Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Người bước lên trước là nhà thiết kế trang sức nổi tiếng người Ý._Mattia.Là một người vô cùng nổi tiếng trong ngành trang sức đá quý.
Mỗi một thiết kế của ông có thể được đấu giá lên đến hàng ngàn đô la. Nhưng có đôi khi có tiền cũng không thể mua được.
Mọi tiểu thư, phu nhân ngồi ở đây đều đưa ánh mắt sáng quắc nhìn hộp nhung trong tay ông.
Không đợi mọi người chờ đợi thêm , ông tiếp tục nói.
"Tôi mang đến sợi dây chuyền.. trang sức của một bộ sưu tập...Tôi xin tặng nó cho buổi đấu giá này. " Vốn từ cửa Mattia quả thật không tốt nên mọi người nghe thật kỹ mới hiểu.
Ông nhẹ nhàng mở ra hộp nhung bên trong là một sợi dây truyền tinh xảo.
Sợi dây thì không có gì đặc biệt nhưng mặt dây chuyền lại khác. Nhưng thiết kế đủ chăm chút, đủ trang nhã.
Nhưng đây không phải sợi dây chuyền quá đặc biệt trong bộ sưu tập của Mattia .
Mọi người có chút không thể tin được nhìn Mattia .Họ không ngờ ông lại quyên tặng một món đồ có giá cao như vậy. Bình thường người đến quyên tặng đều làm ra dáng thôi.
Mấy phu nhân ở đây đã bắt đầu rục rịch, tay đưa ra ôm lấy tay chồng mình.Ý tứ rất rõ ràng... Người ta muốn.
Mấy người chồng ở đây đều không có gì để nói mặc kệ vợ mình. Nhưng có một người nổi tiếng đam mê trang sức ngồi ở hàng đầu kia muốn có được món đó không phải dễ.
"Buổi đấu giá bắt đầu.Khởi giá... vạn." Người dẫn chương trình lớn tiếng nói.
Ngay lập tức đã có người ra giá.
" vạn" Người ra giá đầu tiên là Chu Hiểu Hoa.
" vạn."
" vạn."
....
....
....
Giá được nâng cao lên liên tục nhưng Mạc Hy vẫn bình tĩnh ngồi đó không vội ra giá.
"Không thích??!" Tư Mặc ngồi bên cạnh quay đầu nhẹ giọng nói với cô.Hắn cảm thấy rất lạ , không phải cô luôn hăng hái với mấy loại trang sức sao???
"Không.Tôi 'thích'." Ánh mắt Mạc Hy mang theo ý nhị nhìn qua mẹ con Chu Hiểu Hoa.Hình như vị 'mẹ' kia của cô có vẻ thích sợi dây chuyền này a~~
Tư Mặc thấy ánh mắt của cô liền biết cô đang tính kế người khác. Im lặng nhìn cô...càng nhìn hắn càng thấy cô giống một con sói có tính tình hồ ly.
" vạn lần thứ nhất." Người dẫn chương trình lớn giọng nói. Người ra giá cao nhất là Chu Hiểu Hoa.
" vạn lần thứ hai."
" vạn lần_"
" vạn." Ngay giây phút cuối cùng thì Mạc Hy cười tươi ra giá. Khiến cho vẻ mặt nhã nhặn của 'Tô phu nhân' sém chút nữa rơi xuống.
Mọi ánh mắt đều tập trung về phía Mạc Hy nhưng cô không tỏ ra gì đặc biệt giống như cô chỉ ra giá bình thường thôi.
" vạn." Chu Hiểu Hoa cắn răng ra giá.Ánh mắt mang theo sự uất ức nhìn Tô Vĩnh Quân.
Ông ta lập tức đưa ánh mắt hung hăng nhìn Mạc Hy.Sau đó đưa tay vỗ nhẹ mu bàn tay bà ý nói cứ ra giá.
Đây không phải là vấn đề của một mình Chu Hiểu Hoa .Nếu lúc này bà ngừng lại không phải nói Tô Vĩnh Quân không có tiền bằng con gái của mình??!
Một người tự cao như Tô Vĩnh Quân sẽ không thể nào chấp nhận được điều này.
" vạn." Mạc Hy nhàn nhã lên tiếng. Không xem việc gì quan trọng.
"Này lão Tô ,ông không định mua cho tiểu nha đầu sao??!.Có vẻ nó thích sợi dây chuyền đó." Lãnh gia gia cười vui vẻ nói với lão bằng hữu của mình.
Tô gia gia chẳng buồn liếc nhìn Lãnh gia gia một cái hậm hực nói.
"Mua cho cái gì chứ?!!Nha đầu ngốc đó có khi còn nhiều tiền hơn cả lão tử.Nhiều khi tôi đây nghi ngờ nó có quỹ đen trong Tô thị ." Tô gia gia nửa thật nửa giả nói.
Sự 'có tiền' của cháu gái mình Tô gia gia đã thấy không ít lần. Còn chưa nói đến nó có thật muốn có sợi dây chuyền kia không.
Bên kia Chu Hiểu Hoa cùng Mạc Hy ra giá sát sao.
Số tiền đã lên đến vạn.
Mọi người ở đây có chút nóng mắt nhìn.Sợi dây chuyền kia tuy rất tinh xảo có giá cao nhưng không cao tới cái giá đó đâu.
Ngay cả Mattia cũng không tin được sợi dây chuyền không quá đặc biệt của mình lại lên đến cái giá đó.
" vạn" Mạc Hy lại tiếp tục ra giá.
Tay Chu Hiểu Hoa có chút run rẩy ,đưa ánh mắt nhìn về chồng mình. Tô Vĩnh Quân kín đáo lau mồ hôi trên,trán gật đầu với bà.
" vạn."
Ông không thể để mất mặt trước mọi người được. Ông định để Mạc Hy ra giá cao hơn một lần nữa thì ngừng lại ra dáng mình nhường cho.
Nhưng thật không may... Mạc Hy ngừng lại.
Tô Vĩnh Quân co chút ngơ ngác nghe người dẫn chương trình hô to.
" vạn lần thứ nhất. "
" vạn lần thứ hai."
" vạn lần thứ ba."
"Thành giao , mời lên nhận vật phẩm đấu giá."
Nếu không sợ mất mặt thì bây giờ Tô Vĩnh Quân sẽ hô to không nhận.Nhưng không được ,như vậy mọi người sẽ cười vào mặt ông.
Ông trơ mắt nhìn vợ mình dùng vạn để đổi lấy một sợi dây chuyền.
Chu Hiểu Hoa lên nhận vật đấu giá được nhưng tren mặt không có chút gì là vui vẻ của người chiến thắng. Nhìn kỹ sẽ thấy tay cầm hộp nhung của bà đang run rẩy, mặt đầy sự miễn cưỡng.
Mọi người ở đây đều đã thành tinh làm sao có thể không nhìn ra bà ta vừa bị Mạc Hy lừa một vố đau.
Tiếng cười thoát ra nhưng vẫn cố kìm nén vì còn để ý chút mặt mũi của Tô Vĩnh Quân.
Nhưng Mạc Hy thì không.Cô mỉm cười "khanh khách" chứng tỏ cô vô cùng vui vẻ.
Tư Mặc ngồi bên cạnh thấy cô vui vẻ như vậy cũng nhếch mép cười trong nụ cười đó bao hàm sự cưng chiều, yêu thương.
Có Mạc Hy mở đầu mấy vị phu nhân không ưa Chu Hiểu Hoa cũng bắt đầu cười ra tiếng.
Tiếng cười của mọi người nhất là của Mạc Hy làm cho Tô Vĩnh Quân tức giận đến nỗi đỏ bừng mặt.
Nhìn qua Chu Hiểu Hoa ngồi bên cạnh cũng không vừa mắt hung hăng nhìn bà một cái.
Sao ngu ngốc như vậy??! Tại sao có thể ra cái giá đó??!
Nhưng Tô Vĩnh Quân không nhớ rằng chính mình đã cho phép bà ta ra cái giá đó.Ông đây chính là đẩy hết lỗi lên đầu Chu Hiểu Hoa.
Chu Hiểu Hoa bị chồng mình trừng mắt thì chỉ có thể cúi đầu né tránh không thể phản bác dù trong lòng đang muốn hung hắn mắng ông.
Nhưng bà ta không dám vì bây giờ Tô Vĩnh Quân là chỗ dựa duy nhất của bà ta trong Tô gia.
Tất cả sự tức giận, khó chịu đều quy lên người của Mạc Hy.
Cúi đầu kín đáo đưa ánh mắt hận thù cay nghiệt về phía Mạc Hy đang ngồi. Đúng lúc Mạc Hy quay lại ánh mắt hai người chạm vào nhau.
Mạc Hy không chút ngại ngùng đối trội với ánh mắt của bà ta.Trong mắt cô đó chỉ là ánh mắt của một con chó thua cuộc.
Mạc Hy mấp máy môi đọc khẩu hình "ngu xuẩn" sau đó nhếch mép cười nhạt. Nụ cười đó bao gồm khinh bỉ cùng cười nhạo.
Chu Hiểu Hoa nhìn thấy sém chút nữa tức điên mà chạy đến chỗ Mạc Hy cấu xé. Nhưng cuối cùng bà ta phải kìm nén tất cả.
Sẽ có một ngày...bà ta sẽ đạp Mạc Hy dưới chân.
__________________Hết___________________
P/s Cmt cảm nghĩ của các nàng về chap này nào ~~