiên Long đại lục- Hạ gia.
.
.
Nghi hoặc nhìn chằm chằm mảnh ngọc, Dạ Tuyết bỗng dưng cảm thấy nó rất quen.
Như nghĩ đến điều gì, nàng xoay người chầm chậm tiến gần đến trước mặt Lục Y.
Lục Y bị hành động cùng ánh mắt của Dạ Tuyết doạ cho sợ hãi trơ mắt nhìn nàng đến gần, cúi người, nắm lấy ngọc bội bên hông nàng (LY) một kéo, ngọc bội liền rơi vào tay Dạ Tuyết.
Lục Y bị hành động này của Dạ tuyết làm cho giật mình té nhào xuống đất, ngẩng đầu hận ý nhìn nàng.(DT)
.
.
Đang nghiên cứu miếng ngọc, Dạ Tuyết không chú ý biểu hiện của Lục Y.
Nàng chậm rãi xoay xoay trái phải miếng ngọc cẩn thận quan sát.
Miếng ngọc này nàng có ấn tượng.
Nếu nàng nhớ không lầm, đây chắc hẳn là miếng ngọc bội tuỳ thân của vị “Phong ca ca” trong ký ức của nguyên chủ đi?
Khi vừa xuyên qua cơ thể này, trên tay nàng (nguyên chủ) nắm rất chặt mảnh ngọc bội này.
Nhưng sau đó nàng (DT) vì không có bất kỳ manh mối nào về nó, đã cho vào hộp trang sức rồi cũng không lại chạm đến.
-”Kỳ Lân ngọc bội, Hạ gia..” Dạ Tuyết nhìn từ trên người Lục Y kéo xuống mảnh ngọc thì thào.
Rất rõ ràng, vị Phong ca ca trong hồi ức kia của nguyên chủ là thuộc Hạ gia.
Màu của ngọc tuỳ thân cũng tượng trưng cho thân phận và địa vị của hắn trong gia tộc.
Màu vàng là của gia chủ đương nhiệm, màu bạc là đích tử đích nữ dòng chính, màu xanh lục là cho hạ nhân trong phủ, mà màu lam là màu của Phong Tuyệt sơn trang
Mà miếng ngọc tuỳ thân này là màu bạc..
Cũng có nghĩa là hắn là đích tử dòng chính Hạ gia.
Đích tử dòng chính Hạ gia..?
Trong đầu Dạ Tuyết thình lình xuất hiện một cái tên.
Hạ Dật Phong?
Dạ Tuyết âm thầm kinh hãi cho suy đoán vừa rồi của chính mình.
Miếng ngọc này chớ không phải là...?
Nghĩ đến khả năng này, gương mặt Dạ Tuyết bỗng nhiên trở nên thập phần vi diệu.
Nàng dường như vừa bắt được thứ gì đó loé qua..
Một vài ký ức mảnh nhỏ nhanh chóng lướt qua trong đầu nàng hệt như ở trình chiếu một bộ phim.
Nơi nào đó sâu trong trí nhớ vốn được cất giữ cẩn thận ,hiện tại đột nhiên là như thế rõ ràng trước mắt.
Một hình ảnh một tiểu nữ nhân ngồi dưới ánh trăng tay mân mê ngọc bội, ánh mắt lủi lên một tầng hạnh phúc cùng mong mỏi tái ngộ hiện ra trong đầu Dạ Tuyết.
Đó là thứ hạnh phúc hiếm hoi mà cả một cuộc đời ngắn ngủi đầy cô độc và thầm lặng của một thiếu nữ đã từng duy nhất một lần có được.
Quan trọng là..
Miếng ngọc trên tay tiểu nữ nhân kia cùng Kỳ Lân ngọc bội trước mắt nàng là một!!!
Nhưng chẳng phải nàng đã cất giữ rồi sao? vì sao hiện tại lại là trên người Lục Y?
Song, nguyên chủ hình như cũng không phát giác điều này nga?
Trong kịch tình nguyên chủ hình như trong khoảng thời gian đấu giá kết thúc, nàng sẽ gặp được Hạ Dật Phong.
Nghĩ đến tiến triển tiếp theo trong nguyên tác, Dạ Tuyết nhịn không được cười nhạt.
Nguyên chủ tất nhiên không ngờ tới năm năm nàng sâm sâm chờ đợi nhân nay đã thông đồng cùng một chỗ với nữ chủ đi ?
Ha, mối tình đầu mòn mỏi ngóng trông đổi lại là hai chữ “tỷ phu” ngày gặp mặt.
Dạ Tuyết thậm chí vì nguyên chủ nổi lên nhàn nhạt thương cảm.
Nàng có chút cười nhạo, tuy nói Hạ Dật Phong là vì tài năng kinh thương của nữ chủ tán thưởng, nhưng cũng không dễ dàng liền quỳ dưới váy nữ chủ nhanh như vậy đi?
Làm một thân thiếu chủ đại gia tộc, lại dễ dàng bị nữ sắc mê hoặc..
Bất quá, còn là không thể trách hắn đi..
Quang hoàng nữ chủ, nam chủ là không thể cưỡng nha.
Nhưng vì vậy mà quên lãng người từng cùng mình đính ước() có phải là nhân phẩm không được tốt ni?
() Thiên Long đại lục nam nhân cùng nữ nhân trao đổi ngọc tuỳ thân là đính ước
.
.
Làm một người bàng quan từ bên ngoài quan sát, mơ hồ Dạ Tuyết có cảm giác mọi chuyện cũng không đơn giản như nàng nghĩ.
Dạ Tuyết càng nghĩ càng cảm thấy dường như mình bỏ sót điều gì.
Nhìn một bên gương mặt tái nhợt ngồi dưới đất Lục Y, Dạ Tuyết hai mắt loé loé.
Đợi đã..
Hình như nguyên chủ từng hướng Lục Y này nha hoàn thiếp thân tâm sự về “vị Phong caca kia“.
Nếu như mảnh ngọc bội này hôm nay nàng không phát hiện..và Lục Y cứ như vậy mang xuống..?
Nếu như.. nói, sau khi Lục Y dứt khoát leo lên thuyền Vân Mộng Vũ..
Nếu như nữ chủ nhìn thấy biểu tượng Hạ gia -Kỳ Lân ngọc bội trên tay Lục Y..
Nếu như nữ chủ thông qua Lục Y tường thuật, đoán ra ý nghĩa miếng ngọc bội này, sau đó mang đến tìm Hạ Dật Phong “ôn chuyện xưa“..??
Dạ Tuyết nắm chặt trong tay miếng ngọc bội.
Với trí thông minh và tài quan sát nhạy bén của đặc công của nữ chủ, nhất định nhận ra đây là ngọc tuỳ thân của Hạ Dật Phong.
Kết hợp một chút về kịch tình trong nguyên tác, ngược lại tất cả mọi chuyện trở nên thập phần sáng tỏ , bao gồm cái chi tiết “mộ tài sinh tình” trong nguyên tác.
À..
Nữ chủ a nữ chủ.. ngươi lợi hại thật nga.
Bất quá, hiện tại ngọc trong tay ta, ngươi lại làm sao mà khiến nam chủ cùng ngươi “sinh tình” đây?
--------------------------------------
Cùng lúc đó, đang trên đường trở lại Dạ gia Vân Mộng Vũ trái tim đột nhiên đập nhanh.
Cảm giác mất mát giăng đầy trong lòng.
Vân Mộng Vũ nhíu mày, hảo có cảm giác nàng vừa đánh mất một vài thứ trọng yếu.
Bên cạnh Thân Sơn cùng Đới Nhân mê luyến nhìn nàng.
Áp chế nội tâm kêu gào không thoải mái, Vân Mộng Vũ hướng hai người cười cười, nổi lên trò chuyện.
Hiện tại nàng đã cơ bản chuẩn bị xong bước đầu tạo thế lực cho bản thân.
Tuy rằng thất bại trong việc thương lượng căn tứ hợp viện khiến trong lòng nàng vô cùng khó chịu.
Tổng cảm thấy nơi đó phải là của nàng mới đúng.
Nhưng hiện tại chỉ có thể dời đi mục tiêu đến nơi khác.
Dưới tay nàng hiện tại có hơn chiến sĩ do chính tay nàng huấn luyện theo phương thức duyệt binh thời hiện đại.
Cộng thêm thú nhân bộ tộc này chỗ dựa a.. Vân Mộng Vũ hướng Thân Sơn cười càng ngọt ngào, đổi lại ánh mắt nùng tình mật ý của đối phương.
Đan dược bên Đới gia đang có lượng tiêu thụ khả quan. Bạc dồi dào tất dễ dàng đào tạo một thế lực có quy mô, tổ chức.
Nàng cũng đã đặt tên cho quân đoàn dưới tay nàng.
“Thịnh Thế” Đời đời kiếp kiếp trường thịnh.
Nàng sẽ đào tạo một quân đoàn tinh nhuệ bất khả chiến bại.
Đến lúc đó...
Vân Mộng Vũ cúi đầu âm lãnh cười nhẹ.
-”Dạ gia a..” nàng quỷ dị nỉ non.
Một cái cũng không bỏ qua, đặc biệt là tiện nhân Dạ Tuyết.
-----------------------------
Đề cử : Ảnh Hậu Là Đá Lót Đường. : .HE.