- gặp Tan lão đại a
Đế Tứ Thần, Tề Ưng, Tam Tu giật mình đứng dạy nhìn chằm chằm Tì Tan
Xà Cẩn, Xà Thiên cũng đứng dạy mỉn cười nhìn cô
- Xà Cẩn, Xà Thiên, Xà Hạo lâu rồi không gặp " Cô bước xuống đứng trước Thuận Tii... cười tươi nói
- Chủ Mẫu lâu rồi không gặp " Xà Hạo vui vẻ nói
- Tan... em là... " Đế Tứ Thần cảm giác mình quá thất bại ở chung và là người yêu luôn mà anh vẫn không biết
Cô đứng nhìn Tề Ưng, Đế Tứ Thần, Tam Tu, dơi tay lên mắt móc cặp kính áp tròng ra rồi cúi đầu thận trọng: - Xin lỗi đã giấu mọi người nhiều năm qua.. Tôi là Bắc Đường Tan gia chủ BẮC GIA
Tề Nam ngã vào sau ghế luôn: - Tỷ.. à không Lão Đại tại sao lại gạt chúng tôi tại sao?
Thái Bảo mặt không đổi sắc: - chúng tôi đã nói tại các anh không suy nghĩ nhiều thôi
- em im đi " Tề Nam quát lớn
- Tề Nam " Cô hắng giọng ":- dù tôi là ai đi nữa, tôi vẫn là Tì Tan Tỷ của mấy người
Đế Tứ Thần nhìn thẳng vào đôi mắt xanh lá lục thấy được ngông cuồng trong đó
anh đau lòng.. quen nhau cô ấy không tâm sự với anh, anh cũng đã quá vô tâm khi không ân cần hỏi cô ấy
Thuận Tii nói nhỏ vào lỗ tai cô... nghe xong cô gật đầu, cậu bỏ đii
Cô lắc đầu nhìn Tề Nam: - Tề Nam chú giận tôi thì được nhưng tôi không cho phép chú giận Thái Bảo
- Tỷ là Gia Chủ Bắc Gia thì tại sao lại đi chung với Tề Gia " Tề Laii trầm mặt hỏi
-Dương Khang nhờ " Cô nhàn nhạt trả lời
- Đường Tan " Xà Cẩn dịu dàng kêu đi
- huh? " Cô trả lời rất nhẹ nhưng vì đi kèm đôi mắt xanh ấy làm người khác cảm thấy cô rất rất ngông nghênh
- Anh nhớ em " Xà Cẩn đi lại ôm cô vào lòng
- Đường Tan cũng nhớ anh lắm nha " Cô ôm eo anh giọng nũng nịu đáp
Xà Thiên cũng đi lại ôm cô với Xà Cẩn: - Anh cũng nhớ em
Xà Hạo cười hắc hắc đi lại ôm hết người: - Anh cũng nhớ Đường Tan
- gặp rồi đừng xa nhau nữa " Xà Thiên ôn nhu hôn lên tóc cô
- Vâng " Cô cười tươi đáp
- Lão Tỷ, Vũ Nam Cung có mặt " Thuận Tii nghiêm túc nói
Cô nhìn Vũ Nam Cung
Vũ Nam Cung giật mình cũng nhìn châm châm cô rồi nhìn người đàn ông kế bên cô.. đây chẳng phải Tam Xà của Bắc Gia sao? rồi anh ta lại nhìn vào mắt của cô thấy được màu xanh lá lục thì không khỏi kíp sợ
- không biết Gia Chủ Bắc Gia kêu tôi qua có chuyện gì? " Vũ Nam Cung vừa nói xong đã thấy cô đứng trước mặt anh ta
- Hèn nhát " cô vừa dứt lời cô đã đấm vào mặt anh ta một cái
Tất cả vừa mới ngồi xuống rồi bây giờ lại giật mình đứng dạy
- Cô Cô " Vũ Nam Cung tức giận chỉ vào mặt Tì Tan
- mấy người ở đây.. Vũ Nam Cung đi theo tôi " Cô nói xong bước lên lầu, anh ta cũng ngoan ngoãn đi theo
cô và Vũ Nam Cung đi trước phòng của Dạ Sii.. cô đẩy nhẹ cửa vào
ở trong phòng có người con gái đẹp như tiên nữ đang cùng với cậu nhóc xếp thạc
Vũ Nam Cung không thể tin vào mắt mình... người con gái anh yêu, người mà bao lâu nay anh tìm kiếm tung tích.. người mà anh đã hận anh đã yêu: - Tiêu Dạ Si
- xuỵt " Cô đánh vai anh ta ra lệnh đừng nói nữa rồi cho anh ta đứng đó
cô bước vào dịu dàng kêu: - Dạ Si.. Tiểu Bạch
Dạ Sii cười tươi: - Dạ Tỷ
Tề Bạch nhìn thoáng qua cửa thấy được Vũ Nam Cung đang mắt đỏ đứng ở đó
cô nắm tay nàng ôn nhu nói:- Vũ Nam Cung đã về qua cũng đã gặp Tề Bạch... em muốn hắn ta nhận lại Tề Bạch không
phút chốc mắt nàng cũng đã đỏ lắc đầu nói: - Dạ không Anh ấy hận em lắm.. năm đó anh ấy tưởng em vì tiền mới lấy Hoàng Đại Lâm nhưng giờ đây em muốn ích kỷ một lần.. em muốn giấu Tề Bạch đii.. em không muốn anh ấy biết con của em.. lỡ anh ấy hận em rồi cũng hận luôn Tề Bạch càng khổ hơn
Cô cười ha hả: - Dạ Sii năm nay chị hứa hẹn cái gì bây giờ chị làm được rồi
- Tiêu Dạ Si " Vũ Nam Cung chạy vào ôm nàng ấy vào lòng cũng tình cờ đẩy Tì Tan té xuống đất
Dạ Sii như không tin được đẩy anh ra: - Tỷ ơi Tỷ ơi.. anh ấy tới bắt con của em
Tề Bạch đang đỡ cô đứng dạy.. cũng không quen lườm Anh ta một cái
cô đứng dạy cũng lườm anh ta: - Dạ Sii.. hắn ta biết chuyện rồi
- Tỷ " Dạ Sii khóc thành tiếng
Vũ Nam Cung đau lòng ôm nàng: - mắt của em?
- con khốn Kim Tuyết Nhi lấy rồi " Tề Bạch lạnh lùng nói
- Con " Vũ Nam Cung nhìn châm châm Tề Bạch.. cũng ôm nhóc vào lòng.. rơi nước mắt
thấy được màn hạnh phúc như vậy cười híp mắt lắc đầu đi ra khỏi phòng đóng cửa lại.. chạy tưng tưng xuống phòng khách
trong phòng khách bầu không khí âm u quá Cô cau mày nhìn Xà Hạo
Xà Hạo bước lại cô quăng xấp gì xuống bàn.. ánh mắt tức giận nhìn cô
Cô cau mày nhìn xấp ấy... đây chẳng phải hình hôm bữa cô đi bar sao? đẹp dữ nhưng mà sao toàn là chụp lưng không vậy
Cô khó hiểu nhìn Xà Cẩn.. Xà Thiên
Xà Hạo nổi điên quát lớn: - Tiểu Tan em nói đi.. nói về hình xăm trên lưng em
cô nhớ gì đó liền nhỏ giọng: - thì em xăm Ngọc Như xăm cho em
Xà Hạo mất khống chế xé áo thun cô đang mặc ra
Đế Tứ Thần cũng nổi giận đẩy Xà Hạo ra: - Cậu làm điên làm khùng gì
Ánh mắt Xà Hạo bất lực: - Bắc Đường Tan hay em.. vết sẹo trên lưng em là em đỡ CHO AII
tất cả lại một lần nữa kinh ngạc.. Xà Hạo nổi điên là về sẹo trên lưng Tì Tan
Cô cười híp mắt: - đi mua bánh gạo.. ai ngờ giữa đường bị tụi bạn cũ đánh
- Tề Ưng đâu tại sao không di cùng em " Xà Hạo liếc nhìn anh rồi lại nhìn cô
- ở nhà " Cô đáp
- Đi về không cho ở đây nữa " Xà Hạo như Bà Mẹ bắt con gái hư hỏng kéo tay đi về cửa
Cô trốn sau lưng Xà Cẩn:- Em nói thật cái này em không đỡ dùm ai á
- em tự biên tự diễn
Xà Hạo vẫn còn tức giận:- em nói láo
- là đỡ cho tôi " Đế Tứ Thần lạnh lùng mở miệng