Đi đến phòng uống nước, thấy bên trong đầy đủ dụng cụ cùng café các loại, Thái Gia Tuyền nhất thời kinh ngạc. Cuộn lên tay áodùng tay cuộn tóc lên sau gáy thành hình đuôi ngựa, thò tay vào túi áo lấy ra chiếc kẹp tóc kẹp lại tóc.
Đi rửa tay thật sạch, tiện thể rửa sạch ly đong café, bình café ly đựng cafe rửa sạch một lần luôn. Sau đó đem những thứ kia đặt lên máy hong khô. Dĩ nhiên cô cũng hong khô cả đôi tay mình. Thật ra bình thường cô sẽ không nghiêm túc như vậy , chỉ là hôm nay cô lại được pha lại café cho Hạ Cẩm Hiên mà đã một năm nay cô không làm. Cô đã không tự chủ được nhắm đến phương diện thật hoàn mĩ.
Lát sau cô lấy ra tất cả các loại café ra lần lượt ngửi qua hết lần nhíu mày một lát cô bỏ chúng sang hết bên. Một lát sau cô cũng nhắm mắt hít sâu hài lòng vì tìm được loại café kia ở tủ dự bị, cô chọn ra trong đó loại café theo thứ tự là Sumatra Mandailing, Italy và Moka cùng với một máy lọc café có độ sâu và độ nóng để hãm café.
Cầm lên ba loại cà phê, ngửi chúng một hồi ( nghề của cẩu, không có biện pháp ), không dùng đến cốc đong đo, dùng cảm giác trực tiếp trọn hỗn hợp kia lại, dùng máy say café say chúng một lần , sau khi say xong nhanh chóng lấy ra khỏi cối liền bỏ vào máy pha café đỏ mùi café không bị bay mất quá nhiều, dùng lửa nhỏ nấu cafe.
"Oa, thơm quá nha! ~" Lý Giai Giai chẳng biết ở phía sau cô từ lúc nào, Thái Gia Tuyền vì quá nhập tâm mà không hề phát hiện.
"Hô, cậu tính hù chết tớ à!" cô nhìn cô ta trách một chút. Thái Gia Tuyền lại rất đắc ý nói: "Tớ đối với cà phê rất có thiên phú, như thế nào? Ngửi thấy không tệ chứ? Đợi lát cho cậu thửt, tớ nấu cả một bình lớn nè ~ nơi này có nhiều loại café nhưng không có loại tốt nhất, thế nhưng lại còn rất nhiều."
"Ha ha, vậy tớ nhất định phải nếm một ly rồi ~" Lý Giai Giai không chút khách khí.
"Không được, nhiều lắm là nửa ly, nếu nư không đủ tớ lại phải chạy qua đây nấu cho bọn họ lần nữa à." Thái Gia Tuyền chỉ sợ Hạ Cẩm Hiên sẽ không được uống."Lại nói. . . . . . tớ đây pha trộn café cho cân đối không phải ai cũng thích." Cô muốn nói là, cách thức pha này là dực vào khẩu vị Hạ Cẩm Hiên khẩu để nấu , cô còn chuẩn bị môt bình lớn café khác bởi vì hầu hết mọi người đều thích vị của máy pha café.
"Thật sao, thật sao, nửa ly cũng được, dù sao về sau tớ sẽ trở thành người coi trọng cậy nên café cũng phải có một phần ~" Lý Giai Giai vẫn rất vui vẻ."Nói không chừng a, Tổng giám đốc đại nhân sẽ vừa ý cậu pha café trực tiếp điều cậu đến pha café cho mình thì có cơ hội rồi~"
Thái Gia Tuyền sửng sốt một chút, trong lòng có chút hi vọng nhỏ, ngay sau đó lại tự giễu thở dài: "Trên thế giới khẩu vị của cả vận người giống nhau sẽ không có hi vọng đó đâu."
"Cái gì?" Lý Giai Giai hiển nhiên không hiểu ý của cô.
"Không có gì. . . . . ." Thái Gia Tuyền cười cười, tiếp tục làm công việc của mình.
Cô tiện tay chuẩn bị luôn trà hoa cỏ, chỉ còn đợi nước sôi chế vào bình trà nữa là ổn.
Chuẩn bị xong tất cả, Thái Gia Tuyền nói vài câu với nhân viên phụ trách ở đó, Rồi đem café và trà đặt tại chỗ ngồi trong hội nghị. Lúc này mới cùng Lý Giai Giai cùng ra khỏi phòng họp.
Lúc này đã là buổi chiều h phút, hội nghị bắt đầu lúc h đúng lúc bắt đầu. Khi Thái Gia Tuyền đi ra đến cửa thang máyđột nhiên nghe huyên náo ở phía sau lưng hẳn là một nhóm người tụ lại. Hạ Cẩm Hiên, bước từng bước đi đến chỗ phòng họp.
Thái Gia Tuyền ngây người tại chỗ, nhìn chằm chằm vào bóng dáng của hắn. Hơn một năm, mới gặp lại, cô không nghĩ rằng chỉ gặp thoáng qua cũng khiến mặt cô hồng lên tim dập dồn dập một lúc lâu. Hắn so với lúc trước có mị lực mê người hơn rồi cứ như hạc trong bầy gà ấy. Thân mình tránh kiện hợp với trang phục chỉnh trang Khuôn mặt anh tuấn có thể so sánh ngang với minh tinh nổi tiếng. Bước đi uy phong vững vàng khiến hắn toát lên khí thế vương giả. Bên cạnh đám người tinh anh thế nhưng cứ như là phụ gia khiến cho nổi hẳn lên khí thế không tầm thường của hắn.
"Tiểu Tuyền, đừng đừng có phát ngây ở đó, có thang máy rồi kìa!" Lý Giai Giai thật ra cũng có chút ngây ngốc nhưng không giống Thái Gia Tuyền ngây ngốc sâu đến thế.
Bị Lý Giai Giai vừa nói vừa kéo cô vào thang máy, mà cửa thang máy vứa khép lại trong nháy mắt, Hạ Cẩm Hiên bỗng nhiên dừng bước, nghi ngờ quay đầu nhìn sang phía thang máy . . . . .