Trước mặt cô là một tá người ăn mặc sặc sỡ cùng nhau đi lại trên nền nhà trắng tinh , với ánh đèn vàng sang trọng quý phái .
Trên tay mỗi người là một ly rượu vang loại Champagne Dom Perignon Rose hoặc các loại nổi tiếng khác .
Tối nay là buổi mà hắn sẽ tuyên bố thân phận của thân thể đó nên loại tiệc này thường là sẽ có rất nhiều nhân vật máu mật đến đây nên có thể là cô sẽ phải cẩn thận một chút .
Nhưng tại sao hắn lại ở đây ?
Không phải là hắn nên đứng sau rèm sân khấu để khi công bố bước ra một cách ngầu lòi sao ?
Ở chỗ cô làm cái quái gì vậy ?
" Sao em lại có thể mặc như vậy chứ ? " Hắn ngồi ngay bên cạch cô càu nhàu.
Hắn không thích cô mặc mát mẻ như này !
" Dù gì thì chả mặc rồi ! Nói lắm thế ! " Cô bực mình khẽ lớn tiếng với hắn .
Gì ?
Chế mặc như nào thì là quyền của chế !
Liên quan quái gì đến mài !
Thích quản à !
Giỏi thì quản thử đê !
" Nhưng anh không thích ! " Hắn nhỏ giọng hơn một chút nữa với ý đồ là xoa dịu cô .
Hắn cực kì không thích !
" Chậc !
Được rồi !
Lần sau không mặc như này nữa ! " Cô khẽ chậc một tiếng rồi thở dài nói với hắn .
Cứ như thế này thì cãi đến sáng mai mất .
Nghe cô nói như thế , hắn cũng không phàn nàn gì nữa mà ngoan ngoãn ngồi im bên cạnh cô tại một chỗ tối nào đó .
Nhưng đợi khoảng một lúc sau , khi thằng anh nguyên chủ đến gọi cô sang chỗ anh có việc nên hiện tại ở chỗ đó chỉ có một mình hắn ung dung cầm ly rượu vang lắc qua lắc lại tỏ vẻ rất chán nản .
Không có cô ở đây hắn không còn cảm thấy thú vị nữa !
Không có cô ... hắn cảm thấy rất tẻ nhạt !
Nhưng điều cô không ngờ đến là việc mà ông anh đó gọi cô đến lại là việc này .
" Tiểu Trà ! " Giọng nói tràn đầy nam tính vang lên ở trước mặt cô .
Cả người cô bỗng rơi vào một cái ôm lạ lẫm .
Ối ! Mé !
Tên điên này là thằng dell nào đây !?
Sao không có trong kí ức nguyên chủ vậy ?
Mặc dù trong mấy giây đầu cô có ngơ ngác một chút nhưng ngay sau đó cô dùng một ngón tay chỉ vào lồng ngực đẩy hắn ta ra khỏi người cô .
Mũi anh bạn nhỏ kia thính lắm !
Khoảng cách gần như vậy là không được !
Tuyệt đối không !
" Anh là ai ? " Cô ngước mắt lên nhìn hắn ta bình tĩnh hỏi .
" A~ Tiểu Trà không nhớ anh sao ?
Anh là Tiêu Lệ này !
Thanh mai hồi nhỏ với em đó ! " Hắn ta vờ tiếc nuối cùng một chút ái muội liếc cô .
Ồ ~
Thì ra là người mà hồi nhỏ nguyên chủ thích đây sao ?
Loại người này có vẻ rất đểu !
Hừ ! Tất nhiên rồi ! Lúc trước miệng nói yêu nguyên chủ nhưng ngay từ đầu trái tim lại thuộc về vị lọ lem kia thì không đểu làm sao được !
Mà hắn ta về đây làm gì ?
Tại sao lại xuất hiện ở đây !?
Phải điều tra !
" Tiếc quá ~
Tôi không nhớ gì cả ! " Cô khẽ nhếch mép nói với hắn ta .
" ... Không sao ! Anh và em từ từ ôn lại cũng không sao mà ! " Hắn ta mỉm cười rất đúng chuẩn là một tên goodboy nhưng trong thâm tâm lại là fuckboy chính hiệu .
Hắn cần phải tiếp cận lại cô ta .
Hắn bây giờ đang thiếu tiền !
" Không cần ! Tôi nói không nhớ là không nhớ thật !
Anh cũng không cần mặt dày thế chứ !
Tạm biệt ! Hôn phu tôi đang chờ ! "
Cô dứt khoát từ chối rồi rời đi luôn không cho hắn ta một cơ hội níu kéo nào !
Hôn phu ?.
Hừ ! Cô ta làm gì có hôn phu mà nói !.
Đây ... là đang chơi trò gì đây !?
Hắn ta không chắc là bây giờ cô có còn thích hắn ta nữa hay không nên chuyện này khiến hắn ta khá là lo lắn
![]( )
Combo luôn !
![]( )