Nữ Phụ: Lang Thang Muốn Về

chương 14: chap 14

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Còn cái thằng thiểu năng kia nữa . Là một đứa con trai mà phải để phụ nữ ra mặt thì ... đúng thật là vinh hạnh cho mày quá .

Với lại cô cũng chẳng định cứu người này , biết đâu là một tên ăn vạ hay buôn người thì sao ?

Dù sao thì đánh cũng đánh rồi , cũng bớt ngứa tay thêm một chút nên bây giờ ... ra tiệm net chơi thôi .

" Đàn em ! "

Giọng nói khàn khàn cất lên trong khoảng không tĩnh mịch phá lệ rõ ràng và cũng làm nổi bật lên sự quyến rũ cùng chút ... đáng thương .

Đàn em ?

!!!

Không phải là ông anh gặp ở văn phòng đấy chứ !

Haizz ! Không thể nào ! Làm gì có sự trùng hợp như thế chứ .

" Giúp người phải ... giúp cho ... chót Có lẽ vừa được người ta chăm sóc nên mở miệng thập phần như khó khăn .

Bạch Trà : ...

Fuck ! Chuẩn mẹ rồi ! Cái chất giọng non xen lẫn dụ hoặc này thì đúng là giọng của ông anh đấy rồi !

" Tôi không giúp anh . Mà dựa vào cái gì tôi phải giúp anh nhỉ ? Chẳng qua là ngứa tay vào giải quyết nỗi buồn chút thôi , hiểu không ?

Chậc ! Muộn rồi ! Tôi một thân con gái không nên về trễ như vậy rất nguy hiểm đó !

Bye ! Không hẹn gặp lại ! " Cô cất dọng điệu chấn tĩnh mà thập phần vô tội không hề có dáng vẻ của một thiếu nữ vừa hạ gục người đàn ông to con .

Ngôn Mục : ...

Biết là nguy hiểm mà còn cứ đi lông nhông giữa đường vào khoảng thời gian này sao ?

Bọn con gái đúng là nghĩ một đằng làm một nẻo . Quá tùy hứng !

" Giúp tôi rồi số tiền này sẽ là của cô ! "

" Tiền sao ? Tiền thì chụy đây không th... "

Gì ? Mày đang giở cái giọng điệu đấy với ai đấy hả ?

Chị đây cái gì cũng thiếu nhưng tiền là chị có thừa . Mày nghĩ chị đây thèm mấy cái đấy à ?

" Giúp tôi ! Cô muốn gì cũng được ! " Người đàn ông đề có giọng như đang thật sự không chịu nổi cơn đau trên người mình nữa rồi .

" Thành giao ! "

Aw ! Cái gì cũng được đó ! Ông anh khóa trên nhìn ngon giai thế này không đáp ứng thì thật là có lỗi với tấm lòng mà cha mẹ đã sinh ra cô .

Ngôn Mục : ...

Con nhỏ láu cá . Thì ra nhây từ nãy đến giờ là vì câu này sao ? Quá xuất sắc ! Bái phục !

Cô lấy điện thoại ra bật đèn lên men theo đường thẳng mà đi đến cuối ngõ thấy cái bóng đen sì dần dần lộ trong ánh sáng làm bại lộ dáng vẻ chật vật của người đàn ông nhưng lại mang cho người ta một loại kinh diễm khó tả .

Anh gương đôi mắt lên nhìn cô . Hai tầm nhìn của đối phương giáo nhau trong chốc lát rồi anh không có dấu vết mà cụp đôi mắt xuống .

Là cô nhìn lầm sao ? Kiểu ánh mắt kia thật giống như nhìn một sủng vật nhưng chỉ thoáng qua lại bị bao trùm bởi sự bình tĩnh đến khó hiểu .

Trong khoảnh khắc này mà vẫn còn bình tĩnh được thì chứng minh rằng người này đúng như cô nghĩ là không hề đơn giản hay ... bị bắt nạt nhiều quá nên ... quen rồi .

Chậc ! Kệ , không liên quan.

" Anh đứng dạy được không ? "

" Hừ ! Cô đoán xem ! " Thế này mà cô còn có thể nói là tôi có thể đứng dậy được à ? Ngu xuẩn !

Đoán ? Đoán cái con khỉ ? Đã được người ta giúp lại còn chảnh chó .

Dù trong lòng đang lôi đời tổ tông của anh ra chửi nhưng trên mặt vẫn trấn tĩnh như mình chẳng làm chuyện gì sai trái cả .

Cô vươn một tay ra bắt lấy tay anh đặt trên vai mình còn tay còn lại vòng qua eo gắng sức đứng đậy rồi nhanh chóng đặt anh ở chiếc ghế đá gần đó . Là không thương tiếc ném thẳng xuống .

" A ! Cô không biết thương hoa tiếc ngọc à ? "

Thô lỗ y hệt con trai chứ lấy đâu ra vẻ đáng yêu như vừa nãy nữa . Lật mặt còn nhanh hơn lật bánh tráng .

" Thương anh? Vậy tôi để cho chó thương à ? "

Hừ chiếm tiện nghi của chụy đâu có dễ đâu cưng . ( Thật ra thì cô cũng chiếm tiện nghi của anh không ít . Có cơ bụng đó , hơn nữa lại còn rất rắn chắc nữa ! Hắc hắc )

![]( )

Bởi vậy mới nói mê trai đầu thai cũng không hết

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio