Nữ Phụ Ác Độc Là Một Bé Rồng

chương 53: c53: chương 53

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Giọng nói chầm chậm ngừng lại, sau đó tiếp tục vang lên: "Tại sao chú không thể nói được? Cháu đang nói nhảm cái gì vậy, nhóc con?"

Hưu Hưu bối rối gãi đầu: "Nhưng trước đó rõ ràng là không nói được."

Nghe xong, A Bát mới ý thức được rằng cô bé vẫn chưa nhận ra nó.

Cũng đúng, khi mới tới đây, bề ngoài của nó đã thay đổi rất nhiều, nhóc con không nhận ra cũng là chuyện bình thường.

"Hưu Hưu, chú là A Bát, thần rùa A Bát đây!"

Hưu Hưu ngạc nhiên đến há hốc mồm, chỉ có bạn cũ A Bát của cô bé mới tự xưng là thần rùa A Bát.

"A Bát?" Hưu Hưu xúc động, nhích đầu lại gần: "A Bát, thật sự là chú sao?"

A Bát hài lòng thở dài: "Giỏi lắm, còn nhớ chú sao?"

Hưu Hưu dùng sức gật đầu, trên mặt nở nụ cười vui vẻ: "Cháu nhớ chứ. A Bát đặt tên cho Hưu Hưu, đưa Hưu Hưu đi bơi ở sông, còn cho Hưu Hưu ăn ngon nữa ~"

"Hahaha——" Sau khi nhìn thấy phản ứng của cô bé, A Bát cười một hồi rồi nói: "Không tệ, không tệ, không uổng phí công sức nuôi nấng cháu một ngày dài."

Hưu Hưu chớp mắt, trên mặt lại hiện lên vẻ nghi hoặc: "Nhưng mà A Bát không phải bị mụ phù thủy bắt đi sao?"

"Tại sao lại bị mụ phù thủy bắt?" Giọng A Bát có chút không vui: "Thần rùa A Bát sao có thể bị mụ phù thủy bắt được."

A Bát đã sống ròng rã tám trăm năm, trong mắt nó, mụ phù thủy chẳng qua chỉ là ếch nhái mà thôi!

"Nhưng chú hệ thống nói, mụ phù thuỷ muốn dùng mai của A Bát để chế tạo thuốc độc. A Bát còn bị thương nữa." Hưu Hưu nghiêm túc nói.

Rùa thần kiêu ngạo vừa nghe vậy đã bừng bừng tức giận, vung chân giận dữ: "Mẹ kiếp, ai dám nói xấu A Bát bị mụ phù thủy đánh bại, mai rùa của chú không phải vẫn còn y nguyên sao! Ai mà có gan như vậy! Ếch nhái đã nói xấu chú là ai?"

Cô bé phàn nàn: "Là chú hệ thống!"

"Hệ thống là ai? Tại sao cái tên này lại kỳ quái như vậy?"

"Chú hệ thống là chú hệ thống đó, nhưng chú ấy cấm Hưu Hưu nói cho người khác biết." Hưu Hưu nói.

Lúc này A Bát mới ngừng tức giận, nghiêm túc đánh giá Hưu Hưu của hiện tại, sau đó nói: "Nhìn chú này, chú suýt chút nữa quên mất Hưu Hưu bây giờ đã thành người rồi. Nào nhóc con, nhanh nói cho chú biết về những gì đã xảy ra trong khoảng thời gian này, bắt đầu với ếch nhái đáng ghét tên là hệ thống đó trước đi."

Hưu Hưu ngoan ngoãn ngồi dưới đất, bắt đầu kể chi tiết.

Giọng sữa mềm mại bắt đầu vang lên, A Bát ngừng nói, lặng lẽ chắt lọc những thông tin mình muốn từ lời nói lộn xộn của cô bé.

Khi biết hệ thống đang lừa cô bé làm việc cho nó bằng cách thông báo mình đã bị phù thủy bắt giữ, A Bát tức giận phun ra một chuỗi bong bóng: "Chết tiệt. Ếch nhái còn dễ thương hơn hệ thống đó nhiều. Nó là một con cóc xấu xí! Nó dám lừa tộc rồng vĩ đại. Nếu tổ tiên của cháu biết những điều hèn hạ mà nó đã làm, họ sẽ xé nó thành từng mảnh và ném thịt xương hôi hám của nó xuống vực thẳm biển lửa cho thành tro bụi!"

Sau khi xả giận xong, A Bát lại hỏi Hưu Hưu: "Con cóc đó bây giờ ở đâu? Để A Bát gặp nó xem nó lấy rốt cuộc lấy dũng khí từ đâu ra."

Hưu Hưu nghi hoặc nói: "Hưu Hưu cũng không biết chú hệ thống ở đâu."

"Vậy nó trông như thế nào? Có xấu xí như con cóc kia không?"

Hưu Hưu lắc đầu: "Không biết. Hưu Hưu chưa từng gặp chú hệ thống. Chú hệ thống chỉ nói chuyện trong đầu Hưu Hưu."

Nghe vậy, hệ thống im lặng một lúc như đang suy nghĩ, A Bát tự lẩm bẩm: "Truyền âm mà. Ha, nó đúng là một con cóc đê tiện hèn nhát, không dám lộ bộ mặt thật. "

"Được rồi, nhóc con, bây giờ nghe ta nói đây." A Bát lại lớn giọng hơn để nói chuyện với Hưu Hưu: "Đừng tin lời con cóc đó nói, nó là kẻ xấu, chỉ muốn lợi dụng cháu mà thôi."

Hưu Hưu gật đầu đồng ý: "Hưu Hưu không muốn trở thành một người xấu."

A Bát tiếp tục nói, giọng nói có chút nặng nề: "Về phần lục địa Ngải Trạch, chúng ta không quay về, cũng không cần phải quay về."

Nơi đó trở thành vùng đất chiến tranh, ngọn lửa chiến tranh lan rộng khắp đại lục, không ai có thể thoát khỏi thảm họa định mệnh này.

Con cóc hèn hạ vô liêm sỉ đó thật tham lam, nếu để bọn họ biết tộc rồng còn chưa diệt vong, nhất định sẽ gây ra tội ác càng lớn hơn.

Vì vậy Hưu Hưu không bao giờ quay trở lại nữa.

"Nếu con cóc xấu xí gọi là hệ thống đó lại xuất hiện, Hưu Hưu, cháu nhớ phải chửi nó ghê vào để nó cút xa nhất có thể. Thôi, ta đoán cháu sẽ không thể nói được điều gì ác độc đâu, để ta làm điều đó đi phải để nó cảm nhận được sức mạnh của A Bát này."

Hưu Hưu gật đầu.

A Bát không bị mụ phù thủy bắt mà là chú hệ thống đã lừa Hưu Hưu. Cô giáo dạy nói dối đều không phải là em bé ngoan, Hưu Hưu sẽ không bao giờ nghe theo lời chú hệ thống nữa.

Hưu Hưu rất vui vì mình không còn phải làm người xấu nữa.

A Bát chậm rãi bò dọc theo vách bể thủy tinh, chậm rãi nói: "Ngoại trừ con cóc xấu xí đó ra, xem ra những người khác ở đây đối xử rất tốt với nhóc con. Như thế này, tổ tiên của tộc rồng có thể yên tâm rồi, không uổng công họ đã lo nghĩ về nhóc con cho đến tận phút giây cuối cùng."

Hưu Hưu gật đầu: "Hưu Hưu thích nơi này. Ở đây có cha, mẹ, anh Tiểu Chấp và anh Tiểu Yến, rất nhiều bạn thân nữa."

"Được, chỉ cần cháu thích ở đây là được." A Bát nói: "Nhóc con của chúng ta phải lớn lên trong hạnh phúc mới được."

Hưu Hưu cười tươi, vỗ vỗ cánh tay: "A Bát, chú cũng tới đây rồi, Hưu Hưu vui quá đi~"

"Đây nhất định là sự che chở của tộc rồng, tộc rồng vĩ đại." A Bát khẽ lẩm bẩm.

Lúc trước sau khi Hưu Hưu biến mất, nó đã đi gần như khắp đại lục nhưng không tìm ra tung tích của cô bé, cảm thấy mình đã phụ công nhờ vả của tộc rồng nên nó quyết định chìm xuống biển sâu và ngủ mãi mãi.

Không ngờ trong giấc ngủ này, nó lại mơ thấy cô bé đi đến một thế giới khác, khi mở mắt ra thì đã đến đây.

Trong hơi thở đầu tiên nó ở đây, nó đã cảm nhận được một mùi hương quen thuộc, không thể nhầm lẫn được, đó là mùi của nhóc con. Không ngờ nó lại đến bên cạnh cô bé. Đây nhất định là mục đích của tộc rồng, nhất định là như vậy.

[Chuyện gì đang xảy ra vậy? Tại sao chú không ở đây có một chút mà lại có lỗ thủng lớn như vậy?] Giọng nói của hệ thống vang lên đầy hoảng sợ.

Hưu Hưu rụt người lại về phía A Bát, nhỏ giọng nói: "A Bát, chú hệ thống tới rồi."

A Bát cũng nghe được tiếng nói bất ngờ vang lên, thấy nhóc con căng thẳng thì nói: "Sợ cái gì? Chỉ là một con cóc xấu xí mà thôi, ta muốn xem nó có thể làm được gì."

Cuối cùng hệ thống cũng phát hiện ra khác thường, đồng thời nghe thấy âm thanh lẽ ra không nên xuất hiện ở đây, kinh ngạc nói: [Sao lại có người du hành không đăng ký!]

Nó đã cố gắng loại bỏ những người du hành dư thừa, nhưng hệ thống dường như đã gặp lỗi và không còn nằm trong tầm kiểm soát của nó nữa.

A Bát đột nhập vào không gian này khi không được phép giống như một loại virus, khiến toàn bộ dữ liệu của nó bị sụp đổ hoàn toàn.

- ------------------

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio