Editor: Chubyy
Bùi Sở nhìn tin nhắn chuyển khoản trên điện thoại, có chút khó tin.
Cô chớp mắt cái, đếm lại số không lần nữa.
Thực sự là...!sáu số không!
Chúc Tu Duẫn vậy mà chuyển trăm vạn cho cô!
Giá trị của số tiền này thực sự khiến cô bối rối.
Mặc dù cha mẹ lúc còn sống cũng không bạc đãi cô nhưng chuyển lần nhiều như vậy, đúng là chỉ có mình Chúc Tu Duẫn.
Bùi Sở mím môi, tối hôm qua còn nghĩ cách làm sao hỏi mượn tiền bọn họ, kết quả hôm nay cô lại hoàn thành trong nháy mắt.
Boss, đúng là boss đấy, Bùi Sở lặng lẽ cảm thán.
"Bùi tiểu thư? Bùi tiểu thư? Số tiền này...!Cô xác định muốn đầu tư sao?" Nhà sản xuất có chút chờ mong.
Số tiền mà Chúc Tu Duẫn chuyển, chưa nói đến việc bù đắp vào khoản tiền thiếu hụt, còn đủ để đầu tư vào một bộ phim.
Bùi Sở hơi nhướng đuôi mắt, nở nụ cười: "Xác định."
Lôi Bân nghe xong cũng không thể ngồi yên, dù sao Bùi Sở năm nay cũng không có thu nhập gì, đến lúc đó vì giữ thể diện tìm công ty ứng tiền, bọn họ cũng không có bỏ ra nổi.
Hắn vội vàng cúi người xuống thấp giọng nói: "Thân ái, tăng thêm mấy trăm vạn đó, em, em đừng có nhanh mồm nhanh miệng.
Tuy rằng đã quyết định, bộ phim này không phải vẫn chưa quay sao, anh có thể tìm cho em bộ phim mới! Tăng hơn so với số tiền đầu tư ban đầu của em, như vậy không đáng!"
Tuy là nói vậy, dù sao "Thanh cung truyện" là một dự án lớn, cô rất vất vả mới nắm bắt được cơ hội, có lẽ đây cũng là một con bài để cô xoay chuyển tình thế.
Nếu lúc này từ chối, với tình trạng hiện tại của cô, có lẽ Lôi Bân sẽ không quan tâm đến cô nữa.
Sau khi nghe điều này, Bùi Sở cũng không để ý, dùng tay nhẹ nhàng đẩy hắn ra.
Các nhà tư sản đều không ngờ Bùi Sở lại sảng khoái đồng ý như vậy.
Cô nghiêng về phía trước: "Tôi đã đưa tiền, cũng xem như là cổ đông lớn nhất, tôi có điều kiện."
Sự đầu tư của Bùi Sở đã khiến họ rất hài lòng, lúc này các điều kiện đều được đáp ứng từng điều kiện một: "Bùi tiểu thư mời nói."
"Phân cảnh của Đặng Thu Giai hơi nhiều rồi."
Mặc dù bộ phim cung đấu nhà Thanh này có hai nữ chính, nhưng dù sao cũng là chuyện tình chốn hậu cung, nhân vật mỗi người vẻ, đương nhiên phân cảnh của ai nhiều thì sẽ chiếm ưu thế.
Vì thế trong casting cũng tốn rất nhiều tâm tư.
Mấy người kia nghe xong liền hiểu.
Lôi Bân ở bên nuốt nước bọt, tác phong này quả nhiên là Bùi Sở.
Thà đả thương địch thủ , tự tổn hại , cũng sẽ không để người đối diện hưởng chút lợi.
Sau cuộc họp, Lôi Bân đi theo sát Bùi Sở tiến vào văn phòng.
Hắn cầm một chồng tài liệu: "Thân ái, đây là kịch bản "Thanh cung truyện", những chuyện khác có liên quan đã gửi vào điện thoại di động của em, ngày tới em từ từ xem nhé, chờ đoàn phim bọn họ chọn vai đầy đủ, chúng sẽ lập tức gia nhập! À đúng rồi, nhân vật em chọn diễn lúc trước không thay đổi."
Bùi Sở không đáp, phát ngốc nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại.
"Sở Sở? Sở Sở?" Lôi Bân đưa tay ra quơ quơ trước mặt cô.
Bùi Sở tỉnh táo lại, "Biết rồi, không có việc gì em về nhà trước đây, cứ để kịch bản ở trên xe của em là được."
Đúng lúc cô đứng dậy chuẩn bị rời đi, điện thoại truyền đến tin nhắn WeChat.
[Chúc cẩu]: Nếu chuyển khoản không đủ thì có thể viết chi phiếu
Bùi Sở thực sự sắp bị dáng vẻ hào bất nhân làm cho hôn mê.
Hào bất nhân: có nghĩa là người giàu phơi bày sự giàu có một cách cố ý hoặc vô ý, khiến người bình thường đố kỵ, ghen ghét
Có tiền cũng không thể làm như này chứ!
Lôi Bân lén lút ở bên cạnh liếc cái.
Bùi Sở thấy thế lập tức tắt điện thoại: "Nhìn cái gì mà nhìn!"
"Hì hì, anh cái gì cũng không thấy, cái gì cũng không."
- -------------------------
Bùi Sở mất tập trung lái xe về đến căn hộ.
Bắt người tay ngắn cắn người miệng mềm, có thể cho cô chiếm lấy toàn bộ.
Nhưng số tiền lớn như vậy cũng không thể nhận không.
Nghĩ tới nghĩ lui, Bùi Sở đã soạn thảo một tin nhắn rồi gửi đi.
[Cảm ơn, không dùng nhiều tiền như vậy, em mượn một ít, sẽ viết giấy nợ cho anh.]
Tin nhắn vừa gửi đã có hồi âm.
Chỉ có điều người nào đó lạc đề: [Buồi tối ở nhà đợi anh.].