(Chỉ ngày liền tròn chương! Tôi là thảnh CMN rồi!)
Hai nữ sinh tắt clip vẻ mặt kinh hãi
" Cậu nhìn thấy chưa? Nghe nói anh ta chơi với đám người xã hội đen đó! Thật đáng sợ! " Nữ sinh rùng mình
" Còn nữa hắn ta còn cản trở nhóm S nữa chứ! Đúng là quá đáng "
Linh Vũ chống cằm
" Chỉ có vậy thôi mà hai người kinh sợ cái gì? "
" Cậu bênh hắn ta? "
" Tôi không bênh ai hết. Nhưng chỉ cảm thấy điều này thật nhảm nhí! Là một đoạn clip không rõ nguyên nhân lại liền đồn bừa lên anh ta chơi với xã hội đen...Có liên quan với nhau sao? " Cô sắc bén liếc nhìn hai nữ sinh
" Bọn mình chỉ muốn nhắc nhở cậu thôi...nhỡ có chuyện gì xảy ra thì..."
" Tốt nhất là mấy người nên lo cho chính mình trước đi...Minh Triệt anh ta ở đằng nhau kìa " Linh Vũ hếch cằm
" A " Hai nữ sinh giật mình nhin sang đằng sau
Minh Triệt lông mày nhíu lại nhìn bọn họ
" Cút ra! Mấy người đang cản đường của tôi "
" xin lỗi... " Hai nữ sinh nhanh chóng đi về chỗ
Minh Triệt ngồi vào vị trí của mình liếc nhìn bóng lưng nhỏ nhắn phía trên
" Nhóc...không sợ ta sao? "
" Sợ? Tại sao tôi phải sợ? "
Minh Triệt trầm mặc
Ai cũng sợ hãi hắn và lảng tránh hắn
Nhưng...cô gái này lại chẳng hề quan tâm
Giống như dù cho thế giới này có thay đổi thì mình vẫn là chính mình vậy
Tan học xong Linh Vũ được xe riêng trở về Đàm gia
Trong phòng khách chính là cha mẹ Đàm, ngồi đối diện chính là người cha của Thịnh Tuấn Lãng
" Con trai tôi..nó đã làm gì có lỗi với Linh Linh sao? "
" Không phải vậy...chỉ là con bé Linh Vũ nhà tôi nó đã nhận ra tình cảm của mình... " Linh Nga cười trừ khó nói
" ừm... " Ông Thịnh nhấp ly cà phê
Linh Vũ: "..."
Đợi đến khi Ông Thịnh về cô liền một mạch đi lên phòng
Ngả mạnh lưng xuống giường, liếc nhìn cái violin đang dựng ở tường
Linh Vũ trầm mặc
Cô không hề biết chơi Violin...
Hay tất cả các nhạc cụ gì hết...
Cô chỉ là một con người bình thường (trên mức bình thường)
Linh Vũ trượt tay xuống bụng nhỏ
Lại trống rỗng rồi
" Ăn gì đây? "
Nằm suy nghĩ một chút Linh Vũ quyết định xuống dưới nhà
" Linh Vũ xuống ăn cơm đi con " Linh Nga mỉm cười
Cô nhìn những món trên mặt bàn có chút ngán
Cô lại nhớ đồ ăn vặt rồi!
" Ba mẹ cứ ăn đi, hôm nay con ra ngoài ăn "
Mạnh Huy và Linh Nga nhìn nhau
" Dạo này con bé hình như hơi lạ "
" Tôi cũng cảm thấy vậy... "
...
Linh Vũ nhớ không lầm gần đây có một cái siêu thị
Linh Vũ: "..."
Thôi tốt hơn hết là sử dụng bản đồ!
Lòng vòng một lát Linh Vũ đã tìm thấy cái siêu thị
Có điều...trước cửa siêu thị có một bóng dáng thân quen
Thanh niên vẫn mặc một bộ đồng phục, bao guitar đeo ổ lưng dựa vào bức tường
Tay kia cầm một cái túi nilông trắng từ siêu thị, tay kia kẹp một điếu thuốc
Hơi khói tỏa ra làm khuôn mặt thanh niên ttrở lên mơ hồ...
Phải nói đẹp trong từng khoảnh khắc!
Linh Vũ:!!!
Lại gặp nữa à!?
Định mệnh!