Đế Gia h sáng, bầu trời hồng hồng sắp sửa trời sáng rồi
Cô nhìn Tề Phú một cái rồi nhắm mắt lại, chậm rãi nói
- Phú chú thật sự yêu Ngọc Như không?
Tất cả lại nhìn cô, Tề Phú gật đầu:- có rất rất yêu
Ngọc Như chạy lại ôm cô nước mắt rơi xuống:- Tan Tan đừng nói, quên đi đó không phải lỗi của mày
Cô đẩy nàng ra bi thương nói:- lỗi của tao, chính là lỗi của tao, tao hại mày mất đi sự trinh tiết, hại mày bị người đời nói làm gái, hại mày tuổi phải cùng tao thăng trầm
- Tì Tan đừng nói đừng nói " Thái Bảo đau lòng chạy lại quỳ xuống ôm cô
Cô không khóc nhưng đôi mắt cô đã đỏ cười ha một tiếng rồi nói tiếp: - Phú xin Chú đừng trách Ngọc Như tại sao lại mất đii sự trong trắng sớm, chú trách tôi nè, tại tôi không suy nghĩ kỹ càng, tại tôi đưa Ngọc Như vào phòng đó
Tề Phú nhìn cô rồi khó hiểu, như vậy đã sao? Trinh tiết thoi mà có gì đâu? Tan Tỷ đang lo anh ta sao này ghét Ngọc Như à
Đế Tứ Thần đau lòng muốn chết nhưng vẫn cố gắng nhìn Thuận Thi
:- Thuận Tii cậu kể đii
Thuận Tii đưa mắt nhìn Lão Tỷ nhà mình rồi bắt đầu kể: - năm trước khi qua Tề Gia, Tì Tan với Đông Phương Mộc đang quen nhau, Tôn Tuyết Hảo đã yêu thầm tên kia lâu rồi, thì hãm hại Tì Tan, dụ Tì Tan uống rượu rồi đưa lên phòng tên Nam nhân nào đó, ai ngờ đâu định đưa vào tới tận trong phòng thì ai gọi tới ả ta phải đii... Tì Tan sắp vào phòng thì thấy Ngọc Như ở đâu chui ra mà Như cũng đang say,giỡn qua giỡn Tì Tan đẩy Như vào phòng đó luôn rồi đii qua phòng của tôi, ôm tôi ngủ, sáng sớm Ngọc Như chạy qua liền kể, rồi Tì Tan chạy qua phòng đó, chỉ thấy được vết máu ở đó chứ không thấy nam nhân đâu hết
- rồi lúc Tì Tan đang đứng trầm tư hút thuốc thì Đông Phương Mộc Tôn Tuyết Nhi bước vào thấy, rồi hiểu lầm Tan, chia tay, sỉ nhục Tan, tưởng Tan làm gái
Nghe Thuận Tii kể, Tề Phong nhớ gì đó liền hỏi:- Phải phòng đó ở trên quán bar đúng không?
- đúng rồi " Tì Tan khó hiểu nhìn anh ta
- phòng số mấy " Tề Phong vô cùng hồi hộp chờ đợi...
Tì Tan cũng nhanh gấp trả lời: -
Tề Phong trợn mắt sao đó cười ra tiếng:- duyên đúng là duyên
- cái gì duyên " Thái Bảo xoay qua hỏi
Tề Phong phấn khích nói lớn: - người năm đó trong phòng là Tề Phú, năm đó tôi thấy cậu ta giữ thân như ngọc liền ác ý, cho cậu ta uống kích dục rồi kiếm cô em nào xinh đẹp đưa vào phòng, nhưng mà lúc tôi dẫn cô em lại thì nghe tiếng thở dốc, nên đành thoi dắt cô em đó về phòng mình luôn
Phi Yến, Thuận Tii, Thái Bảo kích động nhìn anh ta:- thật chứ? tề Phú thật à
- thật thật " Tề Phong nhìn người nói
Ngọc Như nhìn Tề Phú đang vui mừng thì lại nhìn Tì Tan chỉ thấy cô đang ngồi im như đang ngưng thở
- Tan mày đừng trách nữa mọi chuyện qua rồi, người đó là Tề Phú
Tì Tan lúc này mới thở phào nhẹ nhõm:- thật may người đó là Tề Phú
cô nhắm mắt ngã vào ghế, Ngọc Như tự nắm vai cô quay cô đối diện với nàng
- Tan nghe tao nói, chuyện năm đó không lỗi của mày, đừng tự trách bản thân mình, tao nằm không cũng trúng đạn tao không buồn thì mày buồn làm gì, bỏ đii
Cô nặng nề gật nhẹ đầu đứng dạy: - ngủ đii sáng còn kiếm tiền nữa
nói rồi xoay lưng lên lầu, Đế Tứ Thần đii lên theo cô
- Tiểu Tan hôm nay cho anh nằm chung được không? " Đế Tứ Thần nhẹ giọng hỏi
- Được " nói rồi cô kéo anh vào, quăng anh ngã trên giường.... cô đi thay cái áo thun, cởi cái quần chỉ mặc quần lót
Anh đang cảm thấy cổ họng mình đang rất khô khan, cô như vậy mà thay đồ trước mặt đii
- Tiểu Tan anh không phải Thuận Tii, Thái Bảo " Anh bất mãn nói
cô đang tẩy trang nghe anh nói xoay qua cau mày nhìn anh : - rồi sao? anh muốn em à? xin lỗi nếu muốn em chán anh sớm thì được thoi
Đế Tứ Thần đen mặt lườm cô, rồi đi vào nhà tắm
lúc đi ra đã thấy cô đang dựa vào thành giường hút thuốc
- sao này ít hút lại, hút thuốc không tốt " Đế Tứ Thần đi giựt lấy điếu thuốc trên tay cô, rồi đi tắt đèn
nằm xuống, kéo cô vào lòng để mặt cô trước ngực mình tay để trên eo cô
nhẹ giọng hỏi: - Tan có phải em rất mệt đúng không?
- sau này có anh, em cứ yếu đuối, để anh giúp em gánh?
cô cũng hơi cảm động, khẽ ngước lên hôn cằm anh: - cả năm mạnh mẽ nó đã nhập vào máu, làm sao mà yếu đuối được
- thật cảm ơn anh Tứ Thần
cô nằm trên người anh, đè lên anh, nhắm mắt ngủ
Anh lặng yên nghe được tiếng thở điều đặng khẽ nhỏ giọng : - Tì Tan anh rất yêu em, anh biết em sẽ không tin.... đến cả anh còn không thể tin mà, em không thể dịu dàng với anh, không thể nghe lời anh... thì để anh ôn nhu với em, để anh nghe lời em
thật ra cô vẫn chưa ngủ, nghe được mấy câu tỏ tình của anh, bất giác nở nụ cười tươi