Tô Nhi , Tô Nhi,Tô Nhi, Nghiêm Hạo Luân hoảng loạn túm áo cô rống lên: - Tô Nhi ở đâu hã
người con gái ấy, dù làm Đĩ nhưng hắn không thể nào mà quên được
Cô dọng má phải Hắn điên cuồng mà đánh: - Thằng chó mày biết Tô Nhi là ai không
- Tô Nhi là Bắc Châu Nhi thiên kim tiểu thư của Bắc Gia, hàng ngàn người phải mơ ước
- Không không nó là đĩ " Tống Tử Hinh hét lớn, năm đó Tô Nhi rất tốt với ả nhưng vì ả quá yêu tiền của Nghiêm Hạo Luân mà tự tay móc tim của Tô Nhi ra
Cô thoát khỏi người hắn, đá mạnh vào đầu ả bi thương hét lớn: - Đĩ? mày mới là Đĩ tuổi đi ngủ với người chú của mình, năm làm tình nhân cho thằng Bắc Sĩ
Nghiêm Hạo Luân trắng bệch: - Không thể nào, sự trinh tiết là tôi thấy rõ ràng
Cô lại tiếp tục cười ha hả: - cái đó là máu từ người của Chị tao... mày đúng thật là ngu dốt đêm ngủ với chị tao mà sáng dạy lại nằm kế con khác
Cô quỳ xuống bi thương đau đớn đầy trong mắt nhưng lại không khóc:- Chị Tao, Đệ nhất mỹ nhân, Bắc Châu Nhi vì yêu mày mà phải dùng trái tim kiểm chứng
- Tan con nói gì vậy " Bắc Hải tức giận quát
- Nói gì " Cô ngước nhìn ông
- Bắc Châu Nhi vì nuôi tôi, mà mở quán bar kiếm tiền rồi gặp được Nghiêm Hạo Luân, người yêu nhau.. Tống Tử Hinh xuất hiện phá đám.. đêm đầu tiên của Chị ấy Tống Tử Hinh cho người bế Chị ấy qua phòng khác rồi tự mình nằm xuống
- Nghiêm Hạo Luân tức giận vì bị cấm sừng phỉ báng Chị ấy, nhưng vì quá yêu đi rồi định đi đưa bằng chứng là cái video đêm ấy nhưng Tống Tử Hinh nhanh chóng sắp đặt nói Nghiêm Hạo Luân chỉ yêu mình cô ta, Chị ấy suy sụp rồi thêm tin Tống Tử Hinh bệnh tim cần thay tim, Chị tôi liền cho
Đôi mắt xanh lá lục điên loạn hét lớn: - rồi sao cmn con khốn Tống Tử Hinh tự tay mình móc trái tim của chị ấy cầm con dao bâm bâm
- Lúc đó con sao " Bắc Hải hét lên
Cô nhún vai: - Tôi? vì huấn luyện chẳng hay biết, đến ngày mà Chị ấy đi đưa tim, tôi chạy lại kịp nhưng chúng nó quá mạnh, dù tôi Xà Cẩn, Thuận Tii có giỏi đến đâu thì cũng chẳng bằng cây súng
- nhớ lúc cao dao để trước tim chị ấy, chị ấy nhìn tôi bằng cặp mắt khinh thường rồi nói tôi MÀY QUÁ YẾU ĐUỐI
Cô xoay qua nhìn Xà Hạo, Xà Thiên nhướn mày cười tươi: - anh biết rồi đó năm vì cái gì mà tôi sống chết để mạnh mẽ hơn
Xà Cẩn ngước mặt cố gắng kìm nước mắt chảy xuống
Cô đứng dạy cầm con dao màu đỏ được khắt chữ Bắc Đường :- Hôm nay Bắc Đường Tan tôi muốn giết người ai dám cản, Tôi giết hết
- KHÔNG KHÔNH tôi xin lỗi, đừng giết tôi, còn con nữa, Hạo Luân còn con chúng ta nữa thằng bé mới lên " Tống Tử Hinh khóc lóc van xin
Cô vuốt tóc ả cười cực kì biến thái: - xin lỗi hôm qua tôi lỡ tay giết nó rồi, còn thằng Bác Sĩ nữa á
- Không không con tao, tao lều chết với mày " Tống Tử Hinh điên loạn cầm ly rượu bị bể
- Không á Á á " Tổng Tử Hinh chết tươi
trên tay cô đang cầm trái tim của ả, cô bâm bâm nhẹ nhàng: - Bắc Châu Nhi lời em hứa đã làm được rồi
làm mọi người chứng kiến điều rùng mình, quá tàn nhẫn, dù gì Tống Tử Hinh cũng là phu nhân của Nghiêm thị, nói giết liền giết
- Tì Tan " Ngọc Như ôm cô khóc lóc tả tơi
- tại sao năm qua mày không nói hả " Thái Bảo túm cổ Thuận Tii phát tiết liên tục đánh
- nói? tao hại chúng mày chưa đủ sao " Cô hét lên
Chát " Xà Hạo tự tay mình tát cô làm tất cả đều kinh ngạc chẳng phải Xà Hạo không dám đụng vào Tì Tan sao, hôm nay lại tự tay đánh Tì Tan: - Tan anh nói em, em không hại ai hết, người yêu của tụi anh chết là do bọn họ tự chuốc lấy, Em không liên quan, NGHE RÕ CHƯA
Cô lắc đầu tay đầy máu túm tóc mình: - Không tại em, tất cả tại em mấy người họ mới chết
- Đường Tan " Xà Hạo ôm cô thống khổ kêu lên
Đế Tứ Thần vẫn đứng yên ở đó, không nói không biểu cảm nhưng có ai thấu được trái tim anh đang đau như thế nào, người con gái của anh đã trả qua những chuyện của một đời người
Mạc Tân Ngạn sớm đã rơi nước mắt nhìn team anh lớn quát tháo: - Đó thấy chưa, năm đó không ai nghe lời tôi giữ con bé lại mặc dù con bé nó hận nhưng bây giờ để cho con bé nó nhận biết đủ loại đau đớn bi kịch
- Đi, không cho em ở đđây nữa " Lục Đinh Nam nắm tay cô kéo đi
Mạc Tân Ngạn cũng nắm tay còn lại kéo: - Đi về tụi anh sủng em tận trời
- không cô ấy là vợ tôi " Đế Tứ Thần kéo cô vào lòng
- anh sủng được con bé sao? anh thương yêu chiều chuộng con bé sao " Lục Đinh Xuyên quát lớn
- Má ơi " Tề Bạch chạy lại ôm đùi cô
- Tỷ ơi " Dạ Si cũng chạy lại ôm cô
- ngoan để chị lấy mắt cho em " Cô đẩy người ra đi lại túm cổ Hoàng Đại Lâm đang run rẩy
- lại gặp nhau rồi, Thuận Tii bắt Kim Tuyết Nhi móc mắt ả ta cho tao
- Dạ " Thuận Tii chỉnh sửa quần áo lại đi lại bóp cổ ả
- đừng đừng Hoàng Đại Lâm cứu em " Kim Tuyết Nhi không lóc hoảng loạn nói
- Vũ Nam Cung dù gì chúng ta là bạn mà, cứu vợ tôi với " Hoàng Đại Lâm bò lại níu quần Cậu
- người thông đồng với nhau lấy mắt của vợ tôi bây giờ cầu xin tôi? BIẾN " cậu tức giận đá hắn ta
- Lâm này chúng ta chơi trò chơi được không? nếu Lâm thắng tôi cho Lâm đi còn thua thì phải chết ở đây
-được được " Hắn ta gật đầu lia lịa
Cô quăng con dao cho Vũ Nam Cung với Hoàng Đại Lâm cười tươi: - ai đâm nhiều nhát nhất người đó sống a
- Tan Tỷ, tôi tôi xin tỷ hãy tha cho tôi " hắn ta không cầm dao cứ khóc lóc thảm thiết như chết rồi
- Áaaaaaa " bên này Tề Bạch đã tự tay mình móc mắt của Kim Tuyết Nhi
Cô gật đầu cười híp: - giỏi lắm con trai, như vậy mới là người của Bắc Đường huấn luyện chứ
Cô nhìn Vũ Nam Cung: - Chú này, chú dám giết hắn tôi cho chú cổ phần của THẬP ĐƯỜNG QUỐC TẾ và nàng thơ của tôi a
Vũ Nam Cung vốn là thiếu gia chưa từng giết người nên cô thử coi tính nhát gan đã hết chưa
- Không van xin cậu đừng đừng " Hoàng Đại Lâm thấy Vũ Nam Cung đã cầm con dao liền chạy nhanh
giây
giây
giây
giây
phút
Vũ Nam Cung cầm con dao tay đã dính máu đưa trước mặt Tì Tan: - thưa Lão Tỷ, tôi chỉ nhận nàng thơ, cổ phần đó tôi không dám nhận
- Ừm bây giờ qua Bắc Ninh Lam nha " hôm nay tâm trạng cô rất vui liên tục cười ha hả