Sáng hôm sau cả bọn lên đường về nhà, ngôi nhà ấm áp của chính mình, vì hôm qua ham chơi nên tới h mới về tới khách sạn ngủ chưa được tiếng đã phải lên xe về, cả bọn giờ như cọng bún nhũng ra hết trơn.
Do về trễ cộng việc mệt đứt hơi nên cả bọn quyết định cúp đã đám, về nhà ai nấy ngủ.
Tụi hắn thì khỏi phải bàn viện cớ mệt không muốn về nhà vì xa thế là kéo cả đám qua nhà hắn ngủ (thực ra nhà ba anh này nằm chung trên một con đường nếu kholng muốn nói là nằm sát nhau), nhà hắn vốn rất rộng đương nhiên là nhiều phòng ngủ, thế mà anh với cậu chả chịu, chui tọt vào trong phòng hắn mặc hắn chửi bới, đánh đấm, hăm dọa... anh và cậu vẫn mặt dày ở lại không rời phòng nửa bước.
Biết mình đấu không lại hai thằng bạn cờ hó trời bang này, hắn đành bức lực tiếc nuối chia sẽ phòng mình cho anh và cậu. Anh và cậu biết mình đã thắng nên thừa dịp cướp luôn chiếc giường kingside của hắn làm hắn tức muốn trào ruột, nhưng giờ một chút sức còn không có thì làm sao hắn đấu lại hai tên quái vật này, thôi... quân tử trả thù năm chưa muộn, đợi khi hết mệt sẽ sử lý sau.
Hắn đành ngậm ngùi ra khỏi căn phòng CỦA MÌNH để sang phòng khác ngủ, đúng là chúng bạn... trời đánh.
Cô và nhỏ cũng đâu thua gì, cũng viện cớ mệt rồi nhà xa nằng nặc đòi ở lại nhà nó, nhưng cô với không may mắn như anh với cậu, khi cô và nhỏ chỉ mới đưa gương mặt mệt mỏi cộng với đôi mắt cún con ra mà chưa nói lời nào đã bị nó nhìn rõ đuổi không thương tiếc, chỉ biết khóc ròng vì mình có con bạn lạnh lùng vô đối.
Nó sau khi tống hết cái bọn ồn ào náo nhiệt kia thì mệt mỏi lên phòng, thả mình xuống chiếc giường êm ái nó mệt mỏi nhìn xung quanh chạm mắt vào chú mèo nhỏ Luea của mình (nguyên con sử tử kêu mèo nhỏ) vô thức đưa tay vuốt ve bộ lông mượt mà của nó, cảm giác thực dễ chịu.
Luea nhảy lên giường cố ý nằm quanh nó, cuộn tròn lại như tấm chăn lớn quanh nó, nó thỏa mái rút người lại nằm ngọn trong người Luea, quên đi mọi mệt mỏi ban nãy, thả mình vào giấc ngủ sâu.
Nó tỉnh dậy trời cũng chập tối, bước tới tủ đồ quơ bừa chiếc váy xanh đi vào phòng tắm, dòng nước lạnh cùng hương thơm từ hoa hồng làm nó dễ chịu hơn rất nhiều. Bước ra khỏi phòng tắm với chiếc váy xanh ngang gối, mái tóc tím vẫn còn ươn ướt nhìn nó lúc này quyến rũ làm sao.
Bước tới giường ngồi cạnh Luea, vươn tay lấy laptop, nó bắt đầu làm việc. Mấy ngày qua đi chơi không làm giờ nhìn lại có quá trời thứ chưa hoàn thành. Ngồi khoảng phút công việc của công ty cơ bản cũng được giải quyết gần hết, giờ nó mới đề ý tới báo cáo của Ren (có ai còn nhớ).
Công việc của Ken và Ren đơn giản là quản lý bang, báo cáo tình hình của bang, huấn luyện cho các thành viên mới, nhìn vào bảng báo cáo thoạt đầu sẽ thấy rất bình thường nếu người gửi không phải là cặp song sinh này.
Bình thường báo cáo dài lê thê lướt thướt, dài dòng văn tự, không có chuyện của bang cũng kiếm chuyện gì đó kể ra cho dài, vậy mà hôm nay báo cáo chỉ vỏn viện có dòng chữ "Mọi chuyện đều ổn" điều này thật bất thường.
Nó có linh cảm hai anh em này đang giấu nó chuyện gì đó. Bực rồi nha. Nó lấy điện thoại gọi cho cô và nhỏ.
-"Chuẩn bị đi... cho phút... nhanh."
Nói rồi cúp máy không cho cô với nhỏ nói lời nào. Cô và nhỏ chả hiểu gì nhưng vẫn chạy đi thay đồ mặc dù đang bận... ngủ. Cô và nhio nhanh chóng tới nhà nó thấy nó đã đứng chờ sẵn. Tụi nó phóng xe đi xem trên đường chẳng có ai, chẳng có thứ gì.
Tới bar nó thảy xe cho bảo vệ rồi xông thẳng vào, "nhẹ nhàng" đạp đỗ cánh cửa tụi nó bước vào với bao ánh nhìn. Tụi nó ngang nhiên bước đi xem như không có gì, nó cất giọng gọi, chất giọng băng lãnh xen vào đó chút nóng giận và lo lắng.
-"Ken và Ren đâu?"
-".....-"
-"Ở đây không có một người nào có thể trả lời câu hỏi đó sao?"
-"Đại tỷ... ừm... tỷ... chuyện này..." một người trong đám đó lên tiếng nhưng lại không dám nhìn vào tụi nó.
-"Có chuyện gì vậy?" Tụi hắn đâu chui ra đứng trước mặt tụi nó đưa bản mặt ngu ngơ hỏi.
-"Victorya... vào trong ngồi đi... để anh kể mọi chuyện cho em nghe... các em uống gì đó nhé." Killer một người thân cận của tụi nó trong bang, anh là am hiểu mọi thứ, xem tụi nó như em và xem bang như là nhà của mình.
Sau khi tụi nó và Killer vào một phòng VIP gần đó mới phát hiện ra sự hiện diện của ba người nào đó.
-"Sao ba người lại ở đây?" Nhỏ hỏi.
-"Thích thì ở." Tức nhiên cậu là người trả lời.
-"Chuyện này là chuyện riêng của chúng tôi liên quan gì tới mấy người." Cô mặc dù thấy không sao nhưng cũng phải đề phòng.
-"Cũng đâu sao... Victorya đâu có ý kiến." Anh trả lời, thản nhiên đưa ly rượu lên nhấp môi.
-"Nhân cơ hội này King với Queen hợp tác với nhau luôn đi." Hắn lên tiếng, nói một câu mà ai cũng quay đầu lại nhìn.
-"Sao cũng được." Và phát ngôn gây sốc này từ nó mà ra, giờ ai cũng nhìn nó như người ngoài hành tinh mới xuống.
-"Vậy Killer... rốt cuộc là có chuyện gì?"
-"Ken và Ren... đã bị phục kích... cách đây hai ngày."
-"Bởi...?"
-"Anh không biết."
-"Tại sao?"
-"Ken hiện tại đang trong tình trạng hôn mê, còn Ren có bị thương nhưng không nặng, anh có hỏi Ren về việc bị ai phụn kích, nó chỉ trả lời là không biết, còn Ken có biết không thì..."
-"Được rồi... anh ra ngoài đi."
-"Ừkm"
-"Khoan đã... Ken nằm trong bệnh viện nào vậy anh?"
-"À... bệnh viện của Kelvin ấy."
Sau khi Killer đi khỏi căn phòng rơi vào im lặng ai cũng chìm vào suy nghĩ riêng, nhưng tụi nó lại có chung một suy nghĩ, tụi nó nhìn nhau khẳng định suy nghĩ đó
"Mọi thứ bắt đầu rồi"