Hôm nay kế hoạch của nó bắt đầu khai triển. Diva hôm trước đang tiến hành dụ dỗ cha con nhà Wiilliam và có thêm sự góp mặt của gương mặt danh giá Ryu và Ryna.
Ryu vận váy xòe màu hồng mang hình tượng của một vị tiểu thư ngây thơ (tiểu yêu thì có), Ryna thì ăn mặc sành điệu hơn khuôn mặt tỏ vẻ tri thức, danh gia hào môn. Vừa đặt chân xuống lầu Kun và Rey đã nhăn mặt uất ức lên tiếng:
- Tại sao họ phải làm chuyện này chứ. Không phải có người kia là được rồi sao?
Nó thản nhiên đọc báo trả lời:
- Là họ tự nguyện.
Biết là tự nguyện nhưng chàng vẫn không đành lòng để người trong mộng của mình làm mồi dâng lên tận miệng cho tên sói hoang kia.
- Cũng không được. Anh thật sự không thích vậy đâu. - Kun phụng phịu thả mình xuống ghế.
Nó hiểu tình ý của người họ nhưng họ không chịu nói ra tình cảm của mình thì coi như chuyện này họ không liên quan, mắc mớ gì phải làm bộ mặt đó với nó chứ. Ngay cả tình cảm của chính bản thân cũng không thể nắm bắt thì họ có tư cách gì ra điều kiện với nó. Đã là nam nhi thì phải có chí khí, yêu được thì nhận được. Nếu đã không dám thổ lộ thì chịu mất đi là vừa.
- Đó là việc của anh, có liên quan gì em. người không là gì của bọn họ cả, người không có quyền quyết định ý kiến của họ. - nó nhàn nhạt liếc mắt sang Ryu và Ryna rồi tiếp tục đọc báo.
- Ờ...bọn anh... - Rey và Kun cứ ấp úng nhìn nhau không dám nói. Tuy họ là playboy quen biết bao cô gái, nhưng đó cũng chỉ là vui đùa qua đường, còn bây giờ đứng trước người con gái mình yêu thì những câu nói tình tứ trước đây cứ bay đi đâu hết. Thật là không có chí khí nam nhi a~~
Nó ngước mắt nhìn Kun rồi nhếch mép, thật không biết bây giờ nó có nên làm bà mai không nữa. Ồ thật...anh nó cần một người vợ, nó cũng cần một người chị dâu. Haiz...chắc phải vậy thôi...
- Lên phòng đi, khi nào gọi thì xuống. - nó quay qua nói chuyện với Ryu và Ryna. cô nàng cũng ngoan ngoãn mà nghe lời. Nay hiền dữ...
Lần này nó phải giúp ông tướng kia thừa nhận tình cảm của mình, tuy nó cũng không nhân từ gì nhưng vì tương lai của anh nó đành làm người tốt một bữa.
- người lo lắng chuyện gì chứ.
- Bọn anh sợ người đó không chấp nhận tình cảm của bọn anh. - Rey ỉu xìu cúi mặt, Kun cũng chẳng khá hơn là mấy. Tứ Long và Tứ Qủy chưa yêu nên cũng ngu ngơ về chuyện này đành dạt sang ngồi cạnh nó cho yên chuyện. Hắn và Kio thì ngồi ''vỗ về'' chàng trai ''yếu đuối''. Vô tâm nhất là cha con Peter... có bộ games đua xe mà cha con lê lết từ hôm qua cho đến nay, mặc kệ tất cả, bỏ luôn cả thằng anh và thằng cháu đau khổ vì tình. (cũng không phải là đau khổ gì)
Nó thoải mái dựa vào người của Quang Long và Kỳ Long chân thì gác lên đùi Bi và Shyn, nhàn hạ nhìn thằng anh ''vô dụng'' của nó mà thở dài:
- Duyên là do trời định. Phận là do người tạo. Hạnh phúc là do chính bản thân phải nắm bắt. Nếu anh lo sợ bản thân không đủ tư cách thì anh đã quá xem thường bản thân rồi. Không tự nắm bắt hạnh phúc của mình thì đó mới là không đủ tư cách.
Nghe nó nói xong ai cũng tròn mắt nhìn. Chắc lão đại ăn nhầm cái gì hay uống lộn thuốc rồi, hôm thì bá đạo quá mức cho phép, còn giờ thì triết lý tình cảm sâu xa. Lão đại đúng là lợi hại hơn xưa mà.
- Nhưng...
Nó chép miệng. Ngu gì mà ngu vô hồn.
- người đừng có tiết kiệm tình yêu như thế chứ.
Nó thở dài rồi kết luận bằng một câu nói mà bản thân tự cho là đúng. (bả làm như bả yêu giỏi lắm á trời)
- Con người có thể đến với nhau bằng nhiều cách... Đó là cái duyên. Nhưng để cùng nhau đi đến cuối con đường thì phải biết nắm bắt. Duyên trời đã định các người phải gặp và yêu nhau thì phải mạnh dạn tiến tới. Không gì là không thể. Đừng để người thương của mình phải đợi lời tỏ tình. Điều đó chẳng hay ho chút nào.
Họ vẫn đang say sưa lắng nghe lời ''giáo huấn'' của ''chuyên gia tình yêu''
- Con lượm bóc đâu ra mấy câu đó hay dzợ... chẳng giống con chút nào. - chú nó nghe xong thì quăng luôn cái máy điện tử vọt sang chỗ nó nịnh bợ.
- Trong mấy cuốn ngôn tình già nua của chú đó. - nó xem thường trả lời. Thật sự nó không hiểu nổi chú của nó nữa, đã hơn tuổi rồi mà toàn đọc ngôn tình. Cái nhà họ Lâm này riết rồi chỉ còn nỗi nó là được bình thường à... (chắc bình thường)
Chú nó trề môi rồi hờn dỗi chạy lon ton lại chỗ máy games tiếp tục đua xe nhưng trong miệng vẫn lầm bầm rủa xả đứa cháu trời đánh.
Nó cho người mời Ryu và Ryna xuống, còn bản thân thì vào nhà bếp, Tứ Long cũng đi theo nó vào bếp pha cacao nóng cho nó. Trước khi biến mất nó còn trêu đùa:
- Nhưng mà....vạn sự tùy duyên.
Rey mạnh dạn nắm tay Ryu:
- Bọn anh có chuyện muốn nói.
nàng gật đầu hồi hộp. Là tỏ tình. Là tỏ tình. Lãng mạn chết mất.
- Anh thích Ryu. Làm bạn gái anh đi. Còn không anh sẽ nói lão đại em từ chối anh. Biết lão đại cỡ nào rồi đấy. - Rey run rẫy lôi nó ra làm bình phong.
Ryu xuất hiện vạch đen trên trán.
- Anh cũng thích Ryna nữa. Anh mong Ryna đồng ý làm bạn gái anh. Em mà không đồng ý anh sẽ ăn vạ với em rồi mách lại với bảo bối là em đá anh... - bên này còn tệ hơn. Kun thật có duyên.
Ryna cũng xuất hiện vạch đen trên trán.
Còn người ngồi trong bếp kia mặt mày âm u, mây đen đầy đầu, gân xanh nổi đầy mặt, hùng dũng bước ra khỏi nhà bếp, giọng nói u ám:
- Không đồng ý một đấm chết nhăn răng.
Ryu và Ryna gật đầu lia lịa, tay nắm chặt tay bạn trai mình, mồ hôi thi nhau chảy. Tỏ tình mà còn bị đe dọa như thế này thì sống sao nổi trời.
Mấy người còn lại nuốt nước bọt cái ực... Lão đại nhà này bá đạo chết mất... Ôi thần linh ơi...
Và ở đây...
Đã diễn ra cuộc tỏ tình lãng xẹt nhất thế kỷ...
Độc quyền chỉ có tại Lâm gia