Nếu lúc nãy không phải Tư Mặc phản ứng nhanh ,lách người né tránh thì chắc chắn hai viên đạn kia đã ghim thẳng vào ngực hắn.
Không có phản hồi nhanh nhạy như hắn Hoa Linh cứ như vậy mà bị trúng hai viên đạn vào ngực chết tại chỗ.Đến cuối cùng cô ta vẫn chưa thể một lần chạm vào người Tư Mặc.
Cô ta mở chừng mắt không cam lòng nhưng lúc này Tư Mặc không có thời gian để nhìn cô ta có cam lòng hay không.
Hắn nhanh chống lui vào trong đóng sập cửa lại lách người nấp vào bức tường bên cạnh.Tiếng súng không ngừng vang lên nhanh chóng khiến cánh cửa thành một cái tổ ông.
Tư Mặc nhíu mày sắc mặt trầm ngâm. Lại là ám sát!!!
Nơi này là địa bàn của Hà Quy nếu có thể để sát thủ tuy tiện như vậy ra tay thì chắc chắn phải có sự giúp đỡ của ông ta.Dùng con gái mình là dẫn dắt sau có không chút do dự mà vứt bỏ.Chỉ vì lợi ích???!
Mà hắn không có nhiều thời gian để suy nghĩ . Hắn phải giải quyết thật nhanh đám người này để đến chỗ bảo bối. Cô ấy đang ở một mình chắc chắn cũng bị sát thủ nhắm đến rồi.
Trong lúc Tư Mặc suy tính thì tiếng súng vẫn không hề suy giảm cứ như vậy mà hướng trong phòng mà bắn mặc kệ có trúng ai đi nữa.
Sau năm phút liên tục xả súng thì đột nhiên tiếng súng ngừng lại. Tư Mặc lặng thần lắng nghe tiếng bước chân đang từng chút đến gần căn phòng.
Lập tức định thần cơ bắp đều căng cứng.Phải giải quyết thật nhanh...một kích là đủ.
Sát thủ từ bên ngoài thận trọng tiếng vào. Tay cầm súng nhắm vào mọi ngóc ngách mà mình có thể nhìn đến.
phập Một nhát nhanh mạnh chặt thẳng vào nơi yếu hại nhất là cổ.Tên dẫn đầu không tin được mở trừng mắt không thể tin được ngả xuống.
Rõ ràng lúc nãy hắn không cảm nhận được một chút hơi thở nào. Sát thủ hạng A được dày công huấn luyện dưới tay Tư Mặc thật giống như cỏ rác.
Nói thì lâu nhưng thật ra mọi thứ chỉ diễn ra trong vòng vài giây.Mấy tên đằng sau thấy Tư Mặc đột nhiên xuất hiện thì cả kinh nhanh chóng muốn nổ súng nhưng không kịp.
Tư Mặc đã nhặt súng của tên cầm đầu mà bóp cò liên tục khiến bọn chúng có người chết có người hoảng sợ. Mất khống chế đội hình ban đầu làm cho phản ứng cũng chậm đi.
Trong lòng bọn chúng kinh hãi.Quá nhanh...thật sự quá nhanh.Chugs không theo kịp.
Không chút né tránh mà cứ xông thẳng lên.Nhìn như liều mạng nhưng thật ra mọi đường đi nước bước đều được suy tính kỹ càng.
Nhưng bên ngoài bây giờ không phải chỉ có vài người. Lúc này Tư Mặc càng khẳng định trong khách sạn này toàn là sát thủ còn có khi là cả hòn đảo này. Có thể không phải toàn là sát thủ chuyên nghiệp nhưng có thể là tay sai dưới trướng được gia tộc huấn luyện.
Mẹ nó!!!Ngay cả một người trầm ổn như Tư Mặc cũng có xúc động muốn mắng to.
Cuộc ác chiến bắt đầu ,mùi máu tanh xộc lên chứng tỏ sự hiện diện của cái chết.
Tư Mặc đã thoát khỏi căn phòng đi được một đoạn nhưng phải ngừng lại né tránh vào bức tường vì sự tấn công ồ ạt. Bọn chúng cứ núp ở đó không ngừng nả súng làm Tư Mặc không thể đi tiếp.
Trên người Tư Mặc lúc này nhiễm đầy máu tươi của khác.Ánh mắt vẫn trầm ổn nhưng không che giấu được sự khát máu cùng sát khí nồng đậm.
Những kẻ ngăn chặn đường đi của hắn sều phải chết.
Phía Tư Mặc đã như vậy bên Mạc Hy cũng không khá hơn.
Cô đang nhắm mắt thư giãn trong dòng nước ấm áp thì đột nhiên sát khí ập đến.
Giống như phản xạ tự nhiên của cơ thể Mạc Hy hụp vào trong nước nhưng viên đạn vẫn sượt qua cánh tay cô.Lúc nãy là phản ứng tự nhiên nên khi hụp xuống cô uống một ngụm nước lớn.
Nhìn cánh tay của mình đang chảy máu.Màu đỏ của máu tươi nhanh chóng hòa vào dòng nước.
Mạc Hy cũng không hề vội ngoi lên cố gắng làm ra vẻ đang nổi lềnh bềnh mặt úp xuống nước. Cô không xác định được bên ám sát có bao nhiêu kẻ nên không thể manh động.
Lỡ vừa ngoi lên ăn đạn thì chết.Cô đảm bảo lúc nãy là bắn tỉa.Với hành động lúc nãy đã làm nước văng lên tung toe chắc hẳn không xác định được mình có trúng đạn hay không. Chắc sẽ có người đến kiểm tra.
Khi cô tưởng chừng như hết hơi thì có kẻ đi đến gần.Hắn muốn đến gần kiểm tra thì ngay lúc này.
Mạc Hy đưa tay nắm lấy gáy hắn kéo mạnh đầu hắn xuống làm cho nó đập mạnh vào sàn gạch.Máu tươi lập tức phun ra.
Cú đập quá mạnh làm cho kẻ kia hôn mê choáng váng _bất tĩnh. Mạc Hy cướp lấy súng trên người hắn cũng không lãng phí lấy hắn che lấy thân mình làm tấm khiên.
Vừa lấy hắn làm bia đỡ thì pằngpằngpằng đạn từ súng bắn tỉa cùng những kẻ ẩn núp đều ghim lên người hắn.
Thật may mắn!!! Thật may mắn!!!
Mạc Hy cũng không quay đầu lại nhìn ba chân bốn cẳng chạy nhanh vào phòng đóng cửa. Hiện tại đây là nơi an toàn nhất mà cô có thể dùng làm chiến tuyến cho mình.
Đi vào phòng cũng không vội thở ra mà nhanh chóng lách mình núp vào bức tường. Quả nhiên....bọn này thật dư đạn a.
Cứ như vậy mà bắn vào. Dùng súng đạn với một cô gái vô hại như cô không thấy quá đáng sao?!!
__________________Hết__________________