Tả Giang Thiếu ngồi chơi với Tề Bạch ở trong khách còn những người Tì Tan nói liền đi làm theo
Cô bước vào phòng thấy Dạ Sii đang nằm ngủ liền lại nói nhỏ
- Dạ Sii dạy đi xuống ăn cơm hôm nay Dương Lão Đại dọn cơm đấy
Dạ Sii lập tức ngồi dạy theo bản năng quay mặt lại Tì Tan hỏi
- Tan Tỷ nói thật à chứ không phải Phi Yến nói anh ta trầm tĩnh à
- trầm cm gì ở chung với Tỷ muốn trầm củng chẳng trầm nổi
- Tỷ củng biết Tỷ bị khùng nữa à?
Cô dơi tay cóc đầu Dạ Sii
Dạ Sii cười ha hả ôm cô nói
- Tan Tỷ cảm ơn Tỷ nhiều lúc em nghỉ lúc đó mà không có Tỷ thì giờ này em với Tề Bạch ra sao nữa thật cảm ơn
Cô củng ôm Dạ Sii ôn nhu nói
- có duyên đấy em à sao này em còn phải cảm ơn chị nữa đấy
nghe cô nói vậy Dạ Sii liền buông cô ra nhíu mày
Tì Tan cười ra tiếng đợi chị chị sẽ lấy mắt lại cho em, đưa chồng em về lại cho em đợi chị
lúc cô bước vào phòng liền ngã xuống trán đập vào bồn tắm, cô cố gắng ngồi dạy mở vòi sen xuống cho tỉnh táo thật chóng mặt
mặt cô như thằng con trai mắt bầm miệng bầm trán củng sưng
cô tắm xong đỡ Dạ Sii xuống nhà.... nhìn những người trong bàn ăn hài lòng gật đầu
nói thật cô rất thích như vậy không phải anh em chung dòng máu nhưng vẫn ngồi tại đây và coi nhau như người nhà thật hạnh phúc
cả đời cô chỉ muốn như vậy
vào bàn ăn cô thấy toàn là cá với cá liền ăn cơm không
Dương Phong Hàn nhíu mày nhìn bát cơm không của cô lên tiếng quan tâm hỏi
- Tan em bị gì sao không ăn cá?
Thái Bảo đang ăn cơm thì nghe Dương Phong Hàn hỏi tì Tan giật mình nhìn lại bàn trên bàn toàn là cá Tì Tan ăn không được là đúng rồi
Anh liền đứng dạy định đi vào bếp chiên trứng cho cô thì nghe giọng lạnh lẽo của cô
- Thái Bảo ngồi xuống tao ăn cơm được rồi
Thái Bảo im lặng ngồi xuống ăn tiếp
Dương Phong Hàn nhìn cô rồi lại nhìn cá? chẳng lẻ cô không biết ăn cá
đúng lúc Tề Bạch nhịn không được muốn đi vệ sinh Tì Tan liền dẫn cậu đi
Hoắc Lã Thạc củng thấy Tì Tan không ăn cá liền nhét miếng cá xuống chén cơm của cô
Dương Phong Hàn Tả Giang Thiếu La Quân Tư Đô Tề Ưng Tuấn Kỷ nhìn thấy được củng cười cười chứ không lên tiếng chặn lại
vừa bỏ vào miệng nhai được lần cô liền quăng chén cơm xuống chạy vào nhà vệ sinh nhả ra
Thái Bảo Thuận Ti Phi Yến Ngọc Như hết hồn nhìn những người ngồi ở đây định lên tiếng thì nghe tiếng "RẦM" từ trong nhà vệ sinh chuyền ra tất cả hoảng hốt chạy vào liền thấy Tì Tan ngồi dưới đất miệng đầy bọt mắt trợn trắng nhìn như trúng độc
Tả Giang Thiếu chạy vào định bế cô thì Thuận Tii đẩy ra bế cô chạy qua khu bệnh
tất cả ngay người, Thái Bảo Phi Yến Ngọc Như lạnh lùng liếc những người đang ngơ ngác chạy theo Thuận Tii
Tề Bạch củng lo sợ nắm tay Dạ Sii dẫn qua khu viện
tất cả mọi người chạy vào phòng thì chỉ thấy Tì Tan đang nằm úp mặt áo đã được Thuận Tii xé hết
Tề Laii định bước lên thì Thái Bảo chặn lại
Thuận Tii chẳng biết lấy kim châm ở đâu.. châm từ cây từ cây lên lưng cô khoản gần cây cô mới nhắm mắt lại
Thuận Tii thấy cô đã nhắm mắt liền dựa vào tường từ từ trượt xuống thở hắt ra
anh mà chậm phút nữa là Tì Tan đi đời mô phật
Thái Bảo Phi Yến Ngọc Như
nhìn Thuận Tii rồi lại nhìn cô trong mắt rưng rưng nước mắt
Thuận Tii đứng dạy đi lại đối diện những người con trai ở đây giở giọng lạnh lùng hỏi
- Ai bỏ cá cho Tan?
mọi người im lặng Hoắc Lã Thạc đi bước lên thì Tề Nam Dương Phong Hàn chặn lại
Thuận Tii gật đầu cười như không cười quát lên
- cmn mấy kia biết trò của mấy người sém chút nữa là hại chết nó không?
tất cả ngơ ngác chỉ nhai cá còn chưa kịp nuốt mà lại nguy hiểm tới tính mạng
Thái Bảo đỏ mắt giọng tức giận nói
- sai lầm của chúng tôi là cho Tì Tan vào đường này
Tề Ưng cúi đầu không lên tiếng Dương Phong Hàn nhìn người bạn thân của cô hỏi
- Tan tại sao lại như vậy? chỉ nhai cá thôi mà
Ngọc Như đau lòng khóc ra tiếng Phi Yến nhìn mọi người rồi mới kể
- khoản năm trước lúc Tì Tan mới tuổi chúng tôi còn có cã Dương Khang với người con trai nữa bị đám người lưu manh.... họ tiêm gì cho chúng tôi đấy nhưng Tì Tan lại đòi tiêm hết cây
lúc tiêm vào người vẫn bình thường nhưng gặp phải cá là như trúng độc Thuận Tii đi học y thuật củng bởi vì nó sợ chậm một chút là mất mạng
Tề Ưng nhìn Tì Tan chẳng biết cô đã chịu những gì mà lại mạnh mẽ đến vậy tuổi chỉ mới tuổi thoi đấy
đúng lúc Tì Tan mở mắt thấy được ai củng đang trầm mặt
Cô liền biết mình ăn phải cá áo còn bị xé và đang cởi trần
nhìn Ngọc Như ngồi khóc như mưa giở giọng tức giận nói
- khóc gì tao đây chưa chết mạng tao lớn lắm
tất cả mọi người đều nhìn cô chỉ thấy cô đang cười híp mắt chẳng giống đang chịu đau đớn gì
Thuận Tii đi lại hôn lên trán cô dịu dàng nói
- biết gì không Tan.. anh chậm một phút nữa là em chết rồi đó.. anh mà mất em như anh mất tất cả
Thái Bảo đi lại hôn lên má trái cô ôn nhu nói
- Tan anh xin lỗi mai mốt anh sẽ làm thịt cho em ăn hôm nay anh quên đi tại anh hết... mất em rồi anh sợ mình củng mất theo
Ngọc Như chạy lại hôn lên đầy mặt cô giọng húc híc nói
- Tan hồi nảy tao rất sợ sợ mày bỏ tao sợ mày chết đi rất sợ
Phi Yến đi lại lau mùi hôi trên mặt cho Tì Tan rồi nói
- Tan mày biết không nếu mày mất đi tao củng sẽ theo mày đấy, mất mày như mất bầu trời làm sao mà sống
Tề Ưng, Tả Giang Thiếu, Mã Tuấn Kỷ, Dương Phong Hàn, Hoắc Lã Thạc, Tư Đô, La Quân im lặng nhưng trong lòng ai củng đau xót
cứ tưởng cô không có điểm chí mạng ai cờ cô củng có
một con bé tuổi đã trải qua những gì mà lại quật cường đến vậy.. tuổi này những người khác sẽ học hành chơi đùa không lo âu còn cô tuổi này lại đi vào đường chết
nghĩ đi nghĩ lại mọi người điều rất thương cô nhiều hơn, Mã Tuấn Kỷ cảm thấy củng thương cô giống như thương em gái chị gái