Sự kiện đó cứ như vậy mà được Mạc Hy bỏ qua,đúng là yêu thì có thể bỏ qua tất cả.
Đã một tháng từ lần đó,nhìn cứ như không có chuyện gì xảy ra nhưng thật chất sóng ngầm đang cuộn trào.
Lãnh thị liên tục bị tấn công bằng những đòn kinh tế từ bên ngoài.Thất thoát tài chính, cổ phiếu bị giảm.
Đây là lần đầu tiên,con rồng dũng mãnh khiến người người nể sợ của thương trường bị thương đến mức này.
Những người nắm giữ số lượng cổ phiếu nhỏ đang bị âm thầm mua chuộc, bán cổ phiếu của Lãnh thị ra thị trường.
____
"Tiểu thư " Lý Nhan câu chặt mày tiến vào thư phòng, đi đến đối diện tiểu thư nhà mình.
"Có chuyện gì?" Mạc Hy cũng không ngước mặt lên mà vẫn chăm chú nhìn vào màn hình máy tính.
"Có người bán ra % cổ phần của Lãnh thị."Lý Nhan nhìn quầng thâm trên mắt tiểu thư nhà mình cảm thấy thật đau lòng.Mấy hôm nay tiểu thư bận rộn không ngừng để giúp Lãnh thị củng cố lại.
"Mua!Ra giá cao mua lại đi." Mạc Hy đưa tay bóp trán mình.
Đã có % bị bán ra.Cô chỉ mua lại được %,còn lại đều bị tên kia mua.
Rõ ràng hắn đã có chuẩn bị từ trước cho cuộc xung đột lần này.
Huỳnh Phong...hắn điên rồi.Chọc giận ông trùm của thế giới ngầm,chỉ chuốc lấy một hậu quả mà thôi.
Biết rõ kết quả nhưng vẫn làm ,định cá chết lưới rách sao?
Ring ring
Điện thoại trên bàn run lên cắt ngang dòng suy nghĩ của Mạc Hy,trên màn hình điện thoại hiện lên hai chữ 'Mặc Mặc' còn có ký hiệu trái tim nữa.
"Em đây" Trượt trên màn hình, Mạc Hy nhẹ giọng nói.
[ Em có thời gian không? Chúng ta cùng dùng bữa.]
"Lúc này mà anh còn có tâm trạng rủ em đi ăn cơm?Lãnh thị sắp phá sản tới nơi rồi a." Mạc Hy buồn cười nói.Giọng điệu thản nhiên này,nhìn vào trái ngược hoàn toàn với cô.
Không biết Tô thị hay Lãnh thị mới là thứ bị người ta công kích a.
[Không phá sản.Anh vẫn nuôi em.]
Đương nhiên là không phá sản.Muốn đánh sập Lãnh thị ,một đế chế đứng đầu thương trường suốt bao nhiêu năm không phải là một việc dễ dàng như vậy.
"Anh cũng không cần dối lòng như vậy.Nếu có thật phá sản thì em nuôi anh vẫn được." Mạc Hy thích nhất chính là trêu chọc hắn,cô biết dù cô có trêu chọc thế nào thì Tư Mặc vẫn sẽ chiều theo cô.
[Hảo.Nuôi anh đi.Anh đói.] Tư Mặc biết cô đang muốn trêu ghẹo anh nhưng vẫn ngoan ngoãn thuận theo.
Cả thế giới ra đây mà xem ông trùm hắc đạo biến thân thành thê nô cao cấp này.
"Haha...Được rồi.Giờ chúng ta đi ăn cơm ở đâu?" Bao nhiều mệt mỏi do thức khuya đều bay biến.Tư Mặc giống như thuốc bổ của cô vậy.
[Nhà hàng Lộc Ký được không?] Đây là nơi mà Mạc Hy nói với hắn rằng cô rất vừa lòng.
"Được a.Vậy em đến đó đợi anh."
[Không.....anh đang đứng trước biệt thự rồi] Lúc nói chuyện điện thoại với Mạc Hy thì hắn đã đang trên đường đi rồi.Hắn biết Mạc Hy sẽ không từ chối hắn.
"...Anh vào trong đợi em một chút.Em sẽ xuống ngay"Cái con người này thật là....
Nhìn trên người mình mặc váy lụa mỏng.Khụ..khụ...cô nghĩ mình nên nhanh chóng đi thay đồ trước khi lão già thích kín đáo kia phát hiện thứ cô đang mặc.
Cô sẽ vị trừng nữa cho xem.
________
Hai mươi trôi qua,Mạc Hy với áo sơ mi cùng quần suông dài trên người, đi xuống lầu.Phía dưới có một nam nhân hết sức bình thản uống trà chờ cô.
"Mặc mặc ~~" Tiếng kêu của cô làm mấy người hầu giật mình suýt nữa là giục luôn đồ trên tay xuống.
Còn người bị gọi lại rất thản nhiên lên tiếng "Ừm.Đi thôi."
Hắn đã đặt một gian riêng ở Lộc Ký rồi,cũng đã gọi những món cô thích cho họ chuẩn bị trước. Giờ đến chắc sẽ vừa lúc để đồ ăn mang lên,cô sẽ không phải chờ lâu.
Định nắm lấy tay cô đi thì tay hắn chợt cứng lại.Tay di chuyển từ bàn tay lên khuôn mặt của cô.
Bàn tay hắn thật lớn ,nhẹ nhàng sờ lên gương mặt cô.Thật ấm áp nhưng cô lại cảm thấy có điều chẳng lành.
Quả nhiên...
"Đây là gì?" Bàn tay tư mặt bao lấy một bên má cô,ngón tay cái miết nhẹ quầng thâm dưới mắt cô.
Thôi chết...cô sợ hắn chờ trễ nên nhanh chóng thay quần áo.Lại quên mất chuyện che quầng thâm mắt của mình.
"Đây là một kiểu trang điểm của giới trẻ ngày nay nha.Đó là...AAA." Bàn tay nhẹ nhàng sờ má cô lập tức chuyển sang bẹo lấy nó.
Tư Mặc không nói gì chỉ trầm tĩnh nhìn cô,bên mày trái có xu hướng nhếch lên.
".........Là quầng thâm." Dùng giọng điệu như ủy khuất trả lời nhưng thật chất trong lòng Mạc Hy ngọt ngào muốn chết. Tư Mặc luôn để ý cô như vậy.
"Anh đã nói gì với em?" Mặt Tư Mặc không có bất cứ một biểu hiện dư thừa nào nhưng rõ ràng là đau lòng.
"Ăn no ,ngủ kỹ đừng lo lắng gì cả." Mạc Hy thành thật trả lời.
....
....
....
....
Cuối cùng Tư Mặc thở nhẹ ra,cúi người, nhẹ nhàng đặt lên đôi mắt xinh đẹp kia một nụ hôn.
"Đừng thức khuya,đừng lo lắng,anh sẽ giải quyết mọi chuyện." Nhìn sâu vào đôi mắt xanh thẳm,Tư Mặc chậm rãi nói.
"Dạ"Ngoan ngoãn ngoan ngoãn
Còn lâu cô mới đứng ngoài nhìn hắn giải quyết mọi chuyện một mình.!!!
_____________Hết____________