" Tiểu Trà ! Đừng đùa nữa !
Em thật sự không quen anh cũng được nhưng ít nhất em phải cho anh cơ hội để làm bạn với em thêm lần nữa chứ ! " Tiêu Lệ - Thanh mai trúc mã của nguyên chủ mà cô gặp trong buổi tiệc hôm đó .
Hắn ta bây giờ đang cầm theo một bó hoa hồng kết hợp với bộ vest đen lịch lãm nhưng ở trên người hắn ta chả khác nào là cắm bông hoa nhài vào bãi cức trâu cả .
Cô vẫn không phản ứng gì mà trực tiếp ngó lơ hắn ta . Loại người mà chế đây đã khinh thì chả việc gì phải đi nói chuyện với hắn ta cả .
Nhưng sự im lặng đó của cô lại làm hắn ta hiểu lầm rằng cô đang muốn được hắn ta dỗ dành như hồi lúc nhỏ , khiến cho tâm trạng của hắn ta càng lúc càng cảm thấy khinh bỉ cô .
" Tiểu Trà ! Đừng giận anh nữa !
Anh biết em vẫn còn nhớ anh mà ! "
Hắn ta vươn tay ra cầm lấy cổ tay của cô định kéo cô vào lòng hắn ta nhưng phản xạ của cô cho dù có lười luyện tập đến đâu thì vẫn có thừa sức để nhận biết điều này , nên kết quả là hắn ta không những không cầm được mà còn bị cô quật ngã xuống đất .
" Aw ! Đúng là đồ phiền phức ! " Cô đứng từ trên cao phủi vai áo vừa khẽ than , mày liễu khẽ nhăn lại , cả cơ thể toả ra một tư thế tự phụ lại lười biếng khác hoàn toàn với hình ảnh mà hắn ta chưa từng biết ở cô vào mười mấy năm trước .
Nữ chính đâu ? Đi mà tìm nữ chính của chú em đi !? Chế đây nghĩ là chú em không đủ tầm để nói chuyện với chế nhé !
" Cô !! " Hắn ta gân cổ lên nhìn hành động mà cô đang thể hiện , như kiểu Tiêu Lệ - hắn ta là đồ dơ bẩn vậy .
" A ! " Cô ngồi xổm xuống túm lấy cổ áo của hắn ta nâng lên , rũ đôi mắt mà trong chỉ tồn tại sự hờ hững cùng thờ ơ xuống nhìn hắn ta .
" Hôm nay , tôi sẽ cho anh thêm một hình tượng mới ! " Cô bình tĩnh nói , sau đó đánh ngất hắn ta và kéo vào một nơi vắng vẻ .
Hiện tại là thế , nhưng cô đâu chắc là thêm một khoảng thời gian nữa nơi này sẽ vắng đâu , ngược lại còn rất đông là đằng khác .
Sau đó sai đám người của cô từ từ lột sạch hết quần áo trên người hắn ta , chỉ để lại một chiếc quần hình tam giác rồi vứt hắn ta dựa vào bề tường và thong thả đi về nhà sau khi đống quần áo kia đã được cô sử lí sạch sẽ.
Vị trí hot search ngày mai cô chắc chắn sẽ thuộc về hắn ta , Tiêu Lệ à ~
Cô chậm rãi bước về nhà còn không quên ghé vào cửa hàng bánh kem mua mấy cái vị socola cho hắn - Nam Trạch . Cô đã hứa với anh bạn nhỏ rồi , không thể thất hứa được !
Về đến nhà điều đầu tiên cô cảm nhận được là mùi hương của hắn , cả người cô giường như đã bị hắn bao trọn .
" Lạnh không ? " Hắn ôm cô đến phòng khách , ôm cô vào lòng để sưởi ấm cho cô .
Cô ấy đi đâu mà lâu vậy !?
Người của bé con lạnh hết lên rồi ! Phải làm sao đây ?
" Bánh của anh này ! Vị anh thích đấy ! " Cô nằm trong lồng ngực hắn vươn tay ra đặt xuống bàn một túi bánh mà bên trong toàn là vị socola - vị mà hắn thích .
Hắn khẽ nhếch môi mỉm cười với cô , rũ mi mắt xuống . Trong mắt của hắn bây giờ chỉ chứa đựng toàn hình bóng của cô , ánh mắt này như muốn nhìn xuyên qua linh hồn cô vậy .
Hắn từ từ cúi xuống , buông một tay ra bắt lấy cằm của cô khẽ xoay về , đối diện với mặt của hắn , nhìn thẳng vào đôi mắt còn đang ngơ ngác của cô in môi xuống .
Hắn vươn đầu lưỡi ra nhẹ nhàng liếm láp theo hình cánh môi của cô rồi mới từ từ thâm nhập vào sâu bên trong , bắt đầu khuấy đảo . Tận hưởng tất cả những hương vị ngọt ngào mà cô mang lại cho hắn.
Cô ... đã làm gì hắn vậy !?
Hắn ... thật sự không chịu được nữa rồi !
![]( )