Cũng chẳng khá hơn Tứ Long là bao, họ bị hất ra không thương tiếc. Đám người này là ngu thật hay đang giả ngu đây, mỗi loài động vật trong đây đều to khoẻ hơn các cá thể loài ở bên ngoài, sức của một người thì làm sao hạ hết chúng chứ. Xem ra lần này nó không ra tay là không được rồi.
- Tứ Long lo con to kia; anh và Ryna lo con kế bên; Ken, Rey, Ryu lo con kế tiếp. Con còn lại để tôi.
- Nhưng em... - hắn tính cản nó thì bị Tứ Long mắng không thương tiếc. ( tên này chưa biết nó và hắn quen nhau. Chứ không thì...)
- Có lệnh thì làm đi. Nói lắm. Cậu mà nói nữa chị sẽ không tha cho đâu. - Kỳ Long đe doạ. (Vì nó không cho nói thân phận, tuổi của họ lại nhỏ hơn nên phải gọi nó là chị ).
Trận chiến bắt đầu. Theo sự chỉ huy của nó, cuối cùng cũng giết được con quái vật mình heo mà sức trâu kia. Giờ đây trong trận chiến này chỉ còn lại đối thủ đang “liếc mắt đưa ghèn” là nó và con heo... Thấy con heo bắt đầu gầm gừ thì nó nhếch mép bắt đầu thủ thế nhưng trên gương mặt vẫn xuất hiện chữ to đùng “I don't care”
Con heo đang xé gió lao về phía nó với tốc độ bàn thờ... Vâng... Heo Đại ca đã đáp cánh an toàn ở sân bay Mặt Đất... Một tràn vỗ tay cho cú hạ cánh tuyệt đẹp nào... À à vào vấn đề chính chứ nhỉ?.. Heo ca ca cứ bổ thẳng vào nó thì nó lại né, lần này nó không né nữa mà đứng im đó đối diện với con heo. Vì đây là con heo to và mạnh nhất trong con nên không thể dùng cách thường giết được. Lần này cũng như lần trước con heo lại lao về phía nó, nó lấy chân trái làm trụ tay vung hình tròn rồi hất con heo qua một bên (chắc dùng Thái Cực Quyền. Híahía) rồi sử dụng cú đấm mà hắn đã dạy cho nó hôm trước, con heo vẫn cốp gượng dậy chậm chạp tiến về phía nó.
Pằng... cuối cũng là âm thanh tiễn em về nơi cuối trời. Nhanh. Gọn. Lẹ. Khỏi tốn sức.
- Em có súng sao nãy không cho một phát để chúng chết luôn đi chứ. Làm vật lộn với chúng mệt chết được. - Rey nhăn nhó than thở.
- Nếu vậy thì còn gì là huấn luyện nữa. - Ryna và Kun đồng thanh. Rồi bất chợt nhìn nhau đỏ mặt quay đi. Thấy điều lạ thường Tứ Long và Ryu cứ lôi chuyện này ra chọc họ suốt.
Sau ngày dựng lều, ăn uống kham khổ, chiến đấu với bao nhiêu là thú rừng, bị thương không biết bao lần thì cũng thoát khỏi khu rừng nguy hiểm này