Một lúc sau thầy giám thị đi qua chỗ ngồi Cố Linh Thư, thấy cô gục đầu xuống bàn thì tính nhắc nhở cô nhưng rồi nghĩ lại , mình chỉ là giám thị nên trách nhiệm của mình là coi thi, nên không cần nhắc làm gì.
Nói rồi giám thị nhìn lên bài kiểm tra của cô thì không khỏi bàng hoàng vì sao cô lại làm bài nhanh như vậy, tuy mới làm được ba câu nhưng mà là ba câu khó nhất đề rồi thế thì tại sao hai câu đầu dễ hơn lại không làm chứ.
Tuy ông tò mò nhưng cũng không muốn làm trái quy tắc ở đây.
Sau hai tiếng thời gian làm bài thì tiếng kèn thông báo kết thúc vang lên mọi người đều theo thứ tự từng người một lên nộp bài thi,ra khỏi phòng thi thì các thầy cô lo lắng tới hỏi cô và các bạn có làm tốt bài thi không.
Lục Tử Yên nói đầu tiên cô ta nói " dạ cũng làm được nhưng không làm được hết thầy ạ Đề khó quá, à Đúng rồi bạn Cố có làm được không "cô ta cười đắc ý nhìn về phía Cố Linh Thư và nói.
Cô ta suy nghĩ chắc chắn là của Cố Linh Thư không làm được ,Nếu vậy thì sẽ làm cho các thầy cô thất vọng , đến lúc đó thầy cô sẽ tuyên dương mình và Hàn Lâm cho xem.
Dạ cũng làm được một số bài thầy ạ "Cố Linh Thư nhíu mày nói.
Lục Tử Yên cười đắc ý nghĩ không làm được thì nói không làm được, đến lúc coi điểm thi cho cô mất hết mặt mũi .
Lục Tử Yên Xoay mặt sang hỏi Hoặc Hàn Lâm "cậu có làm được bài không Chắc là làm được nhỉ" Lục Tử Yên cười tươi nhìn anh.
"Hình như tôi làm được hay không cũng không liên quan tới cô nhỉ, thích lo chuyện bao đồng" anh nhíu mày liếc mắt lại cô.
Lục Tử Yên một lần nữa bị Hoắc Hàn Lâm từ chối trả lời và còn cố ý liếc mắt cô ta ,Lục Tủ Yên nhìn thấy anh nhìn về phía cố Linh thư mà nói "bạn học Cố chắc làm được nhiều lắm nhỉ".
Một lần nữa Linh Thư bị sốc vì anh ta lại từ chối Lục Tử Yên, từ chối nữa chủ.
What The fuck , cái đé* gì thế, cái con què gì vậy, sao anh ta lại từ chối nữ chủ nữa vậy.
Cô kinh ngạc xoay mặt nhìn đi nhìn lại Hoắc Hàn Lâm và Lục Tử Yên , mắt chữ A mồm chữ O.
Thế mà còn quay mặt lại hỏi mình có làm được bài hay không, thiết lập nam chủ có gì đó sai sai.
Một lúc sau, thì cả trò và thầy kéo nhau đi ăn và đi chơi đến tối mới về, cô cứ tưởng sẽ không phải ngồi cùng anh nhưng đến cuối cùng cô cũng không trốn thoát được việc ngồi cạnh anh.
Lúc về đi trên xe cũng đã 12h00 phút rồi nên mọi người đều buồn ngủ cả, vì thế tài xế đã không bật điện trong xe , để mọi người ai buồn ngủ thì có thể ngủ trên xe.
Một màu đen kín mịt bao phủ lấy bên trong xe.
Mọi người ngã người trên ghế rồi ngủ, Cố Linh Thư
cũng không ngoại lệ cô cũng chuẩn bị ngã người ngủ thì bên cạnh một bàn tay ôm lấy cô , kéo cô lại rồi hôn lên môi cô, cô biết đó là ai nhưng không thể la lên được, không thể để họ biết là anh ta đang hôn cô được.
Cô chỉ biết vùng vẫy thoát ra khỏi người anh nhưng bất lực, cô càng vùng vậy, Hoắc Hàn Lâm càng giữ chặt cô rồi hôn sâu hơn , khi cảm thấy người bị anh hôn không còn sức lực kháng cự nữa, thì anh mới tha cho cô
anh...!Chưa nói hết câu thì anh lại dùng môi áp lên miệng cô.
Lần này anh hôn sâu hơn, đưa lưỡi vào càn quét mọi thứ bên trong khoang miệng cô.
Ưm...anh....!Trước khi tha cho đôi môi cô anh còn cắn một cái lên môi cô rồi mới nhả ra.
Cô thở hồng hộc vì thiếu oxi, giường như cô đã biết oxi quan trọng đến nhường nào, chỉ muốn hít hết oxi vào cơ thể.
Khi hơi thở đã đều đặn trở lại, thì cô mới xoay mặt sang tính sổ với Hoắc Hàn Lâm, nhưng nhìn điệu bộ của anh trong bóng tối thì cô càng tức, miệng anh đang cười, thế mà lại cười cô.
- hừ anh muốn ăn đấm đúng không Mặt cô đã đỏ lịm như quả cà chua chín nục cô tức giận xen lẫn một chút ngại ngùng vì điều gì mà bản thân cô cũng không rõ.
Ngoan, em nói nữa là tôi không nương tay với em đâu đấy.
Anh lại bắt đầu dùng nụ cười yêu nghiệt làm say đắm các nữ sinh nhìn cô.
Rõ ràng anh đang có ý nói là nếu em còn nói nữa là anh sẽ hôn cô nhưng cô lại hiểu theo một nghĩa khác cô tưởng anh tính sẽ đánh cô.
Nên cô đã tỏ ra sợ hại mà nhìn anh không dám hé răng .
Anh cứ thế mà ba vạch đen trên đầu hiện lên , chắc bé con hiểu lầm anh gì đó rồi.
Cô thực sự tức giận nhưng không chỉ tức giận, cô còn ngại ngùng vì hành động của anh, cô nghĩ chắc chắn là anh đang trêu đùa cô thôi , nên cô tự trấn an bản thân không cần lo .
Một lúc sau, xe cuối cùng cũng về đến nhà, cô tức tộc chạy xuống xe không dám ngoảnh mặt lại nhìn anh , mặc anh nhìn cô xông thẳng vào nhà ..