Trong trí nhớ của Hồng Đậu, nếu nói chính nàng là nhân vật nữ số , vậy vị muội muội bỗng dưng mà có kia của nàng - Phương Tử Mạch chính là nữ số , hai tỷ muội này thích ai, người đó liền sẽ thích Phượng Khuynh Liên, có thể nói cuối cùng Phương Hồng Đậu bị ném vào hố rắn, Phương Tử Mạch bị nam chủ…… Cũng chính là giáo chủ Ma giáo Du Tử Tức ném vào thanh lâu, đáng châm chọc nhất chính là, trước khi gặp gỡ Phượng Khuynh Liên, Du Tử Tức đã thích Phương Tử Mạch.
Nhưng trong cả cốt truyện, cũng chưa từng nói qua rằng Phương Tử Mạch sẽ thành hôn gả chồng, nàng nhỏ hơn Hồng Đậu một tuổi, cho đến khi nàng chết, cũng là một thiếu nữ chưa chồng, có thể nghĩ, khi Hồng Đậu nghe được tin tức Phương Tử Mạch đã gả chồng, nàng đã khiếp sợ biết bao nhiêu.
Thẩm Lạc Ngôn hỏi Hồng Đậu, “Kỳ đại phu là em rể ngươi?”
Hồng Đậu: “……”
Cái này muốn nàng trả lời như thế nào? Nàng không quen biết người nam nhân này a!
Đại phu kia thấy dáng vẻ Hồng Đậu như hoàn toàn không quen biết mình, không khỏi nghi hoặc: “Đại tỷ, ngươi không quen biết ta sao?”
“Ta…… Khoảng thời gian trước bị thương, có rất nhiều chuyện đều không nhớ rõ.”
“Bị thương?” Hắn lại nói: “Đại tỷ, để ta bắt mạch cho ngươi, xem nơi nào đã xảy ra vấn đề.”
“Không không không……” Hồng Đậu vội vàng ôm Thức Bạch đưa ra, “Đứa nhỏ này bị thương, ngươi mau xem cho hắn!”
Nàng vấn đề gì cũng không có, chỉ là thay đổi tâm hồn, tuy rằng nàng không lo lắng đại phu này có thể kiểm tra ra, nhưng như vậy cũng không thể khiến nàng hết chột dạ.
Kỳ đại phu thấy bé trai này sắc mặt tái nhợt, cũng không tiếp tục nói chuyện cùng Hồng Đậu nữa, vội tiếp nhận Thức Bạch, đầu tiên là bắt mạch một phen, lại vội vàng nhờ quản gia dẫn hắn đi đến phòng Thức Bạch, trước hết để Thức Bạch nằm xuống lại nói.
Đám người Hồng Đậu dĩ nhiên cũng theo đi, nàng vốn đang tự hỏi chuyện không hiểu sao lại có thêm một người em rể, bất giác tuột lại phía sau mọi người, bỗng nhiên, bên cạnh nàng vang lên một giọng nói, “Ngươi thật sự đã quên rất nhiều chuyện?”
Hồng Đậu sửng sốt, ngẩng đầu liền thấy là Thẩm Lạc Ngôn, nàng không khỏi khẩn trương, xong rồi, người này sẽ không phát hiện nàng không phải Phương Hồng Đậu chân chính chứ?
“Ta…… Ta chỉ là đã quên một hút, nhưng cũng không phải quên toàn bộ.”
“Vì sao không nói việc này cho ta?”
“Trang chủ mỗi ngày phải lo rất nhiều chuyện, ta chẳng qua là việc nhỏ, không quan trọng, cho nên ta cũng chưa nói.”
Thẩm Lạc Ngôn bỗng nhiên lẩm bẩm phun ra hai chữ, “Khó trách……”
Khó trách cái gì?
Không đợi Hồng Đậu hỏi ra, hắn còn nói thêm: “Không nghĩ tới, Kỳ đại phu vậy mà lại là hôn phu của nhị tiểu thư.”
Đúng vậy, nàng cũng không nghĩ tới…… Đợi đã, Hồng Đậu bỗng nhiên ý thức được, hiện tại ý trung nhân của Thẩm Lạc Ngôn chính là Phương Tử Mạch, trượng phu của Phương Tử Mạch lại bỗng nhiên xông ra, chỉ e tâm tình hắn sẽ thật sự phức tạp.
“Trang chủ, trước đây ngươi không biết hắn là hôn phu của Phương…… muội muội ta sao?”
“Phương phủ vẫn chưa thông báo tin tức phương nhị tiểu thư gả chồng.” Giữa mày Thẩm Lạc Ngôn nhíu lại, “Mà ta đã một năm nay không đi cùng phu nhân đến Phương phủ.”
Nhưng mà chuyện này vẫn có chút không đúng, nếu như Phương Tử Mạch phải gả đi, Phương gia sao có thể không thông báo cho Thẩm Gia Trang được? Ít nhất, bọn họ cũng phải báo cho Hồng Đậu một tiếng chứ.
Kỳ đại phu châm cứu cho Thức Bạch, lại viết phương thuốc, vội làm xong hết thảy, hắn nói với mọi người: “Tiểu công tử tuy rằng bị thương nặng, nhưng vẫn chưa tổn thương đến phần yếu hại, nghỉ ngơi một tháng liền có thể chuyển biến tốt đẹp.”
Thẩm Lạc Ngôn gật đầu, “Làm phiền Kỳ đại phu lo lắng.”
“Đại phu.” Hồng Đậu lễ phép cười nói: “Ngươi nói ngươi là hôn phu của ta muội muội ta, nhưng ta……”
“Đại tỷ hẳn là đã quên ta, ta liền tự giới thiệu một lần nữa vậy.” Hắn tao nhã có lễ nói: “Ta là Kỳ Chiêu, tháng ba năm nay đã thành hôn cùng Tử Mạch, lúc ấy đại tỷ cũng tới tham gia hôn lễ, còn tặng một đôi ngọc bội long phượng cho chúng ta.”
Kỳ Chiêu lấy ra ngọc bội khắc hình rồng trên người mình, Hồng Đậu theo bản năng nhìn về phía Thẩm Lạc Ngôn, Thẩm Lạc Ngôn gật gật đầu, “Không sai, đây là đồ vật của phu nhân.”
Hồng Đậu càng thêm mờ mịt hỏi: “Vậy sao ngươi lại đến Lạc Thủy thành?”
“Cái này……” Kỳ Chiêu mất tự nhiên cười cười, “Đại tỷ ngươi có điều không biết, Tử Mạch nàng…… Tính cách ham chơi, thích náo nhiệt, một tháng trước nàng rời khỏi Kỳ gia, nói là muốn đi lang bạt giang hồ, liền không biết tung tích, ta đang ra ngoài để tìm nàng.”
Nhìn thần sắc xấu hổ của hắn, liền biết nguyên nhân Phương Tử Mạch rời nhà khẳng định là không đơn giản như vậy, Hồng Đậu nhớ trong cốt truyện Phương Tử Mạch sẽ thích Du Tử Tức, nàng liền đưa ánh mắt đồng tình về phía Kỳ Chiêu.
Kỳ Chiêu bị nàng nhìn, trong lòng khiếp sợ đến hoảng hốt, “Đại tỷ…… Ta có cái gì không ổn sao?”
“Không có.” Nàng cười nói: “Chỉ là cảm thấy, Kỳ đại phu ngươi hẳn là nên mang mũ màu xanh lá trên đầu, sẽ càng xứng với quần áo của ngươi hơn.”
Một thân nho sam màu xanh lá lại đi kèm với mũ xanh lá trên đỉnh đầu, toàn thân xanh lục tỏa sáng, như thế mới thú vị.