" Hừ rượu mời không uống, muốn uống rượu phạt", gã đàn ông một tay cợi cúc áo su mi trắng, và đang chuẩn bị dùng cơ thể kia của hắn áp xuống cưỡng hôn cô thì!
Cánh cửa phòng đột nhiên bị đạp bung ra, thân ảnh cao lớn thở hổn hển bước vào.
Hoắc Hàn Lâm nhìn thấy cảnh tượng Linh Thư, người cô gái anh yêu đang nằm trên giường khó chịu, vùng vẫy và gã đàn ông đang đứng ở mép giường cởi cúc áo, thì hai mắt anh đỏ ngàu, trong lòng dâng lên một nỗi căm phẫn nhìn gã đàn ông trước mặt đang chuẩn bị *** với cô.
Đúng lúc đó, gã đàn ông nghe tiếng động mạnh thì dừng động tác của mình mà xoay người lại, tiến gần tới chỗ anh, chưa kịp lên tiếng chửi rủa Hoắc Hàn Lâm, thì một cú đấm mạnh chuẩn xác dán lên người tên phục vụ.
Máu đồng thời từ trong miệng hắn chảy ra, tuy đau nhưng hắn vẫn chưa chịu thua lập tức xông lến tới chỗ anh, nhanh như cắt anh đi vòng ra sau người gã đàn ông tung một đạp sau lưng hắn.
Hắn lổm cổm rồi lăn nhào ra sàn nhà, ánh mắt Hoắc Hàn Lâm chứa đầy tia sát khí mà tên xã hội đen kia có thể cảm nhận được.
Người hắn bắt đầu run lên, chưa bao giờ hắn cảm thấy sợ hãi như thế.
Trong lòng hắn nảy lên một suy nghĩ tên khốn khiếp này là ai? tại sao lại mang đến cho người khác cảm giác chết chóc như vậy chứ?.
Vừa run sợ vừa suy nghĩ.
Hoắc Hàn Lâm hiện tại vẫn chưa thoát khỏi ham muốn giết người của anh, anh nhếch miệng cười xảo trá nhìn gã đàn ông đang đau đớn nàm dưới sàn.
Hắn thế mà lại dám đụng tới người con gái mà anh yêu sâu đậm, mặt anh tối sẫm nhìn hắn.
Đồng óc anh bắt đầu muốn nổ tung khi nghe Trần Lập nói cậu thấy Linh Thư cỏ vẻ mệt mỏi, hai má đỏ ửng nên đã thấy cô ấy đi ra khỏi bữa tiệc.
-Sự việc là như này_________:
Sau khi anh nói chuyện với Thầy Trương về một số việc xong thì nghĩ ngay tới Cố Linh Thư nên đã đi tìm cô.
Nhưng tìm được một lúc, anh chợt nhận ra có gì đó bất thường, không phải Linh Thư luôn ngồi trong một góc của bữa tiệc sao, tại sao lại không thấy đâu nữa.
Lúc này anh mới toát lên vẻ lo âu sợ hãi, bàn tay anh run rẩy lấy trong túi quần ra một chiếc điện thoại, liền gọi điện cho 2 tên vệ sĩ mà anh đưa tới đi tìm cùng anh.
Riêng anh đi hỏi một số người vừa bắt chuyện với cô xong nhưng họ đều lắc đầu không biết.
Sau một lúc tìm kiếm không thành, thì Trần Lập bước tới vỗ nhẹ vào vai Hoắc Hàn Lâm nói "cậu sao vậy, sao có vẻ lo lắng thế, có chuyện gì à, à mà thôi, lúc nãy tôi thấy cô gái mà cậu để ý đấy, đúng là người đẹp mặc gì cũng đẹp nha".
Hoắc Hàn Lâm thững thờ nhìn Trần Lập kích động nói " nói đi, cậu thấy cô ấy ở đâu ?".
Trần Lập có vẻ khó hiểu tại sao cậu lại kích động như vậy, nhưng cũng không tò mò hỏi thêm mà chỉ trả lời ngắn gọn " à lúc nãy tớ thấy cô ấy hai má ửng hồng, bước đi loạng choạng, nhìn có khá mệt mỏi đi ra khỏi bữa tiệc rồi, chắc cô ấy say rồi đó".
Hoắc Hàn Lâm không nói gì vội chạy vụt ra khỏi bữa tiệc cùng với hai người vệ sĩ, có lẽ anh chạy nhanh quá, hai người vệ sĩ tuy được huấn luyện khắc nghiện nhưng không thể nhang bằng anh.
Đầu anh bỗng lóe lên một suy nghĩ kì quái không lẽ cô ấy bị! .
Một lúc sau Hoắc Hàn Lâm đã bỏ xa hai người kia, anh nhanh chóng mở từng cánh cửa phòng để tìm cô, nhưng mà mở mãi mở mãi không thấy cô đâu.
Chợt đi qua một căn phòng nghe tiếng ẩu đả bên trong, anh vộ nhanh quay lại tung một đạp làm cánh cửa bung ra, đâph vào mât anh là cảnh tượng cô đang nằm trên giường và bị gã đàn ông áp chế.
Anh không ngần ngại mà lao tới cho tên kia một đấm vào người.
Kết thúc hồi ức___________.
Hoắc Hàn Lâm dần dần bước tới chỗ mà hắn ngã xuống, tung thêm vài cú đạp mạnh, may mắn hắn có cơ thể khá chắc chắn nên chỉ bị gãy xương , còn nếu như là người bình thường thì đã không còn sống nữa rồi.
Đúng lúc này hai vẹ sĩ đi theo anh cũng đã tới, họ nhìn một màn trước mặt thì không khỏi kinh ngạc, gã đàn ông nằm dưới sàn, anh đang tiến tới chỗ hắn, và một cô gái nhỏ nằm ngay ngóc trên giường kia thì cũng hiểu ra sụ tình câu chuyện.
Bỗng nhiên anh nhe răng, đôi mắt thoáng chốc đã đỏ rực như lửa, tưởng chừng có thể đốt cháy cả khu rừng nhìn gã đàn ông rồi ngẩng lên nhìn hai tên vệ sĩ.
Hai người hiểu ý vội cầm lấy người tên kia mà lôi ra ngoài, trước khi đi, Hoắc Hàn Lâm còn ném cho họ một câu, cho gắn nếm sự đau khổ một chút đi.
Tù một chút mà anh nói không hề là nhẹ nha, chắc chắn sẽ bị hành hạ cho rớt thịt luôn cho coi.
Tên xã hội đen nhận thấy hắn đã chọc nhầm người rồi vội cúi đầu xin lỗi nhưng không thể nữa rồi, anh là ai chứ là đội trưởng đội sát thủ toàn cầu, trái tim sắt đá, thì làm sao có thể dễ dàng tha cho hắn chứ.
*Tác Giả : ( ùm thì "trái tim sắt đá" nhưng vẫn đổ gục trước chị thôi !:) ).
Hai tên vệ sĩ im lặng gật đầu nhìn anh rồi lặng lẽ lôi tên đàn ông kia đi.
Lúc này Hoắc Hàn Lâm mới bình ổn tâm trạng một chút chuẩn bị quay lại nhìn người con gái nằm ngây ngốc trên giường kia.