Đúng phút sau, Bin lao như bay đến cạnh nó, nét mặt lo lắng + tức giận mà k để ý có kẻ đang nhìn mình ngạc nhiên + khó hiểu:
- Bi, em k sao chứ?
- Dạ
- Đâu, kẻ nào dám bắt nạt em iu của anh vậy.
Nó chưa kịp trả lời thì Bin đã nhìn thấy Kan và Bun đang ngơ ngác, vội hỏi:
- Ơ, Kan, Bun, sao cậu lại ở đây, à mà nãy có thấy thằng láo sược nào ở đây k? Hừ dám bắt nạt Bi của tớ, chúng nó chết chắc.
Bin liến thoắng hồi mà không để ý nét mặt đang thay đổi từng giây của thằng bạn:
-ơ, ý cậu là… con nhỏ này… là Bi của cậu hả? ( Bun lắp bắp)
- ừm.( Bin trả lời tỉnh bơ)
- hơ, Bin, anh wen tên khùng này hả? ( nó ngơ ngác hỏi)
- ừ, bạn anh, à hả, sao em lại gọi chúng nó là khùng, k lẽ… ( Bin nghi hoặc hỏi)
- phải đó, tên khùng này bắt nạt Bi nè, huhu k bít đâu, sao Bin lại chơi với tên đó, bắt đền Bin, đòi lại công bằng cho em đi.
Nó nũng nịu, đem bài nước mắt (cá sấu) ra với Bin, công nhận hiệu quả thật, chả thế, Bin thương nó kinh khủng sao có thể chịu được cảnh ”nước mắt như mưa” của nó chứ. Anh lạnh mặt, ánh mắt như dao hướng về phía thằng bạn đang đơ như cây cơ, giọng lạnh lùng:
- thằng kia, chuyện này là sao hả?
- Hở? Chuyện là… @$%^&()@%$^@&^%%@@@$$ đó chỉ vậy thui ( Bun nhiệt tình giải thích không để ý sắc mặt nghi ngút khói của Bin)
- Chỉ… vậy… thui… hả…? ( Bin kéo dài từng chữ)
- ừm, ê, mà cậu k định binh con bồ mà phản bạn bè đấy chứ? ( Bun nghi hoặc nhìn Bin hỏi)
” hử, bồ sao, thằng này nghĩ thế á, thui được, đã vậy thì… hoho…”_ Bin cười thầm trong bụng, nhanh chóng lấy phong độ:
- phải đó, cậu dám bắt nạt Bi của tớ, lần này tớ phải cho cậu trận mới được, nhìn xem Bi của tớ khóc hết nước mắt rùi nè ( kéo Bi sát lại mình)
- haha, Bin ôi, phải cậu k Bin, trời ơi, hot boy số trường ta, nổi tiếng lạnh lùng mà lại vì con nhỏ bìh thường này á, haha, tức cười quá, cậu yêu nhỏ thế sao, hohoo ( Kan im lặng nãy giờ, tự nhiên cười nói như điên)
- Bệnh thần kinh.
Nó phun ngay câu k thương tiếc, lập tức dập tắt điệu cười nó cho là điên rồ của Kan. Kan tức tối lắm nhưng cũng chẳng dám làm gì nó, vì có Bin ở đây mà. Cậu hậm hực dậm chân xuống đất và còn không quên ném về phía nó cái nhìn chứa đầy nham thạch.
- Này, thôi nghe, cậu mà dám làm gì Bi là tôi cho cậu sang châu phi làm tình nghuyện lun đấy( Bin chừng mắt ”đe dọa”)
- Hề hề, thui lần này xí xóa nha Bin, nha… nhóc, bỏ qua cho bọn anh nhé ( Bun cười, lên tiếng cầu hòa)
Cái điệu cười của Bun phải nói là đầy mê hoặc, từ trước đến giờ chưa cô gái nào thoát khỏi ”ma lực” của nó, không là chết mê chết mệt thì ít nhất cũng rung rinh. Bun sử dụng nó tất nhiên cũng có ý đồ ”mê hoặc” để nó chịu chấp nhận ”lời khẩn cầu” của mình. Tuy nhiên, thật không may cho Bun khi hình như hôm nay là ngày sao quả tạ chiếu Bun hay sao ý, điệu cười không những không giúp được gì mà còn phản tác dụng. Lần đầu tiên có đứa con gái chẳng xi nhê gì với nụ cười đầy mật (mật ngọt chết ruồi) như thế.
- Gì? nhóc á? Tui bằng tuổi mấy người đấy nhé ( nó chống hông, lên giọng)
- ủa, vậy hả, hì hì
- hì gì? Còn chưa xong đâu nhá, Bin, xử họ cho Bi – haha, lần này cậu xác định đi, bắt nạt Bi của tớ, xem đây, hây… za… ( vừa nói Bin vừa lao vào… cù thằng bạn tới tấp)
Nó đứng xem mà cười lăn ra đất. Làm sao không cười cho được khi mà anh chàng cực hot, thần tượng của biết bao cô nàng trong trường, ngay lúc này lại vui đùa như những đứa trẻ. Thật không biết khi các nàng tận mắt chiêm ngưỡng cảnh này hình tượng cao cao tại thượng của chàng, đặc biệt là của Bin lạnh lùng sẽ ra sao nữa.
Được lúc, cả tên mệt lả, mồ hôi đầy mình, vậy mà vẫn chưa chịu dừng lại, nó mím môi nhịn cười lên tiếng:
- này, người.
- Hả? (cả quay lại đồng thanh)
- Thôi, đủ rồi, đừng đùa nữa, không tính vào học à?
- Hajzzzzz, học gì nữa em iu, cúp luôn. Về đi chơi. (Bin đề nghị)
- Phải đó.( Kan và Bun đồng thanh hưởng ứng)
- Hơ. Cúp hả? Thui cũng đk, dù sao cũng muộn rùi, à để e gọi lun con bạn thân đã.
- ờ, z gọi lẹ đi.
Bin gật gù nhưng thật sự trong lòng anh đang lấy làm lạ. Nó có bạn ở đây sao? Lại còn bạn thân nữa, sao điều này trước nay anh không hề biết gì? Hình như giữa anh và nó đã có hơi nhiều bí mật thì phải? Anh không biết chuyện gì đã và đang xảy ra, cảm giác hơi lo lắng, bất an chợt thoáng qua làm nét mặt anh khẽ chùng xuống.
Nó lại lôi con dế xinh xinh ra gọi. Xong rồi đứa xúm lại ngồi dưới gốc cây cạnh đấy. Những cơn gió nhẹ nhàng thoang thoảng hương thơm dịu nhẹ của loài hoa nào đó, nó khoan khoái khép hờ mắt cảm nhận không khí tuyệt vời ấy, chăm chú lắng nghe bản tình ca vui nhộn của vài chú chim vang vọng đâu đây. Hình ảnh hồn nhiên và giản dị ấy, không biết vô tình hay cố ý đã cùng lúc rơi vào ”tầm ngắm” của cả Kan và Bun. anh chàng vô thức cứ ngẩn người nhìn nó không chớp mắt. Họ hình như mới quên mất điều rằng nó là người Bin ”yêu thương”. Nó thì vẫn cứ vô tư đắm chìm trong cảm giác dễ chịu ấy mà không hề biết rằng mình đang làm cho ”kẻ nào đó” tâm hồn phiêu bạt tận chân trời. Còn về Bin, lẽ tất nhiên, tình trạng của thằng bạn không khỏi bị anh phát hiện, anh không nói gì, cũng lặng lẽ ngắm nhìn nó rồi lại nhìn thằng bạn lắc đầu, khóe môi khẽ nhếch lên nụ cười, nhẹ thôi, nhưng đủ để thấy rằng anh đang vui vì điều gì đó. ……….