”haha, xem anh ta tức ói máu kìa, gừ, giám đấu với ta à, còn lâu đi, mà công nhận cái chiêu móc mỉa người khác mình học được của Bi trong quá trình trải nghiệm cũng hiệu quả thật, haha” _ Kan đắc trí cười thầm trong bụng nhưng ngoài mặt vẫn cố tỏ ra bình thường. Hết cãi nhau chàng lại nhìn nhau rất chi là ”đắm đuối”.
Bin đứng đấy nãy giờ chứng kiến người cãi nhau mà chỉ biết lắc đầu chán nản.
Giây phút này, căn phòng khách sang trọng bỗng chốc tràn ngập mùi thuốc súng, những ”tia lửa điện” phóng vèo vèo làm người ta rùng mình, cũng may là Bin có ”nội công thâm hậu” nên không bị điều đó làm cho sợ hãi.
- Này.
Giữa lúc ”dầu sôi lửa bỏng” ấy thì một giọng nói trong trẻo vang lên nhẹ nhàng nhưng có sức công phá vô cùng to lớn, khiến mọi luồng sát khí tan biến trong tích tắc. Minh chứng là ngay sau khi nghe thấy giọng nói ấy thì cả ”ngọn núi lửa” đều đồng loạt quay đầu ra hướng cửa rồi mỉm cười hệt như hoàng tử cười với công chúa.
- người có tình ý gì à mà nhìn nhau say đắm thế.
Đáp lại nụ cười đẹp ”chết người” ấy của chàng, nó lại buông câu khiến người ta ”thương” không nổi nữa. Cả mặt tiu nghỉu, chẳng biết nói gì với nó.
Không thèm để ý sắc mặt của họ thế nào, nó tung tăng chạy lại chỗ Bin:
- Bin, anh gọi em có việc gì vậy?
- À, người kia muốn em thắng trong cuộc thi BG nên đến đây giúp em đó.
- Giúp??? (nó quay ra nhìn chàng tỏ vẻ ngờ vực)
- Hì, đúng vậy. (Kan nhanh nhảu khẳng định)
- Bằng cách nào???
- Thì dạy em hát, anh là ca sĩ nổi tiếng mà. ( Tú trả lời nhân tiện đánh bóng tên tuổi)
- Ca sĩ nổi tiếng? Chả liên quan gì đến chuyện này. (Kan lập tức dìm hàng Tú)
- Sao lại…
- Stop here! Hai người mà còn cãi nhau nữa là tui đuổi về hết nha.
Nó lên tiếng lấy lại hòa bình trước khi chiến tranh thế giới thứ nổ ra. Công nhận là lời của nó thôi mà hiệu quả thật, cả không cãi thêm câu nào dù vẫn thi thoảng ném cho nhau ánh mắt khó chịu.
Sau một hồi thảo luận nghiêm túc cuối cùng anh chàng quyết định sẽ để Kan và Tú cùng nhau dạy nó hát. Nó cũng chẳng thể phản đối gì được nên đành chán nản thở dài.
Trong lúc Bin lúi húi nấu ăn trong bếp thì ở ngoài phòng khách nó lại được nghe ”vị tiền bối” giảng giải về kiến thức âm nhạc. Nào là ”trước hết phải luyện giọn”, nốt nhạc này thế này, nốt nhạc kia thế kia, ”phải chọn bài hát hợp với giọng của mình”, rồi thì ” đặc biệt là khi hát phải dồn hết tình cảm của mình vào”…
Cả cứ thi nhau tuôn ra tất tần tật những gì mình biết có liên quan đến âm nhạc. Nó nghe mà cứ gật gà gật gù chẳng biết là theo kiểu buồn ngủ hay là kiểu tỏ ra đã hiểu nữa.
- Thôi, nghỉ chút, ăn tối đã.
Lời nói của Bin vang lên như vị cứu tinh của nó, lập tức nó tỉnh hẳn người đứng phắt dậy lao vào phòng ăn với tốc độ tên lửa. Ba chàng chỉ còn biết lắc đầu chịu thua rồi cũng nhanh chóng vào bàn ăn.
Ai cũng biết bình thường nó ăn rất ít, nhưng hôm nay thời tiết thay đổi hay sao mà nó lại ăn nhiều kinh khủng. Nãy giờ nó cứ cắm cúi vào ăn không thèm ngẩng lên nhìn ai lấy lần, cũng chẳng buồn móc máy ai cả làm cho cả chàng nhìn mà tròn mắt ngạc nhiên.