vào phòng cô liền hỏi Thư Ký La
- Chú công ty đang gặp gì à?
Thư Ký La lắc đầu,
- nói " Cô vô tư ngồi trên ghế tổng giám đốc
giật mình cậu liền nói - Thưa vấn đề về Tài Chính
- có ai giúp được? " lời cô nói ra Thư Ký La liền hiểu cũng thận trọng nói
- Thập Đường Quốc Tế a nhưng bởi vì thời gian này muốn gặp tổng giám đốc với phó tổng bên bển cực kì khó nên....
Cô gật đầu nhìn đồng hồ củng h rồi liền uy nghiêm mở miệng: - thông báo cho tất cả nhân viên nghỉ không cần tăng ca
- nhưng.. " cậu lau mùi hôi trên trán mấy ngày nay tâm tìm của sếp mình cực kì khó khăn
Cô biết cậu nghỉ liền đứng vỗ vai cậu: - yên tâm đi đi ngày ổn lại không chừng đêm nay ấy chứ
Cậu ngạc nhiên nhìn người con gái trước mắt mình, khuôn mặt non nớt nhưng tại sao lời nói lại làm cậu ta tin tưởng cao đến thế
- Vâng tôi sẽ đi thông báo ngay " sao đó cậu bỏ đi ra ngoài
Tề Bạch chéo chân bĩu môi: - Má đúng là công ty của người khác làm như của Má
ra lệnh chẳng khác gì mình điều hành
Cô cười ra tiếng, để chân lên bàn làm việc : - thích nếu má muốn thì cái công ty này là của má
- Má quá ngông cuồng đi thoi " Nhóc lắc đầu ngán ngẩm, nhóc vẫn chưa biết hết về người má của mình nhưng nhóc biết được Má mình Mạnh đế cở nào
Khi Tả Giang Thiếu cùng với mấy vị giám đốc cùng cổ đông đi ra thì thấy nhân viên đang dọn dẹp chuẩn bị về thì ngạc nhiên, công ty chưa đến mức phá sản mọi người định đình công à
- Ai cho mấy người về? " Tả Giang Thiếu lạnh lùng hắng giọng
mọi người liền rụt cổ, có người nào đó lên tiếng: - thưa Thư Ký La a, anh ấy nói về đi mai công ty sẽ bình thường chở lại
Tả Giang Thiếu nhíu mày anh không có ra lệnh?: - thông báo cho Thư Ký La lên xuống đây gặp tui gắp
vừa nói xong Thư Ký La đang cầm cóc sữa xuất hiện
- Tổng giám đốc Tan Tỷ nói như vậy ấy " câu vừa nói vừa lườm tất cả người ở đây
- Tan? Tì Tan à cô ấy giờ đang đâu " ánh mắt của Anh ta giờ này đã không còn tức giận mà thay vào đó là sự vui mừng
mấy tuần rồi không gặp từ lúc Quán Bar đến giờ
- dạ vâng Tan Tỷ với tiểu thiếu gia " thư ký La cung cấp
- Vậy tất cả về đi " Tả Giang Thiếu buông một câu rồi vào thang máy lên phòng mình
mọi người kinh ngạc Tan Tỷ ai vậy chứ? thần thánh phương nào mà làm Tổng giám đốc coi trọng như vậy
nghĩ vậy liền hùa theo ở lại để gặp vị thần ấy
- Tan em " Tả Giang Thiếu vừa vào liền cứng đơ
chuyện gì thế ở đâu trong phòng mình có đứa con nít vậy
- Anh về rồi a, em qua rước anh về nhà em ăn cơm " Cô nhảy xuống ghế chạy lại ngồi kế Tề Bạch
- Chú Thiếu lâu rồi không gặp " Tề Bạch lễ phép cúi đầu chào
- xin lỗi công ty nhiều việc quá " Tả Giang Thiếu mệt mỏi dựa lưng vào ghế ngồi đối diện với người
- vậy anh không đi? " Cô lạnh mặt hỏi
Anh ta lắc đầu dù rất muốn đi nhưng công việc nhiều lắm
- đứng dạy " Cô uy hiếp
- Chú đi đii nếu không hối hận đó " Tề Bạch cũng biết má mình không vui liền giúp Tả Giang Thiếu
- Được rồi " Tả Giang Thiếu đứng dạy đi theo cô
người vừa xuống đến đại sảnh thì hơi giật mình.. cm gì đông thế
Có những lời bàn tán xôn xao nào là Tả Giang Thiếu trâu già ngậm cỏ non, nào là Gái Hư hỏng......
Tả Giang Thiếu mặt đen: - cho về thì không chịu về vậy thì lên làm tiếp
- dạ không chúng tôi về liền " nói rồi ùn ùn ra về
Lúc cô đi ngang bàn tiếp tân liền lớn giọng hỏi: - Thiếu anh thấy bộ đồ em đang mặc giống bị bệnh lắm à?
- không, rất dễ thương
ả tiếp tân trắng bệch rớt cái túi xách luôn
lúc cô ra thì thấy có vị cảnh sát đang đứng cạnh chiếc xê của cô
Cô nhẹ nhàng hỏi: - có chuyện gì không ạ?
chàng cảnh sát trẻ kia không nhìn cô mà xoay qua hỏi Tả Giang Thiếu: - có phải anh là chủ nhân chiếc xe này? xin lỗi nhưng chúng tôi phải giam xe vì anh đã đưa xe cho trẻ em
Tề Bạch không để ý đến ai, tay ôm bụng cười ha hả
- Tề Bạch " Cô đen mặt
Nhóc nhịn cười nhìn chàng cảnh sát: - dạ chú đây là má của Cô tuổi rồi ạ
vị cảnh sát giật mình rồi mới nói tiếp: - vậy cũng mời anh theo chúng tôi về đồn để điều tra về vụ việc quan hệ với người dưới vị thành niên
- khoan khoan " Cô đang thèm bánh gạo lắm luôn rồi nha
- anh ơi, con nuôi tôi, đây là bạn tôi chờ chút để tôi lấy giấy tờ tùy thân ra
kiểm tra xong vị cảnh sát liền liên tục xin lỗi
về đến Đế Gia cũng h rồi
- Tan mày đi đâu về lâu vậy " Ngọc Như đi ra lầu bầu
- Đi rước Giang Thiếu " Cô bước xuống xe thì anh ta cũng xuống theo
Ngọc Như cươi vui vẻ: - Giang Thiếu lâu rồi không gặp
- Ngọc Như lâu rồi không gặp " Anh ta cũng đáp lại
người vào phòng ăn
giây
giây
giây
giây
giây
Tả Giang Thiếu kinh ngạc đến trợn mắt
Xà Thiên vị tổng giám đốc trong huyền thoại
Xà Hạo ông trùm mafia
Xà Cẩn người đứng thứ ở Bắc Gia, bậc thầy sát thủ
Cô ngồi xuống vị trí Đế Vương mà chưa thấy anh ta chưa nói xuống liền mở miệng: - Thiếu ngồi xuống
- Tan " Tả Giang Thiếu đưa mắt nhìn cô, trong lòng không kìm nén được sự run rẩy
Cô cười tháo cặp les xuống đứng daỵ chào: - Chào Anh tôi là Bắc Đường Tan
- không thể nào " Tả Giang Thiếu nuốt nước bọt
- chẳng có gì là không thể, anh biết tại sao anh hẹn Xà Thiên mà không gặp được không? bởi vì anh ta đang bên cạnh tôi đó
- Không nỡ bỏ tôi
- Đúng không Xà Thiên " nói xong cô còn nháy mắt với cậu ta
- đừng dọa Tả giám đốc nữa " Xà Cẩn lên tiếng nhắc nhở
Hoắc Lã Thạc cười ha hả nhìn Tả Giang Thiếu đi bị ngây người thì liền vỗ vai: - Cậu bị dọa vậy còn đỡ, tớ thì biết được, im đến sáng rồi chợp mắt được chút thấy được Tỷ Ấy cười ha hả nói Tao là Bắc Đường Tan đôi lập với tao chỉ có đường chết,, nói chung tuần đó như người mấy hồn
cậu không nói bừa, về ngủ không được, cậu cũng ít nói trong một tuần đó luôn chứ bộ
- A A Bánh Gạo, Bảo Bối chúng ta lại gặp nhau rồi