đôi mắt mở ra từ mắt đen sang màu tím lạnh lùng tà mị, lỗ tai xuất hiện khuyên tai có hình dạng sấm sét màu tím, quần áo thay đổi thành cổ trang màu tím
có chỉ bạc đơn giản không xa hoa, tỏa ra khí chất tôn quí, thần thánh của một đế vương, nếu như có thêm vũ khí đặc biệt của Hứa Lâm Tu trên tay thì
càng thêm tôn quí hơn, có quyền nắm giữ sinh tử của con người vậy.
Bạch Thiên tròn mắt nhìn chủ nhân biến hóa lớn khi kí khế ước với nó, trong mắt lộ ra kinh ngạc, vui sướng, cái đuôi càng thêm vũ động nhìn chủ nhân mà nó tưởng niệm.
”Chủ nhân”
”Ừm... ta cảm nhận có một số hình ảnh rời rạc trong đầu ta, giống như kí ức vậy, ta chỉ biết rằng ta đúng là một trong lục giả thần,
có nhiệm vụ cân bằng thiên địa, trong đó ta còn biết người là thú sủng của ta,còn lại thì mơ hồ “
”A.. bởi vì chủ nhân kí ức vẫn chưa được mở ra nên không trọn vẹn”
”vậy sao”
Hứa Lâm Tu giơ ngón tay lên kích phát sức mạnh, lập tức xuất hiện tia chớp màu tím nhỏ bé trên ngón tay, hắn cười khẽ, hắn biết bản thân hắn là ai,
mặc dù còn mơ hồ nhưng không sao sớm muộn gì sẽ biết rõ hơn không phải sao, mà hình dáng này đúng là hắn của ngày xưa, hắn buông tay
nhìn nó đang kích động, thu nhỏ lại đến trước mặt hắn, cười một cách vui vẻ tâm hắn không khỏi có chút nhu hòa, nó là thú sủng luôn bên cạnh
hắn hơn trăm năm, đến khi hắn không có ở bên vẫn chấp hành nhiệm vụ chờ đợi hơn ngàn năm.
”Được rồi, ta đã nhớ được một phần, sức mạnh hiện tại của ta là cấp đúng không?”
Bạch Thiên giật đầu:
” đúng vậy chủ nhân, ngài sức mạnh như vậy là mạnh rồi nhưng nếu gặp kẻ có cấp tu vi cao hơn thì ngài sẽ thua, cho nên ngài vẫn phải tu luyện để tăng thêm thực lực của mình”
”Ừm...ta biết”
nói xong đi đến bên cạnh bàn gỗ chạm vào, khi sắp chạm vào thì cả ba món lóe sáng chiếu thẳng vào mi tâm ấn kí ba sấm sét kia của hắn,
có bóng hình mơ hồ giống hắn hiện ra,giọng nói ôn hòa, lạnh nhạt, trầm thấp vang lên trong đầu hắn.
”người đã đến hậu nhân của ta, ta luôn chờ đợi người, ta biết người đã kí khế ước với Bạch Thiên, ta là Hứa Vũ Kì, là một trong lục giả thần.
Thống trị một phương, sức mạnh của ta là Lôi Thần, khi ta truyền thừa cho người thì người sẽ biết làm gì tiếp theo, bởi vì người là ta và ta là người,
đây cũng coi như kiếp trước đi, những món này là của người, người muốn xử lí thế nào tùy người”
Nói xong không đợi hắn phản ứng lại lập tức truyền thừa cho hắn,ánh sáng lóe lên chiếu thẳng con người hắn, giữa mi tâm hoa văn sấm sét
càng nổi rõ hơn, Hứa Lâm Tu nhắm mắt lại cảm nhận trong đầu hắn xẹt qua bao nhiêu hình ảnh của đời trước,
lòng hắn không bình tĩnh được, run lên vì trong hình ảnh đó có người con gái mỉn cười nhìn về hắn, hắn biết người con gái đó là nương tử của hắn.
”Người cảm nhận được đúng không? Haha đúng như người nghĩ người con gái ấy là nương tử của người, người phải đến bên nàng ấy,
tiếp tục kề vai chiến đấu và bảo vệ nàng ấy, ta không bảo vệ được nàng ấy, ta rất hối hận khi đó ta không nên bỏ lại nàng ấy, vậy thì người đời này
hậu nhân của ta thay ta bảo vệ nàng ấy tránh khỏi kiếp nạn đi, nàng ấy gặp rất nhiều kiếp nạn chỉ có các người đời này có thể bảo vệ được nàng ấy, ta đặt hy vọng vào người đấy hậu nhân của ta”
Trong giọng nói vừa bất đắc dĩ, chua sót, tràn đầy tình cảm vừa đau lòng khi nhớ lại năm đó ánh mắt nhìn về Hứa Lâm Tu hy vọng hắn có thể thay hắn (HVK) làm được.
Hứa Lâm Tu trầm mặc, có chút rối loạn cô gái kia thật sự là nương tử của hắn sao, trí nhớ vụn vặt khá mơ hồ như vậy không nhận rõ khuôn mặt cô gái ấy,
rõ ràng nhận được kí ức truyền thừa vì sao lại không rõ ràng như vậy qua một phút suy nghĩ hắn nhìn về hắn (HVK) kiên định nói.
”Được, ta nhất định bảo vệ người đó, người yên tâm đi bất quá ta muốn biết vì sao trí nhớ khi truyền thừa là mơ hồ không rõ ràng như vậy”
”À.. cái này thì người phải nuốt viên đá kia người mới nhớ được rõ ràng tuy nhiên hiện tại người không thể hấp thu được nó nhưng trước khi nuốt
người phải lên cấp hoặc cấp trở lên mới nhớ được toàn bộ, nếu người hiện tại nuốt nó người sẽ gặp nguy hiểm cơ thể chịu không được,dễ thương tổn đến kinh mạch, viên đá kia là Tâm Thạch chứa đựng sức mạnh Lôi quang cường đại “
”Nói vậy,ta nên làm gì?”
Hứa Vũ Kì không kinh ngạc chỉ mỉm cười rạng ngời khiến cả người hắn càng thêm tuấn tú, ôn nhu không giống Hứa Lâm Tu tà mị,
giống như biết rõ đáp án và câu hỏi của Hứa Lâm Tu, một lần nữa Hứa Vũ Kì nói và chỉ quyển sách trên tay Hứa Lâm Tu đã cầm lên.
”Người cần phải tu luyện mới có thể bảo vệ được thứ người cần,
cuốn sách này chính là tâm pháp cả đời của ta để lại cho người, người nhất định phải tiếp thu hết tâm pháp của nó, sau đó phải hủy nó nếu không, họ sẽ cướp lấy làm điều xấu!”
”Họ”
Hứa Lâm Tu nghi hoặc nhìn Hứa Vũ Kì đang nghiêm túc kia.
”đúng vậy là họ, người sẽ biết thôi, trong đó có một người con gái độc ác luôn tàn nhẫn giết người con gái của chúng ta, chúng ta mắt mù mới bị ả lừa dối,
dùng bề ngoài tỏ vẻ mình là người vô tội, ngây thơ khiến chúng ta phải tin ả, làm chúng ta thương tổn đến người con gái trân bảo của chúng ta.”
Nói xong lòng hắn đau đớn, đôi mắt dần hiện tia máu nhìn Hứa Lâm Tu đang kinh ngạc kia.
”nhớ kĩ phải bảo vệ nàng ấy, thời gian của ta đã hết!”
Sau đó Hứa Vũ Kì biến mất để lại một câu nói: “ bảo vệ... đi tìm những lục giả khác..hợp lại.... Giết những..kẻ trong bóng tối..”
Khắp nơi yên tĩnh lại, Hứa Lâm Tu vẫn đứng yên, tiểu hồ ly đôi mắt lúng lính chớp chớp nhìn chủ nhân vẫn đứng mãi, gãi gãi tai,
đi đến chân Hứa Lâm Tu kéo kéo, hắn cảm nhận có cái gì đang kéo quần áo của hắn, nhìn xuống thấy nó lo lắng nhìn hắn, nói.
”ta không sao, chỉ là ta cần sắp xếp lại nhiều chuyện xảy ra trong đầu thôi.”
”nga~”
Hắn cười cười,lại nhìn cuốn sách trong tay bề ngoài khá cũ kĩ hiện rõ chữ "Lôi Tâm", thử mở ra thì quyển sách lóe lên từng con chữ, từng hình ảnh nhảy nhót truyền vào não hắn, hắn nhắm mắt cảm nhận nó truyền như vũ bão.
Sau phút tiếp thu những tâm pháp đó,hắn mới mở mắt ra, lập tức hiện ra lôi màu tím đốt cháy cuốn sách, cuốn sách phút chốc bị cháy xém nát cho đến thành cát bụi,
hắn không thèm nhìn lại đến cầm quyển trục bức tranh kia, mở ra đập vào mắt là một nửa bản đồ cổ, tiểu hồ ly cũng nhìn thấy bản đồ trong bức tranh reo lên.
”Chủ nhân,đó là bản đồ dẫn đến thế giới kia mà!”
”thế giới kia nào?”
”ngài không biết sao, đó là một phân bộ thế giới của ngài!”
”thế giới của ta!”
”đúng vậy!! phân bộ thế giới kia chính là một thế giới do ngài tạo nên hay nói cách khác ngài chính la người canh giữ, quản lí, nắm giữ sinh tử của thế giới đó, còn nơi này không phải là thế giới của ngài.”
”vậy đây là đâu?”
”đây là thế giới ngoài ý muốn không tồn tại thuộc quyền hành của bất cứ ai cả, năm đó chính chủ nhân cảm nhận được mới nói với ta như vậy, cho nên không ai biết được đây là đâu!”
”thì ra vậy, phân bộ này như thế nào?”
”Ách.. cái này.... đó là một thế giới toàn những người sử dụng sức mạnh giống ngài, ngài chính là Vương của họ!”
”được rồi, chúng ta đi thôi!” hắn cất vào, cầm lấy viên đá theo vào cất giữ.
”vâng!”
Bạch Thiên hưng phấn, đã bao nhiêu năm rồi, ngàn năm rồi cuối cùng nó được ra ngoài nhìn thế giới này ra sao, lập tức theo sau chủ nhân,nhảy lên trên vai chủ nhân cái đuôi cong lại choàng lên người, càng nhìn giống áo choàng lông vậy,
rất nổi bật lên khí chất tôn quí cao cao tại thượng, có phong phạm của một đế vương, hắn nhìn liền mặc nó ngồi trên vai, đi ra
thấy Cố Hàn Băng ngồi trên ghế đá,tay để lên bàn gác đầu ngủ giật, tay còn lại thì cầm cái ly cổ,ánh sáng thủy tinh chiếu lên người cô,nhìn cô giống tinh linh đang ngủ say rất đẹp.
Hắn bật cười, lại gần lay tỉnh cô bỗng dừng lại, đôi mắt lóe lên tia nhu hòa pha lẫn giảo hoạt, cúi người nhìn dung nhan kiều diễm của cô, lại gần thêm còn cách hai cm là chạm vào đôi môi đỏ mọng kia,
(ôi chao.. chị Băng à,chị chít chắc rồi bịt mắt hở mắt xem diễn)
con hồ ly đến giờ vẫn bất động,vì sao ư? Nhìn hành động của chủ nhân đi, ai dám lên tiếng phá vỡ chứ.
(tg:tiểu hồ hiểu chủ nhân ghê nhỉ;
tiểu hồ cười đắc ý: “tất nhiên”)
Còn người phụ nữ này trông rất quen giống như đã gặp ở đâu, nó đang rối rắm nhớ lại, haiiz ngàn năm rồi mà đầu óc của nó sắp bị mai một rồi sao,
ôi chao..ôi chaoo~ không nên a, không tốt cần phải luyện trí nhớ thôi không khéo nó thành cụ lãng trí mất..khụ sao nó nghĩ vậy nhỉ..
không đúng nha! Nó soái khí ngờ ngờ vậy làm sao mà thành cụ lãng trí... đang nghĩ lan man thì có âm thanh lạnh lùng vang lên làm nó hết hồn muốn ngả ngửa chỏng vó.
”Anh đang làm gì hả?”
”khụ.. không có gì chẳng qua gọi em không tỉnh nên thấy em ngủ ngon anh khong nỡ,thấy có thứ gì đó dính mặt em nên anh mới cúi người kiểm tra lấy ra.”
Hắn không xấu hổ bị bắt gặp, chỉ nói lí sự cùn mặt không đỏ, không suyễn, không chớp, vẻ mặt vô tội nhìn cô, mặt cô đen lại nghe hắn phản bác,
từ khi chờ đợi hắn không hiểu sao cô có cảm giác buồn ngủ nên ngủ quên mất thời gian, đến khi cô cảm nhận có thứ gì đó thở vào mặt cô, ngứa ngứa,
lông mi run run, hơi nhíu mày, nghe thấy mùi hương đặc trưng của phái nam chui vào chóp mũi cô, mắt cô lập tức mở ra,đập vào mặt cô là
người đàn ông mặc trang phục cổ đại, có hoa văn ba đạo sấm sét màu tím trên trán, đeo khuyên tai sấm sét,trên vai có con hồ ly trắng thuần khiết
phối hợp trang phục màu tím chỉ bạc của hắn càng làm hắn thêm tôn quí, cô khá bất ngờ trước cảnh này, nếu có cô gái nào nhìn thấy sẽ thét lên "soái ca" nhưng đáng tiếc cô không thèm thưởng thức ngược lại mặc đen trừng hắn.
--- ------- còn tiếp
PS: hài lòng không, chương này ok nha mấy mẹ oi~ phiêu a phiêu... đừng thúc giục chương mới nữa nhé,chương lần này ra sớm hơn dự định nhỉ. sắc mặt đau khổ
PSS: nhớ vote, comt,bình chọn chương cho ta nhé hehe.. hẹn gặp lại chương sau chụt chụt
PSS: mấy chương sau sẽ có cơ hội gặp lại con nhỏ nữ chủ điên nè, còn có nhân vật bất ngờ sắp xuất hiện nhân vật này cũng là nam chủ nhưng ảnh sẽ k thuộc trong cung của chị Băng nha,
vì ảnh này bị khống chế rồi,bị tác giả vàng đầu độc rùi, nên luôn mù quáng tin tưởng nữ chủ, ảnh này trôi qua kiếp sẽ ko còn cơ hội trở về bên nữ chính con gái của ta đâu.. ai ôi nói nhiều bí mật ghê..chẹp chẹp.. ta k nói nữa từ từ tự tìm hiểu đi nha..pipi ngoại truyện này nói về quá khứ của Diệp Si Nhi,Cố Lâm Hùng,Nguyễn Huệ Nhu,.... là nói về các trưởng bối đó nhé.
nói thật mình không muốn vik đâu, viết thì vik quá khứ ngắn gọn trong cuộc hành trình vén màn sự thật luôn chứ vik ngoại truyện khá dài lắm hjc hjc TT^TT. quyết định này rối rắm nên giao các nàng quyết định bỏ phiếu nhé
số phiếu chọn cao thì mình mới công bố kết quả chọn. kết thúc chọn ngày // chủ nhật tuần sau.