' Sau khi Khương gia chủ đương nhiệm qua đời, Khương Gia như rắn mất đầu nháo thành một mảng lớn, rất nhiều chi nhỏ từ xa hay Khương gia nhân thân bắt đầu rục rịch nhòm ngó chủ vị Khương Gia. Khương đại thiếu dù đã đủ tuổi có thể lên được vị trí sáng giá nhất kế nhiệm Khương Gia chủ nhưng gặp rất nhiều ý kiến phản đối từ khắp nơi, chèn ép thế lực non trẻ đang cần phải chăm sóc phát triển. Khương Gia bây giờ minh tranh ám đấu, Khương đại tiểu thư mang tiểu thư về đây cũng là lí đó.'
' Lấy cho tôi một ly rượu vang. Bây giờ ưu thế thuộc về tay anh chị tôi nên mấy thân nhân kia mới nhanh mang tôi thành mục tiêu truy đuổi, hòng mang tiểu thế lực đang lớn mạnh có chút suy sụp tinh thần cũng có thể bắt tôi lại làm then chốt cuối cùng lật đổi thời thế hiện tại. Có đúng không, Tề Thiếu gia?'
Quy Dạ nở nụ cười rực rỡ, cô nhấp lấy một ngụm rượu vang, cảm nhận vị rượu tuyệt hảo như muốn hòa tan đầu lưỡi vào. Khẽ bĩu môi, một gia tộc to lớn, chia thành nhiều dòng nhỏ, nhân số nhiều, phân biệt địa vị giữa người thân vốn đã hình thành rất lâu chỉ vì một vị gia chủ không thể làm tròn trách nhiệm của chính hắn.
Để chính Khương gia chủ tiền nhiệm thật lòng hổ thẹn với tổ tiên, hắn có thể không khiến Khương Gia thêm phát ra dương quang vạn dăm nhưng không thể khiến một mối quan hệ ruột rà chung cội nguồn đi xuống như vậy, tàn sát vì chút lợi ích quyền lực kia, Khương Gia loạn gà bay chó sủa còn có thể tệ nhất là đi đến đường suy vong.
Đấu một chết hai sống với người thân, dù ngươi chiến thắng có thật sự thống khoái không, có thật sự vui vẻ hạnh phúc hay là hối hận vạn kiếp.
'Ha ha ha, nực cười, đúng là nực cười a'
Không sao, dù sao việc này cũng dẫn đến Quy Dạ một lời cảnh báo, cô quá yếu ớt lực lượng, nếu cô mạnh mẽ hơn có thể sẽ không trốn thế này.
Tề Nam nhìn Quy Dạ đến thẩn thờ, người phụ nữ trước mắt hắn rất xinh đẹp, vốn biết nàng xinh đẹp nhưng lần đầu cảm thấy hắn rung động trước vẻ đẹp của người phụ nữ này. Cô chỉ là một khoảng thời gian ngắn không gặp lại khiến hắn thật sự kinh ngạc.
Một Khương Trì Dao chua ngoa kiêu ngạo tận trời không phải dáng vẻ bây giờ, dáng vẻ của một đóa hoa hồng kinh diễm đầy gai thách thức, ổn trọng quyến rũ tâm tư càng khó dò. Hắn luôn nghĩ đến cô bây giờ cùng trước kia không phải một người, quá khác nhau từ cái nhìn đầu tiên của hắn, nhưng sau cái đêm thất lễ kia, hắn càng thêm thuyết phục bản thân hắn tin rằng: Khương Trì Dao đã thay đổi hoặc là nàng vốn như vậy hắn chỉ là không thể biết đến mặt này của nàng.
Hắn có thể không hiểu nàng! Tề Nam giễu cợt cười.
' Tề Nam, viết giấy tạm hoãn việc đến trường một thời gian đi'
' Vâng'
Nói rồi Quy Dạ đứng dậy có chút khệnh khạng bước lên phòng, cô cầm bình rượu sóng sánh bước lên phòng bó gối bên trong góc tối cạnh chiếc rèm cửa. Ánh trăng sáng dị thường chiếu qua tấm kính rồi qua khe hở của rèm lọt vào phòng, cô cũng như vậy theo khe hở cửa vừa ngắm trăng.
Ai! Cái thói quen này bắt đầu từ lúc nào vậy?
Không thể nhớ nổi đó là thời điểm nào, có thể ngoài kia là một nhóm bán tỉa tập kích hay thành phần cảm tử ôm bom chạy hay nổ súng vào phòng. Nói chung chưa bao giờ Quy Dạ thật sự phóng túng cho bản thân tùy ý nhất, có luôn bó buộc bên mình rất nhiều sinh mạng dựa vào.
Hi vọng sống của Quy Dạ rất lớn, có thể tối hôm nay thôi, một chút men rượu cho cô thả lỏng đi, ai có thể chắc chắn ngày mai cô lại đặt cho bản thân bộ mặt nạ lãnh lẽo vô tình Quy Dạ kia.
=======================================================================================================
Sáng sớm, khi đồng hồ điểm h, Quy Dạ mặc áo ba lỗ cùng áo thun chạy quanh tổng cộng mười vòng quanh thị trấn. Cô há mồm thở dốc, cơ bắp căng lên cứng ngắc, cảm nhận thân thể nặng nề rơi xuống nở nụ cười nhẹ thỏa mãn. Tề Nam đưa cho cô một chai nước lạnh, hắn nói:
' Tiểu thư, người có cần thay đổi đi thực đơn'
Cô khẽ gật đầu hài lòng, Tề Nam rất tinh tế.
' Tề Nam, ngươi nghĩ mấy người kia có quay lại hay không?' Quy Dạ cười rực rỡ nhìn Tề Nam.
' Chắc là có'
' Chắc?'
' Vâng, là tôi nghĩ như vậy, cũng không chắc lắm'
' Vậy sao!' Quy Dạ mất hứng nhìn theo hướng khác, cô lên ghế mở máy tính lưu loát làm cái gì đó.
' Tề Nam, anh chuẩn bị một chút cho ngôi nhà này đi'
Quy Dạ đoán không nhầm hôm nay đoàn sát thủ kia sẽ không động thủ tránh đánh rắn động cỏ, chỉ là khóa chặt đối tượng chờ chỉ thị tiếp theo thôi.
Đến một chiêu tiếp một chiêu, đến hai chiêu phá hai chiêu tuyệt không nhượng bộ.
Nhưng cứng quá lỡ khiến bên phía người thân phật ý, đối với chút hàng tuyến chống cự yếu ớt này sẽ tan rã.
Thành lập lực lượng, lực lượng lớn mạnh mới có thể mang mạn của Quy Dạ thoát khỏi khống chế.
Lực lượng ý niệm lóe lên, chắc chắn rồi, Quy Dạ đông tái dương khỏi.
======================================================================================================
Quy Dạ trên đường đi qua rất nhiều lần, thị trấn này gần phong cảnh viễn lai chủ yếu kinh doanh bằng ngành du lịch. Tuy không phát triển loại kinh tế công nghiệp mạnh như đô thị sầm uất, nhưng ẩm thực dịch vụ lại phát triển, cô đi qua nhiều trung tâm mua bán nghiên cứu thị trường.