Cô đứng đó như một lá chắn miễn dịch với tất cả mọi thứ nhưng trời mới biết trong nội tâm cô đang bùng nổ tới mức nào !
Cô xoay người cũng chẳng thèm nói lời nào mà trực tiếp đi luôn .
Ngôn - bơ vơ - Mục : ...
Là hắn diễn ... chưa đủ manh sao ?
Hắn thật sự rất nhớ cô ! Thật sự rất nhớ !
Sau khi hắn chết điều duy nhất hắn nuối tiếc là không được gặp mặt cô lần cuối .
Nhưng xem ra ông trời chỉ xem hắn như một thứ đồ chơi để đùa dỡn thôi !
Cho hắn một cơ hội sống lại sao ?
Ha ! Để làm gì chứ ?
Hắn ở thế giới này có tất cả . Hắn có tiền , có nhan sắc , có gia thế ... những thứ mà ở thế giới trước hắn muốn có được nhưng bây giờ thứ hắn muốn không phải những vật chết đó mà hắn muốn được gặp cô , muốn được quan sát cô hằng ngày hoặc quá phận hơn là hắn khao khát được chạm vào cô .
Nhưng tiếc là thế giới này hắn sở hữu tất cả nhưng điều hắn muốn nhất lại không có được .
Ha ha ! Thật là trớ trêu làm sao !
Nhưng ông trời đây đang thương hại hắn sao ?
Qua giấc mơ hắn được biết là cô cũng được xuyên vào thế giới mà hắn đang sống .
Lúc đó ... hắn mừng như một tên điên ! Hắn rất vui ! Lần đầu tiên hắn có hi vọng khi ở thế giới này !
Hắn đã quan sát cô gái mà cô sẽ xuyên rất lâu nhưng hắn không cảm thấy bất cứ một cảm giác quen thuộc nào cả ... mặc dù tính cách của cô gái đó khá giống với bé con nhà hắn nhưng hắn chắc chắn đó không phải là cô .
Hắn quan sát thật lâu ! Nhưng có đôi khi hi vọng càng nhiều thì thất vọng sẽ càng cao nhưng hắn không quan tâm chẳng may khi cô xuyên vào lúc mà hắn đã bỏ cuộc rồi thì sao ?
Hắn không muốn !
Nhưng thật may ! Hắn không cần phải chờ lâu nữa ! Ngày hôm đó hắn phát hiện ra ... cô thật sự đã đến thế giới này rồi !
Cô ấy ... thật sự đã đến rồi !
Nhưng hắn cảm thấy chỉ đứng từ xa quan sát cô thì sao mà đủ được !
Hắn muốn nhiều hơn nữa !
Hắn muốn trong cuộc sống của cô xuất hiện sự tồn tại của hắn . Chỉ một mình hắn mà thôi !
Hắn có vẻ rất ích kỷ nhỉ !
Nhưng hắn không ngăn mình lại được vì đây cũng là điều hắn muốn nhất !
Hắn thật sự rất muốn như thế !
Và những lần mà cô vô tình gặp hắn tất cả là do hắn sắp xếp trừ lần ở quán bar là ngoài ý muốn .
Một mình hắn cũng có thể thừa sức xử lí đám bẩn thỉu kia nhưng hắn lại vô tình thấy hình ảnh mà hắn vẫn luôn nhớ đến nên kết quả là hắn mặc kệ .
Dù bị đánh cũng chẳng sao cả và hôm đó ... hắn đã chạm được vào cô .
Tuy không phải là thân ảnh ở kiếp trước nhưng người hắn thích ... không ... có lẽ là yêu vẫn luôn là cô .
Có trời mới biết là hắn đã phải kiềm chế như thế nào mới có thể không phóng thích hết dục vọng của mình .
Ngay cái khoảnh khắc mà cô chạm vào hắn , hắn thật sự đã có phản ứng .
Hắn thật ra có lực kiềm chế rất mạnh nhưng chỉ cần nghĩ người đó là cô thì hắn xin đầu hàng .
Chậc ! Xem ra lần này hắn không được may mắn như trước rồi !
" A ! Cô ... cô vẫn chưa đi sao ? "
Bé con của hắn vẫn chưa đi ! Hắn biết cô lúc nào cũng quan tâm hắn mà ! Giống như ở kiếp trước vậy !
Mà khoan ! Nếu hôm nay người cô gặp không phải hắn thì cô sẽ làm như vậy sao ?
Hắn không thích bé con của hắn chạm vào người khác chút nào !
Phải quản thật chặt mới được !
Nhưng ... hắn có thân phận gì mà đòi quản cô chứ ? Cái cảm giác này thật khó chịu !
" Hừ ! Không đi mua đồ cứu thương cho anh thì anh bắt tôi băng bó kiểu gì ? " Nhìn cái mặt chẳng khác gì một con chó con khi gặp chủ cả !
Aaa ! Dễ thương chết mất !
" Vén tóc lên ! "
Tóc tên này nhìn qua thoạt nhìn có vẻ rất mềm. Ngứa tay !
" Không vén được ! Tay rất đau ! Cô vén hộ tôi đi ! "
" Thôi không cần ! Rất may là tôi có mang theo bờm ! " Lúc soạn sách vô tình vứt luôn cả cái bờm vào ! Tiện thật !
Nói rồi cô lấy ra một chiếc bờm nơ màu hồng hình hoa bờm lên mấy lọn tóc rũ xuống . Bàn tay như có như không xẹt qua gò má của hắn như vô tình cố ý lưu lại cho hắn một cảm giác tê dại .
" ... "
Cô hành động thế này thì hắn còn có thể nói gì nữa !
Hắn rũ đôi mắt xuống bại lộ ra hàng mi run run cong vút che đậy dục vọng đang ngo nghe rục rịch trong người hắn .
Chưa phải lúc này ! Phải kiềm chế ! Không thì hắn sẽ làm cô sợ !
![]( )
Sẽ có ngoại truyện về lí do vì sao Ngôn Mục lại yêu chị nhà nha .
Nhưng khi nào chuyện này end đã !
Bye ! Các ái phi của trẫm !