Sáng hôm nay, tôi vẫn vui vẻ hào hứng đến cô nhi viện Bác Nhân để làm việc. Gần đây tôi thường đi bộ, vì chỗ làm vốn không xa lắm, mà nhân cơ hội này cũng tập luyện thể thao, tôi phải duy trì thân hình hoàn mỹ của của mình chứ. He he (AA)
Nghĩ đến việc sắp gặp được bọn trẻ đáng yêu, lại nghe thấy chúng gọi không ngớt "Chị Tiễn Ni", "Chị Tiễn Ni", trong lòng tôi cảm thấy ngọt ngào như mật, bước chân nhẹ nhàng hơn... ~^^~.
Bỗng nhiên, tôi khựng lại. Tôi bắt buộc phải dừng chân, vì phía trước có một đôi chân ngang ngược đang chặn đường đi của tôi, nhưng đôi giày trên đó lại rất tuyệt, hình như là một nhãn hiệu nào đó rất đắt mà tôi không nhớ tên.
Tên chết tiệt nào vậy? Dám cản đường thợ săn ác quỷ này, muốn chết hả! Tôi nghiến răng ngẩng đầu lên.
T_T Haizzzz~ cứ tưởng ai chơi trò gì, thì ra lại là một anh chàng đẹp trai, một anh chàng đẹp trai hơn những anh chàng đẹp trai bình thường, một anh chàng đẹp trai cao to uy mãnh, một anh chàng đẹp trai cực kỳ.
Ông trời ơi, ông có thể sáng tạo hơn tí được không, có thể đừng quăng một anh chàng đẹp trai trước mặt con một cách vô lý không, ông có biết chuyện này chán phèo đến mức lộn mửa như thế buổi sáng phải ăn rau trưa ăn rau và tối cũng phải ăn rau không?
Haizzzzzz T_T
Cái tên đang đứng trước mặt tôi, có một cái đầu dựng như lông nhím màu vàng kim, nếu tính kỹ hơn thì cái đầu anh ta giống như một loại nhím đột biến gen (tại sao gọi là "nhóm đột biến gen", gọi tắt là "nhím", là vì tôi chưa bao giờ thấy con nhím nào có lông mày này, còn nữa, cũng chưa hề thấy thân một con nhóm nào có vẻ nhanh nhẹn biết đánh nhau như vậy.)
"Anh là ai? Muốn làm gì? =_=" tôi sa sầm mặt hỏi.
"Tiểu Khắc!" Tên đứng cạnh tên đầu nhím nhếch nhếch môi.
"Tôi trả lời cho Lão đại! Chúng tôi là bọn bắt cóc!!! Muốn bắt cóc cô!!!" Cái tên Tiểu Khắc kia nói xong một cách nhanh gọn dứt khoát, rồi nhấc bổng tôi lên nhẹ nhàng như một con gà con, "Soạt" một tiếng, hắn nhấc tôi lên vai như nhấc một chiếc bao bố, sải bước đi thật nhanh với vận tốc chóng mặt đến mức tôi không kịp kêu cứu.
"(>
Bây giờ tôi mới phát hiện, cách đó không xa có một chiếc xe màu đỏ tươi, trên và dưới xe có tới năm sáu người, đang hò hét với chúng tôi, vừa nhìn đã biết là đồng bọn với hai tên khủng bố kia.
Trời, sao lại thế này? Tại saooooooooooooo? Chẳng hề có chút điềm báo nào, tôi đã đắc tội với ai cơ chứ...
"Bỏ tôi xuống, cái tên chết tiệt kia, mau bỏ tôi xuống... —p(>o
Có còn luật pháp đạo trời không cơ chứ, giữa ban ngày ban mặt mà lại bắt cóc một cô gái vừa hiền lành lại đáng yêu như tôi ư!!!
Tôi vùng vẫy cật lực trên vai tên ấy, hai tay và hai chân không chịu dừng lại, những nơi đánh được trên người hắn thì tôi đã đánh rồi...
"Con bé điên! Muốn chết hả?" Một tên khốn khác không biết nhặt đâu ra một chiếc khăn hôi thối bẩn thỉu, nhét chặt vào miệng tôi.
T_T... Trời ơi, cái bọn đáng đâm nghìn nhát dao kia, dám bạo lực với ta ư?! Một chiếc khăn bẩn như vậy mà lại dám đút vào miệng ta?! Chán sống rồi hả?
Hu hu hu... Cứu tôi với... ai đến cứu tôi... hu hu hu hu...
Bất chấp sự chống cự của tôi, cái tên "Tiểu Khắc" đáng chết kia vẫn khiêng tôi đến trước chiếc xe, bạn chúng bắt đầu hiệp lực nhét tôi vào trong xe.
"Bạn gái của Kim Thuần Hy quả nhiên không giống ai!" Tên đầu nhím đáng ghét. Hắn đang nói gì thế nhỉ ?_? Sao lại lôi Thuần Hy vào việc này??? Tại sao tôi xui xẻo như vậy? Sao tôi cứ xui xẻo mãi? Đây đã là lần thứ hai tôi bị bắt cóc rồi...
Chẳng lẽ... chẳng lẽ xinh đẹp là một cái tội sao? Đến ông ười cũng đố kỵ với tôi? Ông ơi, ông đi mà ghen tỵ với Thôi Anh Ái đi, cô ả còn đẹp hơn con nữa mà... hu hu hu ... Trời ơi, xe sắp chạy rồi kìa, ai mau cứu tôi với. cứu tôiiiiiii....
Thuần Hy, Kim Thuần Hy, giờ anh đang ở đâu? T^T Anh vẫn còn nằm trên giường chưa dậy sao? T^T Anh có thể xuất hiện kịp thời để cứu tôi như lần trước không, tôi mong chờ quá, mong chờ quá...
Thuần Hy, hu hu hu hu hu..............hu hu hu hu............hu hu