Nhìn khuôn mặt cute phô mai que của Hạo Thiên , Thy Thy cho dù muốn giận cũng ko biết giận làm sao , vội lất đầu chịu thua , nàng nâng nhẹ ngón trỏ vuốt dọc lên sóng mũi cao thẳng của cô cười triều mến , mà Hạo Thiên cũng rất hiểu ý ngay tức khắc nở nụ cười yêu thương đáp lại Thy Thy , cùng lúc đó tiếng tằng hắng thu hút sự chú ý của Hạo Thiên cũng như tất cả những ai đang có mặt trong phòng bệnh , xoay đầu nhìn về nơi phát ra thanh âm kia , Hạo Thiên vô cùng kinh ngạc khi thấy Bảo Vy xuất hiện ở đây , định lên tiếng nói gì thì Thy Thy đã nhanh hơn bước tiến đến chỗ Bảo Vy thân thiết khoác tay , giọng điệu ko che dấu sự vui mừng
- Chị Vy , chị đi đâu đây ( Thy Thy )
- Con nhóc này ! Hỏi ngộ ko ? Vô bệnh viện ko đi thăm bệnh hoặc khám thì chẳng lẽ đi dạo rồi về
( Bảo Vy )
- Ahaha...đúng nhờ , em quên ( Thy Thy )
- Chị Thy , chị quen chị Bảo Vy á ? ( Hạo Thiên )
- À , chị quên nói với em , ba chị với bố chị ấy có làm ăn chung với nhau , tính cả cũng hợp nên hay đi chơi nhóm với nhau , thế vậy ra em cũng quen ( Thy Thy )
- Chung trường mà ! ( Hạo Thiên )
Quan sát sắc mặt Hạo Thiên khi nói đến mình thì liền trở nên bất lực , Bảo Vy vừa giận vừa cảm thấy buồn cười , định bụng sẽ chêu ghẹo Hạo Thiên chút thì khi nhìn tới những vết thương trên người cô , mắt Bảo Vy bất giác lạnh đi , sát khí nồng đậm vây quanh nàng cũng bắt đầu bộc phát ko kiên dè , như cảm nhận đc sự thay đổi trong đôi con ngươi của Bảo Vy , Hạo Thiên vội nắm lấy tay nàng ấy xoa nhè nhẹ , ý bảo bản thân ko sao , nên Bảo Vy ko cần vì những kẻ bất hảo mà khiến mình phiền lòng , và dĩ nhiên Bảo Vy cũng hiểu hàm ý của Hạo Thiên , chỉ là ko tức cũng ko đc , mắc quá nghe lời Hạo Thiên kìm nén lại cơn thịnh nộ , nhưng ko có nghĩa Bảo Vy nàng sẽ bỏ qua cho tên dám làm hại Hạo Thiên
- Chậc , tự nhiên mất đi kẻ hầu , thiệt thòi to mà ! ( Bảo Vy )
Thấy ko khí hơi trầm , Bảo Vy lên tiếng chêu chọc Hạo Thiên khiến cô vốn đang cảm xúc liền lập tức xù lông , lại cộng thêm Thy Thy phụ họa và Vĩnh Hy tiếp lời , thế là bất tri bất giác Hạo Thiên biến thành trò đùa của các lão bà nhà mình lúc nào chẳng hay , mắc quá khi nhìn những người mình yêu thương đang hòa hợp bắt chuyện cùng nhau , Hạo Thiên dù rằng có bị xem như trung tâm của sự chọc ghẹo , cô vẫn cảm thấy vui vẻ
" Ủa mà Kayen đâu rồi ta ? " ( Hạo Thiên )
Vừa chợt nhớ đến , Kayen cũng từ ngoài cửa bước vào trong phòng , nàng thong thả nhìn lượt các tuyệt đại mỹ nhân , nội tâm bèn ko nhịn đc cảm thán sức hút mà bản thân đã tặng cho Hạo Thiên , để giờ đây người nàng phải lòng đã tự bao giờ thu về dàn harem hùng hậu , nghĩ đến ngày tháng sau này phải vất vả giúp Hạo Thiên tập hợp các lão bà , khiến bọn họ chấp nhận sự thật rằng tình yêu của họ phải chia sẻ , Kayen có chút đau đầu , biết sao đc bây giờ , ai biểu nguyệt lão lỡ se rối dây tơ hồng làm chi , để hiện tại thay vì cắt đứt hết dây tơ thì đành nối chúng hết vào chỗ thôi
- Tớ mới vừa từ chỗ Ô bác sĩ về , ông ấy bảo cậu phải nghỉ ngơi tịnh dưỡng thật kĩ , siêng uống thuốc và bồi bổ cơ thể thật nhiều chất , cam đoan đúng tuần sau cậu sẽ khỏi mà ko để lại di chứng ( Kayen )
- tuần ? Sao mà lâu ( Hạo Thiên )
- Cấm phàn nàn , trong tuần này sự vụ tập đoàn nhiều vô kể , tớ bận lắm ! Ko có thời gian chăm cậu đc , nên ko biết tôi có thể nhờ mọi người chăm sóc cậu ấy giùm chứ ? ( Kayen )
Nói chuyện với Hạo Thiên xong thì Kayen vờ như bản thân bất đắc dĩ mà nhờ vả tất cả các gương mặt đang hiện diện ở phòng bệnh , và ko cần đoán , ai nấy đều rất sẵn lòng chăm nom Hạo Thiên giúp Kayen , về phần Hạo Thiên sau khi nghe lí do của Kayen liền cảm thấy có lỗi , thân là thần mà Kayen phải giúp đỡ Hạo Thiên nhiều vậy , còn ko đc trả công nữa , nghĩ đến đây Hạo Thiên thề với lòng phải luôn trân trọng và nghe mọi lời sai bảo của Kayen , chỉ cần Kayen muốn , Hạo Thiên cô sẽ đáp ứng hết thảy mà ko ngại khó khăn , mắc quá Hạo Thiên sẽ chẳng biết đc , Kayen ko phải bận do tập đoàn nhiều việc hay gì , nàng đơn giản là tạo cơ hội cho Hạo Thiên cùng lão bà của cô thôi