Ngũ hoàng tử ôn tồn lễ độ, thái độ nhã nhặn giống như đại ca ca nhà hàng xóm, lại có một loại khí chất cao quý, làm cho người ta có cảm giác ấm áp như gió xuân đồng thời cũng có cảm giác xa cách.
Ít nhất Tô Mạt cảm giác được như thế.
So với Tĩnh thiếu gia cái kiểu mặt ngoài lạnh lùng đạm mạc, nội tâm lại ôn nhu săn sóc, là khác biệt .
Ngũ điện hạ nói chuyện với các nàng vài câu, sau đó cùng đi trở về chỗ Hoàng quý phi, rồi từ biệt quý phi cùng Lương phi, mấy người họ lại về học đường đi bái kiến Triệu tiên sinh.
Sau khi bị giáo huấn một trận, nhìn canh giờ cũng không còn sớm gì nữa, ai liền về nhà nấy.
Tô Trì cùng Tô Việt vẫn đang đợi các nàng, ngồi xe ngựa của phủ Thái tử chuẩn bị cho Tô Trì, cùng nhau về nhà.
Tô Trì sắc mặt âm trầm, nhìn chằm chằm Tô Mạt trong phút chốc, thản nhiên nói:“Ngươi thế nào lại có thể cùng Thập tam công chúa đánh nhau?”
Tô Mạt giương mi, nói:“Ta không muốn cùng nàng ta đánh nhau, là nàng ta muốn cùng ta đánh nhau.”
Nàng chỉ muốn tìm một người để thị uy mà thôi, là bất kì ai cũng không quan hệ, ai chọc vào nàng thì sẽ lấy kẻ đó làm nạn nhân.
Để cho bọn chúng biết, nàng hiển nhiên là không dễ chọc vào đâu.
Hoàng đế nhiều tử nữ như vậy, chỉ cần không tổn thương đến long mạch, không chạm đến mặt mũi thanh danh của hắn, cho dù là công chúa xảy ra chuyện, vẫn theo lệ trừng phạt.
Tô Trì thấy nàng có thái độ tự cho là đúng, bị làm cho tức giận, sắc mặt trầm xuống, giọng nói cũng đông cứng lại,“Về sau vào cung, phải lấy lợi ích Tô gia làm trọng. Nhớ kỹ ngươi không phải là một người, đi sai một bước, đều có thể dẫn tới họa sát thân. Lại nói, thập tam công chúa là nữ nhi do hoàng quý phi thân sinh, là muội tử ruột của thái tử điện. Ngươi nên cùng công chúa đồng tâm hiệp lực mới đúng. Đánh nhau với công chúa, vậy không phải làm cho kẻ địch vui sướng sao?”
Tô Mạt kinh ngạc nói:“Đại ca, ai là kẻ địch?”
Nàng còn nhỏ như vậy, không hiểu được là đương nhiên a, bọn họ tâm cơ mưu lợi công danh cũng quá lớn đi.
Tô Việt vội hoà giải,“Đại ca, Mạt nhi cũng còn nhỏ, không hiểu những điều này, về sau từ từ dạy là được. Với lại Thập tam công chúa gian xảo tùy hứng, đối Mạt nhi nói ra những lời quá mức vô lễ. Đừng nói Mạt nhi, bất luận kẻ nào đều cũng không thể nhịn được.”
Tô Trì lạnh lùng nói:“Ta nói chuyện, có phần ngươi xen miệng vào sao?”
Trọn vẹn bày ra cái dáng vẻ huynh trưởng.
Tô Mạt bĩu môi, không nhìn hắn, ngược lại hướng Tô Việt cười cười.
Tô Việt nhìn nàng một cái, ý bảo nàng đừng đối nghịch cùng Tô Trì, để tránh âm thầm bị thiệt thòi.
Tô Mạt gật đầu ý bảo mình đã hiểu rồi.