Ánh mắt Tư Mặc cố gắng chuyển đi những cuối cùng lại vẫn không rời khỏi nổi cái chân ửng đỏ vì mang giày.
Tư Mặc cuối cùng không nhịn được mà đánh bạo đưa tay kéo chân cô về phía mình.Nhiều nhất cũng chỉ bị tặng một đá thôi chắc cô ấy sẽ không sài đến súng đâu.
Trái ngược với suy nghĩ của Tư Mặc.Mạc Hy không có phản ứng gì lớn chỉ đưa mắt nhìn qua hắn một chút.
Trong đôi mắt xanh thẳm của cô chứa đựng dịu dàng hiếm có nhưng thật không may là Tư Mặc đang cúi đầu nên không thấy.
Thuận theo động tác của Tư Mặc, cô xoay người gác hẳn hai chân mình lên đùi hắn sau đó ngã lưng nằm xuống sofa.
Tư Mặc cảm nhận được động tác của cô không nhịn được ngước mặt ngạc nhiên nhìn cô.Đáp lại Mạc Hy chỉ hơi nhướng mày ý nói 'muốn làm gì làm đi'
Trong lòng Tư Mặc kinh hỉ vô cùng nhưng trời sinh lạnh nhạt nên không biểu hiện quá rõ ra bên ngoài. Nhưng nhìn vào đôi mắt sâu hút kia cô vẫn biết hắn đang vui.
Sờ chân người khác vui đến vậy??! Mạc Hy có chút vui vẻ nghĩ trong lòng.
Hắn nhẹ nhàng gỡ xuống đôi giày cao gót màu đen của cô...Quả nhiên bị ửng đỏ cả lên rồi.
Đưa tay xoa nhẹ vài cái ,Tư Mặc có thể cảm thấy được bắp chân của Mạc Hy thả lỏng ra.Hắn khá tự tin với việc này dù sao trước đây hắn cũng làm rất nhiều lần.
Đầu hắn hơi cúi giống như đang chăm chú bóp chân giúp cho Mạc Hy nhưng thật ra đôi mắt lại len lén liếc nhìn cô.
Mạc Hy cả người đều thả lỏng, nhắm mắt lại hưởng thụ cảm giác được ông trùm hắc đạo bóp chân cho.
Nếu như cô kể chuyện này ra ngoài chắc chắn mọi người đều nghĩ cô bị bên hoang tưởng.
Một người cao quý giống như đế vương làm gì có việc chịu hầu hạ người khác đừng nói là bóp chân.
Thấy cô thả lỏng ngay cả một chút phòng bị với mình Tư Mặc liền có chút nao nao trong lòng. Cô như vậy là........
Tư Mặc giúp cô xoa bóp chân nhức mỏi nhưng càng xoa hắn càng không thể nào lờ đi cảm giác nhẵn nhụi dưới tay.
Da chân cô trắng nõn, mềm mại ngay cả một sợi lông cũng không có. Từng ngón chân tinh tế được sơn màu đỏ tươi. Cổ chân thon thả gần như chỉ cần một bàn tay là có thể bao lấy.
Hắn có chút không tin được đôi chân này có thể đạp gãy cổ một người. Nhưng thật không tin không được vì hắn đã được chính mắt chiêm ngưỡng cảnh đó.
Đây là một bàn chân ,một bàn chân,....Tư Mặc cố gắng thôi miên chính mình nhưng đôi bàn chân tinh xảo này quá hấp dẫn đối với hắn.
Hắn muốn hôn ,muốn cắn lên đôi bàn chân nhỏ này.
......
......
......
......
"Này." Mạc Hy từ lúc nào đã ngồi dậy ở cự ly khá gần mà nhìn Tư Mặc. Lúc nãy cô chỉ tùy ý mở mắt thì thấy tên này đang thất thần nhìn chân cô.
Với kinh nghiệm của cô ,đôi mắt hun hút đen láy thất thần kia chứng tỏ hắn đang có ý đồ xấu....với chân cô.
Quả nhiên người có quỷ trong lòng thì luôn dễ giật mình.
"H.hả?!?!" Vì quá chăm chú 'xoa bóp' mà Tư Mặc không cảm thấy Mạc Hy lại gần. Thật là quá sơ xuất mà.
"Đang nghĩ gì vậy?!! "
"Không có gì. " Hắn đâu thể nói cho Mạc Hy rằng mình đang muốn chà đạp chân cô chứ.
Mac Hy cũng không hỏi nữa, cô dựa đầu vào ghế nhìn gốc nghiêng tuấn tú chết người của hắn.
Quá suất rồi a~~
Tư Mặc thì không có thoải mái như cô.Hắn bây giờ trong lòng có chút chột dạ giống như ăn trộm bị bắt tại trận vậy .
Càng nghĩ càng ra sức bấm huyệt đạo trên chân cô.Nếu Mạc nhi thoải mái thì chắc sẽ quên đi chuyện này a?!!
Mạc híp mắt lại hưởng thụ.Vừa ngắm trai đẹp vừa được xoa bóp chân....thật tốt a~~~
Dạo này chính Tư Mặc cũng nhận ra Mạc Hy đã thả lỏng với hắn rất nhiều. Hắn cảm nhận được cánh cửa của trái tim cô đang dần mở ra trước mắt hắn.
Nhưng mọi thứ vẫn quá mơ hồ khiến hắn không thể phân biệt được.Hắn không biết mình đã đi được bao nhiêu trên con đường đi vào trái tim cô.
Tư Mặc nhìn Mạc Hy đột nhiên hỏi.
"Em đã đi đâu vậy ???!!" Bình thường hắn sẽ không bao giờ hỏi những câu như vậy.
Vì hành tung của những người giống như Mạc Hy ,Tư Mặc,...không phải bao giờ cũng nói ra được.Lỡ như đang làm việc quan trọng của gia tộc thì không cách nào nói được.Những việc ảnh hưởng đến lợi ích gia tộc thì bọn họ luôn phải cẩn thận.
Hắn hỏi câu hỏi này là muốn thử xem Mạc Hy có trả lời không. Nếu đổi lại là Mạc Hy hỏi hắn thì hắn chắc chắn sẽ trả lời. Không phải trả lời mà là ngoan ngoãn khai báo.
"Hửm??!" Mạc Hy hơi nhướng lên nhưng không trả lời liền.
Không thấy câu trả lời của Mạc Hy ánh mắt Tư Mặc liền ảm đạm phản phất sự cô đơn.Hắn đánh giá quá cao vị trí của mình trong mắt cô____
"Vừa nãy đi đến xem khu đào tạo sát thủ_Ám Dạ của gia tộc.Xem xét tình hình cùng đấu với một vài sát thủ hạng A." Nhìn Tư Mặc thay đổi nhanh chóng cảm xúc trên mặt mình.Mạc Hy không trêu đùa hắn nữa nhanh chóng nói.
Ánh mắt hắn lập tức sáng long lanh cả gương mặt như vừa được gió xuân thổi qua làm bay đi bao khí lạnh.
Cô ấy nói...cô ấy thật sự nói với hắn.
___________________Hết _________________