Hắn gắt gao ôm nàng, ép nàng sát vào vách đá, hôn xuống. Đại tiểu thư giận dữ cắn mạnh xuống, đau đến mức hắn phải kêu ra tiếng.
Hắn vừa buông tay, nàng liền bỏ chạy nhưng chưa được mấy bước chân đã bị kéo lại, té sấp xuống đất.
Nàng vừa tức vừa thẹn, vừa hận vừa giận, cả người nhịn không được phát run, cảm thấy tay hắn chụp lấy ngực mình, hận đến mức không thể một đao đâm chết hắn.
“Ta nói rồi, ta sẽ không để nàng gả cho người khác. Mặc kệ nàng gả cho ai, ta đều phải có được nàng. "
Hắn hung tợn nói xong, đi hôn của nàng môi, nàng né tránh,“Hỗn đản, cầm thú......”
Nàng run run , khóc không thành tiếng
Hắn nắm chặt cằm nàng, âm trầm nói:“ Nếu nàng thích Tần Nguyên Quân, một long muốn gả cho hắn, thử xem hắn có chịu cưới nàng không?” Nói xong, hắn tháo vạt áo nàng.
Đầu óc Đại tiểu thư trống rỗng, vừa muốn cắn lưỡi tự sát thì thấy người nhẹ hẳn, nàng vội đứng lên chạy trốn.
Thái tử vừa muốn đuổi theo thì bị người đè lại, có người đè chân, người đè đầu, người nắm tay, lại có người đấm đá hắn túi bụi. Đấm đá mấy cái, hình như đánh trúng chỗ hiểm, đau đến khiến hắn gào to. Mấy người kia thấy vậy mới buông hắn bỏ chạy.
Thái tử đau cuộn mình trên mặt đất, giống như dã thú rên rỉ. Tùy tùng hắn nhìn thấy vọt lên đỡ dậy.
Tuy bị đánh như hắn biết việc mình làm cũng chẳng hay ho gì, nếu bị hoàng đế phát hiện sợ là sẽ phế bỏ thái tử vị của hắn nên hắn đành ngậm miệng, chỉ nói mình hơi say, không cẩn thận nên bị té, nhờ người đỡ về đông cung chờ giã rượu.
Đại tiểu thư theo hang động ta ngoài, lập tức có hai cái cung nữ tiến lên dẫn nàng, vội vàng nói:“Tiểu thư, xin để chúng nô tỳ giúp người rửa mặt chải đầu.”
Nhận ra đó là cung nữ của Hoàng Phủ Giác, bèn đi theo họ.
Hoàng Phủ Giác dẫn người theo phía sau bảo vệ nàng. Đợi hai cung nữ giúp nàng sửa sang ổn thỏa mới ra hiệu cho họ đưa nàng tới chỗ có nhiều người làm bộ như đi lạc, nhờ người đưa tới chỗ lão phu nhân.
Đại tiểu thư không kịp cùng nói tiếng cám ơn hắn đã vội đi nhanh.
Hoàng Phủ Giác tiếp tục phái người âm thầm đi theo, đến khi cung nhân dẫn nàng đi tìm lão phu nhân quay lại báo cáo mới thôi.
Hoàng Phủ Quyết nhẹ nhàng thở ra, thu thập một chút, nhân tiện nói:“Đi bồi giá.”