lúc tivi chiếu hình ảnh của Nghiêm Hạo Luân thì Tì Tan cười bình thường nhưng lại chiếu thêm hình ảnh của Nghiêm Phu Nhân vợ của Nghiêm Hạo Luân thì cái muỗng trên tay Tì Tan rớt xuống " Xoảng "
tất cả giật mình xoay lại nhìn Tì Tan, lúc này khuôn mặt cô âm âm u u nhìn rất đáng sợ
" bụp" cái nĩa trên tay còn lại của Cô đã được gắn vào Tivi trên đầu của Nghiêm Phu Nhân
giây
giây
giây
Tivi siêu mỏng từ từ ngã xuống cái nĩa xuyên qua đứng yên
ai nấy đều hốt hoảng kể cả Thái Bảo, Ngọc Như, Phi Yến, "reng reng" điện thoại của cô có người gọi tới, cô bắt máy không cho người bên kia nói gì cô hét lớn
- đều người về đây cho Tao, phá nát Nghiêm Gia cho tao!!!! " hét xong quăng mạnh điện thoại xuống , ánh mắt màu đen thẩm trở nên điên cuồng, giang tay đẩy tất cả đồ ăn trên bàn xuống, Tề Nam chạy lại nhanh tay bế Tề Bạch ra
người bên kia gọi lại cho Thuận Tii giọng đầy lo lắng nói: - Thuận chuyện gì vậy, tại sao Lão Tỷ lại phát tiết như vậy?
Thuận Tii nhìn cô đầy lo lắng nói lại: - thấy Nghiêm Hạo Luân với con khốn đó trên tivi....
- trời đất nhớ quản Lão Tỷ cho chắc vô, không việc gì tháng sau chúng tôi về " nói xong cúp máy không cho Thuận Tii nói lại
Thuận Tii nhăn mày đi lại kéo tay Ti Tan quát lớn
- mày đừng phát tiết nữa tỉnh lại cho tao, năm rồng rã để cho chúng nó lên đỉnh cao bây giờ thời cơ chưa tới mày muốn phá? được muốn phá tao dẫn mày điiii
ai củng ngơ ngác chẳng ai hiểu Thuận Tii với Tì Tan nói gì, cứ anh nhìn tôi rồi lại tôi nhìn anh
- tất cả biến hết cho tôi " cô cả thấy bản thân mình sắp mất khống chế nên đành quát những người ở đây lỡ mong làm tổn thương họ
Đế Tứ Thần đau lòng nhìn cô, biết mình chẳng giúp gì được cô nên lạnh lùng bỏ ra ngoài, những người khác đi theo, bỏ lại Thuận Tii với Tì Tan
thấy tất cả người đi hết Tì Tan nhào tới Thuận Tii đánh liên tục, khoản h Tì Tan mới ngất xỉu , Thuận Tii đau lòng bế cô lên phòng
lúc cậu bước xuống thì đúng lúc Dương Phong Hàn, Hoắc Lã Thạc bước vào
cậu ngồi im trên ghế ánh mắt không còn ôn nhu hiền lành nữa mà thay vào đó lạnh lùng xa cách
Thái Bảo trầm mặt hỏi: - năm là gì?
- mày hỏi làm gì " Thuận Tii cười như không cười trả lời
Thái Bảo tức giận nhìn cậu không hỏi tiếp nhưng Phi Yến lại hỏi
- Nghiêm phu nhân là ai
- Nghiêm phu nhân là ai hã... Hừ là người mà Lão Tỷ tự mình móc tim của nó " Thuận Tii nở nụ cười châm biến
nếu năm đó không phải con khốn đó thì Tì Tan không chịu những nổi đau thấu tận tâm can, không phải vì nó Tì Tan sẽ không trưởng thành vào năm tuổiiiii
Ngọc Như nhớ gì đó hỏi: - với sức của Tì Tan, Nghiêm Gia chết dễ như trở bàn tay? vậy tại sao không giết mà để tới giờ này
Thuận Tii bình tĩnh trả lời: - trò chơi của Lão Tỷ là cho Nghiêm Hạo Luân lên đỉnh cao của cuộc đời sau đó tự chân của Lão Tỷ đạp xuống ... mối hù của Lão Tỷ đừng ai hỏi gì nhiều, nếu không có chuyện gì xảy ra thì tháng sau trò chơi kết thúc, nếu không thì tháng
Đế Tứ Thần trong lòng nhót lên từng cơn, anh nhất huyết hù của cô, anh củng sẽ giúp cô báo
Dương Phong Hàn nhìn Thuận Tii: - thế lực của Tan rất lớn? và cậu là trong cách tay của Tan? các cậu là người của những Gia tộc hàng đầu ?
Thuận Tii cười tươi vỗ tay gật đầu đáp: - Dương Lão Đại, anh rất giỏi nha đúng vậy gia thế của chúng tôi rất lớn, nhưng Thái Bảo, Ngọc Như, Phi Yến, là bạn thân của Tì Tan, với sức của Tì Tan nên người đó củng rất lớn
- Gia Tộc Bắc Đường? hay Đông Phương? Nghiêm Hạo? nhưng Nghiêm Hạo không đúng ? Thái Gia?...... " người hỏi là Hoắc Lã Thạc
nghe Hoắc Lã Thạc hỏi vậy, Ngọc Như cười khinh nói
- Đông Phương ? Đông Phương Mọc là người bạn cũ của Tì Ta
- NGỌC NHƯ " cô vừa tỉnh dạy liền xuống kiếm mấy người này,ai cờ vừa xuống lại nhắc đến Gia Tộc Đông Phương
- tỉnh rồi có đau ở đâu không " Thuận Tii đứng lên nhường ghế cho ccô ngồi
cô lắc đầu, rồi những người ở đây nói
- chuyện của tôi rất dài, sau này các người sẽ biết, đừng ai suy nghĩ gì
tất cả không yên lòng nhưng vẫn phải gật đầu
- Tề Bạch hồi nảy sợ không, má xin lỗi " cô dịu dàng bế Tề Bạch đang ngồi trong lòng Dạ Sii hỏi
Tề Bạch lắc đầu, nhóc không sợ, chuyện năm đó Ba Xà Cẩn củng đã kể cho nhóc nghe, nên khi nghe Tivi nói về Nghiêm Gia nhóc củng rất ghét, và lo cho Má Tan nhìu hơn
- ngoan " cô thơm một cái lớn má phát của nhóc, làm nhóc đỏ mặt tới tận tai
- đi ăn trưa buổi sáng tôi quậy là các người sợ, thật xin lỗi " cô bế Tề Bạch đứng dạy cúi đầu xin lỗi, sau đó đi vào bàn ăn